古诗词

连夜不寐因成苦调

戴亨

玄冥作重阴,惨雪纷扬播。xuán míng zuò zhòng yīn,cǎn xuě fēn yáng bō。
冽冽交树风,凛凛侵书舍。liè liè jiāo shù fēng,lǐn lǐn qīn shū shě。
侧闻暖寒杯,欢歌动四座。cè wén nuǎn hán bēi,huān gē dòng sì zuò。
歌声遏行云,欢呼累长夜。gē shēng è xíng yún,huān hū lèi zhǎng yè。
顾影自生怜,终宵不能卧。gù yǐng zì shēng lián,zhōng xiāo bù néng wò。
万感结愁肠,默默对书坐。wàn gǎn jié chóu cháng,mò mò duì shū zuò。
出处两无能,生涯日趋下。chū chù liǎng wú néng,shēng yá rì qū xià。
忆昨返家门,妻孥令我怕。yì zuó fǎn jiā mén,qī nú lìng wǒ pà。
悴憔非人形,悬鹑仅掩胯。cuì qiáo fēi rén xíng,xuán chún jǐn yǎn kuà。
战慄向我言,口噤艰出话。zhàn lì xiàng wǒ yán,kǒu jìn jiān chū huà。
室内静炊烟,盎底积尘堁。shì nèi jìng chuī yān,àng dǐ jī chén kè。
绕膝黄口儿,苦道腹饥饿。rào xī huáng kǒu ér,kǔ dào fù jī è。
哀哀哭叫娘,顿足裂衣破。āi āi kū jiào niáng,dùn zú liè yī pò。
相顾正彷徨,高呼索租课。xiāng gù zhèng páng huáng,gāo hū suǒ zū kè。
婉语丐迟期,嗔怒杂嫚骂。wǎn yǔ gài chí qī,chēn nù zá mān mà。
身贫世所欺,非关性怯懦。shēn pín shì suǒ qī,fēi guān xìng qiè nuò。
此境谁能堪,听者足惊讶。cǐ jìng shuí néng kān,tīng zhě zú jīng yà。
皇天岂不仁,我独遭坎坷。huáng tiān qǐ bù rén,wǒ dú zāo kǎn kě。
年衰悲道穷,八口任难卸。nián shuāi bēi dào qióng,bā kǒu rèn nán xiè。
炎凉迥分途,馀光耻相借。yán liáng jiǒng fēn tú,yú guāng chǐ xiāng jiè。
逼处实在兹,展转增摧挫。bī chù shí zài zī,zhǎn zhuǎn zēng cuī cuò。
东方日不明,歌钟且未罢。dōng fāng rì bù míng,gē zhōng qiě wèi bà。
安得酒如渑,沈湎纵杯斝。ān dé jiǔ rú miǎn,shěn miǎn zòng bēi jiǎ。
既令百情远,又令磈礧化。jì lìng bǎi qíng yuǎn,yòu lìng wěi léi huà。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

题兴福寺

戴亨

破山唐代寺,潭影浸禅房。pò shān táng dài sì,tán yǐng jìn chán fáng。
偶共高僧坐,闲云满石床。ǒu gòng gāo sēng zuò,xián yún mǎn shí chuáng。

题兴福寺

戴亨

坐久山光淡,禅关日色低。zuò jiǔ shān guāng dàn,chán guān rì sè dī。
微闻孤鹤唳,声在数峰西。wēi wén gū hè lì,shēng zài shù fēng xī。

长信宫

戴亨

当春兰蕙竞芬芳,金殿筵开捧御觞。dāng chūn lán huì jìng fēn fāng,jīn diàn yán kāi pěng yù shāng。
几日承恩欢乐地,秋风花落禁宫凉。jǐ rì chéng ēn huān lè dì,qiū fēng huā luò jìn gōng liáng。

长信宫

戴亨

九重恩断妾难忘,日日焚香扫御床。jiǔ zhòng ēn duàn qiè nán wàng,rì rì fén xiāng sǎo yù chuáng。
朝罢探君何处乐,人传歌舞在昭阳。cháo bà tàn jūn hé chù lè,rén chuán gē wǔ zài zhāo yáng。

长信宫

戴亨

西宫芳草正添愁,沸耳笙歌乐未休。xī gōng fāng cǎo zhèng tiān chóu,fèi ěr shēng gē lè wèi xiū。
莫羡腰肢轻似燕,当年恩眷妾曾优。mò xiàn yāo zhī qīng shì yàn,dāng nián ēn juàn qiè céng yōu。

春闺

戴亨

花落庭闲睡起迟,倦欹鸳枕蹙蛾眉。huā luò tíng xián shuì qǐ chí,juàn yī yuān zhěn cù é méi。
穿窗忽见归来燕,长叹一声双泪垂。chuān chuāng hū jiàn guī lái yàn,zhǎng tàn yī shēng shuāng lèi chuí。

春怨

戴亨

别语分明计日回,香闺深思转徘徊。bié yǔ fēn míng jì rì huí,xiāng guī shēn sī zhuǎn pái huái。
伤心有约庭前树,寂寞无人花又开。shāng xīn yǒu yuē tíng qián shù,jì mò wú rén huā yòu kāi。

秋砧

戴亨

月照孤帏夜正长,凄凄砧杵捣秋光。yuè zhào gū wéi yè zhèng zhǎng,qī qī zhēn chǔ dǎo qiū guāng。
妾身不畏西风冷,只恐天山下早霜。qiè shēn bù wèi xī fēng lěng,zhǐ kǒng tiān shān xià zǎo shuāng。

九日登高

戴亨

笳声凄切雁声哀,风起高原猎骑回。jiā shēng qī qiè yàn shēng āi,fēng qǐ gāo yuán liè qí huí。
无尽愁云吹不散,望乡空上白龙堆。wú jǐn chóu yún chuī bù sàn,wàng xiāng kōng shàng bái lóng duī。

塞上词

戴亨

平沙漠漠戍楼阴,一派边声动暮砧。píng shā mò mò shù lóu yīn,yī pài biān shēng dòng mù zhēn。
塞上秋风吹不尽,营州城北古云深。sāi shàng qiū fēng chuī bù jǐn,yíng zhōu chéng běi gǔ yún shēn。

塞上词

戴亨

郊原雪后黑山枯,风卷黄芦射猎初。jiāo yuán xuě hòu hēi shān kū,fēng juǎn huáng lú shè liè chū。
小队韬弓驰马去,乱云堆里有穹庐。xiǎo duì tāo gōng chí mǎ qù,luàn yún duī lǐ yǒu qióng lú。

少年行

戴亨

把酒高歌出汉关,少年豪气可移山。bǎ jiǔ gāo gē chū hàn guān,shǎo nián háo qì kě yí shān。
宝刀脱赠还抽看,指点锋头战血斑。bǎo dāo tuō zèng hái chōu kàn,zhǐ diǎn fēng tóu zhàn xuè bān。

昭君

戴亨

宁边庙算遣朱颜,不比文姬出汉关。níng biān miào suàn qiǎn zhū yán,bù bǐ wén jī chū hàn guān。
忠节岂劳传画史,巍巍青冢壮胡山。zhōng jié qǐ láo chuán huà shǐ,wēi wēi qīng zhǒng zhuàng hú shān。

咏荔枝

戴亨

中原果食备珍奇,此物由来道路迟。zhōng yuán guǒ shí bèi zhēn qí,cǐ wù yóu lái dào lù chí。
多事尉陀通献纳,至今南海贡离枝。duō shì wèi tuó tōng xiàn nà,zhì jīn nán hǎi gòng lí zhī。

和人经某花园墙外看花之作

戴亨

烂缦花枝生晓寒,重门深院避人看。làn màn huā zhī shēng xiǎo hán,zhòng mén shēn yuàn bì rén kàn。
悬知百宝雕栏里,风妒繁华春易阑。xuán zhī bǎi bǎo diāo lán lǐ,fēng dù fán huá chūn yì lán。