古诗词

入安化寺诗社

戴亨

夙昔抱微尚,丘壑结遥思。sù xī bào wēi shàng,qiū hè jié yáo sī。
一为尘网羁,此志终弗遂。yī wèi chén wǎng jī,cǐ zhì zhōng fú suì。
时每出郊坰,挈杖寻初地。shí měi chū jiāo jiōng,qiè zhàng xún chū dì。
聊博少时欢,岂足酬幽憩。liáo bó shǎo shí huān,qǐ zú chóu yōu qì。
不谓素心人,相期同把臂。bù wèi sù xīn rén,xiāng qī tóng bǎ bì。
僧寮作诗坛,窅然忘尘世。sēng liáo zuò shī tán,yǎo rán wàng chén shì。
咫尺不见招,知非我遐弃。zhǐ chǐ bù jiàn zhāo,zhī fēi wǒ xiá qì。
误疑精力颓,而不耐劳瘁。wù yí jīng lì tuí,ér bù nài láo cuì。
闻之即披衣,既见果无异。wén zhī jí pī yī,jì jiàn guǒ wú yì。
阴阴苔雨痕,翛翛竹风籁。yīn yīn tái yǔ hén,xiāo xiāo zhú fēng lài。
流水清俗情,孤云淡尘累。liú shuǐ qīng sú qíng,gū yún dàn chén lèi。
既不废游观,且联文友契。jì bù fèi yóu guān,qiě lián wén yǒu qì。
遥谢沮溺翁,远遁诚非计。yáo xiè jǔ nì wēng,yuǎn dùn chéng fēi jì。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

秋感

戴亨

所学终何用,空馀泽畔吟。suǒ xué zhōng hé yòng,kōng yú zé pàn yín。
徘徊千古业,孤负一生心。pái huái qiān gǔ yè,gū fù yī shēng xīn。
秋老黄花悴,风回落叶深。qiū lǎo huáng huā cuì,fēng huí luò yè shēn。
感时还自惜,霜雪鬓毛侵。gǎn shí hái zì xī,shuāng xuě bìn máo qīn。

秋感

戴亨

孤立安时命,遑知拙与工。gū lì ān shí mìng,huáng zhī zhuō yǔ gōng。
问心期不愧,入世岂求同。wèn xīn qī bù kuì,rù shì qǐ qiú tóng。
风力抟鹰翮,霜威损桂丛。fēng lì tuán yīng hé,shuāng wēi sǔn guì cóng。
烟霞沧海外,脉脉系初衷。yān xiá cāng hǎi wài,mài mài xì chū zhōng。

秋感

戴亨

衰谢尘心尽,琴尊野兴长。shuāi xiè chén xīn jǐn,qín zūn yě xīng zhǎng。
人情秋藻丽,吾意古苔凉。rén qíng qiū zǎo lì,wú yì gǔ tái liáng。
引杖随溪水,看云度石梁。yǐn zhàng suí xī shuǐ,kàn yún dù shí liáng。
足缨思遍濯,清浊问沧浪。zú yīng sī biàn zhuó,qīng zhuó wèn cāng làng。

秋感

戴亨

瓠落竟何似,浮踪浊水萍。hù luò jìng hé shì,fú zōng zhuó shuǐ píng。
那堪孤客况,不尽九秋情。nà kān gū kè kuàng,bù jǐn jiǔ qiū qíng。
夜月蒹葭色,寒窗蟋蟀声。yè yuè jiān jiā sè,hán chuāng xī shuài shēng。
长公头未白,归去早埋名。zhǎng gōng tóu wèi bái,guī qù zǎo mái míng。

赏菊

戴亨

华堂虚位置,低彩自荣鲜。huá táng xū wèi zhì,dī cǎi zì róng xiān。
霜力催无恙,人言服得仙。shuāng lì cuī wú yàng,rén yán fú dé xiān。
乾坤钟晚节,孤洁类高贤。qián kūn zhōng wǎn jié,gū jié lèi gāo xián。
萝薜谁家圃,吾将老一椽。luó bì shuí jiā pǔ,wú jiāng lǎo yī chuán。

秋郊纵目

戴亨

广野开晴旭,襟怀扩远天。guǎng yě kāi qíng xù,jīn huái kuò yuǎn tiān。
轻雷山脚雨,空翠寺门烟。qīng léi shān jiǎo yǔ,kōng cuì sì mén yān。
秋老茱萸节,人闲草木年。qiū lǎo zhū yú jié,rén xián cǎo mù nián。
一尊当夕照,红叶下前川。yī zūn dāng xī zhào,hóng yè xià qián chuān。

闻雁

戴亨

高旷平生志,艰辛老不移。gāo kuàng píng shēng zhì,jiān xīn lǎo bù yí。
深秋如有恨,久客始能知。shēn qiū rú yǒu hèn,jiǔ kè shǐ néng zhī。
归雁声何苦,中宵泪欲垂。guī yàn shēng hé kǔ,zhōng xiāo lèi yù chuí。
关河无限路,随尔到天涯。guān hé wú xiàn lù,suí ěr dào tiān yá。

九日简毛秋岑明复庵

戴亨

志士悲年迅,重阳节又临。zhì shì bēi nián xùn,zhòng yáng jié yòu lín。
欲寻黄叶路,高寄白云心。yù xún huáng yè lù,gāo jì bái yún xīn。
惠子濠梁乐,荣期带索吟。huì zi háo liáng lè,róng qī dài suǒ yín。
芳踪谁可继,怀古意何深。fāng zōng shuí kě jì,huái gǔ yì hé shēn。

题明复庵别业

戴亨

为吏兼为圃,园蔬每自耘。wèi lì jiān wèi pǔ,yuán shū měi zì yún。
偶来前浦雨,多是近山云。ǒu lái qián pǔ yǔ,duō shì jìn shān yún。
羡尔亲林壑,惭余滞俗氛。xiàn ěr qīn lín hè,cán yú zhì sú fēn。
种瓜思结耦,小筑傍榆枌。zhǒng guā sī jié ǒu,xiǎo zhù bàng yú fén。

答巢六国学世馨即用原韵

戴亨

世情轻道义,交际复谁真。shì qíng qīng dào yì,jiāo jì fù shuí zhēn。
硕德思前辈,论心笃后尘。shuò dé sī qián bèi,lùn xīn dǔ hòu chén。
乾坤三大业,今古百年人。qián kūn sān dà yè,jīn gǔ bǎi nián rén。
此意孤悬久,逢君倍觉亲。cǐ yì gū xuán jiǔ,féng jūn bèi jué qīn。

答巢六国学世馨即用原韵

戴亨

生涯馀白发,世缔得同心。shēng yá yú bái fā,shì dì dé tóng xīn。
乍见惊余老,雄谈识尔忱。zhà jiàn jīng yú lǎo,xióng tán shí ěr chén。
孤鸣琴已碎,苦诣道方深。gū míng qín yǐ suì,kǔ yì dào fāng shēn。
何处求真赏,寥寥太古音。hé chù qiú zhēn shǎng,liáo liáo tài gǔ yīn。

再赠巢六世馨

戴亨

大块敦庞气,偏于尔独钟。dà kuài dūn páng qì,piān yú ěr dú zhōng。
九重陶伟器,万卷扩奇胸。jiǔ zhòng táo wěi qì,wàn juǎn kuò qí xiōng。
通塞天君泰,艰虞道味醲。tōng sāi tiān jūn tài,jiān yú dào wèi nóng。
惭余衰朽质,深望后凋松。cán yú shuāi xiǔ zhì,shēn wàng hòu diāo sōng。

惊秋

戴亨

几时不出户,已遍帝城秋。jǐ shí bù chū hù,yǐ biàn dì chéng qiū。
贞脆荣枯递,江河日夜流。zhēn cuì róng kū dì,jiāng hé rì yè liú。
惧孤天地德,深感岁时遒。jù gū tiān dì dé,shēn gǎn suì shí qiú。
莫谓分阴志,专为运甓谋。mò wèi fēn yīn zhì,zhuān wèi yùn pì móu。

九日郊行

戴亨

登眺林皋霁,萧森霜露馀。dēng tiào lín gāo jì,xiāo sēn shuāng lù yú。
一从遭斥逐,深喜近樵渔。yī cóng zāo chì zhú,shēn xǐ jìn qiáo yú。
芦雪人家岸,槐烟野衲居。lú xuě rén jiā àn,huái yān yě nà jū。
置身图画里,随步得相于。zhì shēn tú huà lǐ,suí bù dé xiāng yú。

国进士云浦斋中检得骑都尉白鹤亭旧诗数纸笔意迥异时蹊即同过访二首

戴亨

大雅谁能继,孤吟动感伤。dà yǎ shuí néng jì,gū yín dòng gǎn shāng。
篇章搜故纸,金石振华堂。piān zhāng sōu gù zhǐ,jīn shí zhèn huá táng。
年少能如此,功深岂易量。nián shǎo néng rú cǐ,gōng shēn qǐ yì liàng。
平生轻薄意,见尔觉荒唐。píng shēng qīng báo yì,jiàn ěr jué huāng táng。