古诗词

进学篇寄坦居五弟

戴亨

君不见东鲁泰岱高绝淩青天,磨厓日观穷跻攀。jūn bù jiàn dōng lǔ tài dài gāo jué líng qīng tiān,mó yá rì guān qióng jī pān。
扪萝披石蹑危磴,耸身直上云霞巅。mén luó pī shí niè wēi dèng,sǒng shēn zhí shàng yún xiá diān。
又不见黄河穿塞决昆仑,排山倒海驱蛟鼋。yòu bù jiàn huáng hé chuān sāi jué kūn lún,pái shān dào hǎi qū jiāo yuán。
冲波逆折不畏险,扁舟直抵银河边。chōng bō nì zhé bù wèi xiǎn,biǎn zhōu zhí dǐ yín hé biān。
仰止胁息坐长叹,望洋惊阻空流连。yǎng zhǐ xié xī zuò zhǎng tàn,wàng yáng jīng zǔ kōng liú lián。
邱阜之堤,沟浍之水,亦将听其嵯峨而潺湲。qiū fù zhī dī,gōu huì zhī shuǐ,yì jiāng tīng qí cuó é ér chán yuán。
君不见仲尼没后圣道孤,奸臣贼子无日无。jūn bù jiàn zhòng ní méi hòu shèng dào gū,jiān chén zéi zi wú rì wú。
辟杨排墨正人心,子舆生将天地扶。pì yáng pái mò zhèng rén xīn,zi yú shēng jiāng tiān dì fú。
干戈扰攘递狂秦,文运否极遭屠诛。gàn gē rǎo rǎng dì kuáng qín,wén yùn fǒu jí zāo tú zhū。
董子崛起烈焰馀,天人义利非龃龉。dǒng zi jué qǐ liè yàn yú,tiān rén yì lì fēi jǔ yǔ。
承先开后赖此人,诚哉不愧为醇儒。chéng xiān kāi hòu lài cǐ rén,chéng zāi bù kuì wèi chún rú。
自汉以还千馀年,出玄入空纷驰驱。zì hàn yǐ hái qiān yú nián,chū xuán rù kōng fēn chí qū。
择焉不精语不详,茫茫道脉悲荒芜。zé yān bù jīng yǔ bù xiáng,máng máng dào mài bēi huāng wú。
五星聚奎炎宋兴,名儒辈出微言明。wǔ xīng jù kuí yán sòng xīng,míng rú bèi chū wēi yán míng。
人知尧舜皆可学,日月丽天江河行。rén zhī yáo shùn jiē kě xué,rì yuè lì tiān jiāng hé xíng。
天生大人何巍巍,赋性不异我与而。tiān shēng dà rén hé wēi wēi,fù xìng bù yì wǒ yǔ ér。
男儿奋兴能自立,邵大周精安足齐。nán ér fèn xīng néng zì lì,shào dà zhōu jīng ān zú qí。
君不见一篑为山平地中,累累不绝起高峰。jūn bù jiàn yī kuì wèi shān píng dì zhōng,lèi lèi bù jué qǐ gāo fēng。
疋缯将完丝忽断,机轴空劳不成练。pǐ zēng jiāng wán sī hū duàn,jī zhóu kōng láo bù chéng liàn。
地易崩摧天易老,日月禅代无昏晓。dì yì bēng cuī tiān yì lǎo,rì yuè chán dài wú hūn xiǎo。
人生百年能几时,朝如春花暮秋草。rén shēng bǎi nián néng jǐ shí,cháo rú chūn huā mù qiū cǎo。
青年乘时不早图,倏忽万类同枯槁。qīng nián chéng shí bù zǎo tú,shū hū wàn lèi tóng kū gǎo。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

训士吟

戴亨

探奇及牛渚,穷幽入鬼隙。tàn qí jí niú zhǔ,qióng yōu rù guǐ xì。
毕世谁能知,知之复何益。bì shì shuí néng zhī,zhī zhī fù hé yì。
春至花妍娟,春去花落魄。chūn zhì huā yán juān,chūn qù huā luò pò。
花开复花谢,明明大道迹。huā kāi fù huā xiè,míng míng dà dào jì。
块然藐中处,但伤彼岸隔。kuài rán miǎo zhōng chù,dàn shāng bǐ àn gé。
不传者已死,会心在晨夕。bù chuán zhě yǐ sǐ,huì xīn zài chén xī。
豁然识此机,应悲逝者迫。huō rán shí cǐ jī,yīng bēi shì zhě pò。

训士吟

戴亨

羊质虎其文,虽美而不彰。yáng zhì hǔ qí wén,suī měi ér bù zhāng。
躬行苟不逮,何必徒文章。gōng xíng gǒu bù dǎi,hé bì tú wén zhāng。
笃论竦真听,摛藻阐德光。dǔ lùn sǒng zhēn tīng,chī zǎo chǎn dé guāng。
立言固所重,饰伪弃厥常。lì yán gù suǒ zhòng,shì wěi qì jué cháng。
安得华与实,内外无低昂。ān dé huá yǔ shí,nèi wài wú dī áng。

训士吟

戴亨

原泉流不息,积水成巨川。yuán quán liú bù xī,jī shuǐ chéng jù chuān。
为山篑不辍,积土凌云烟。wèi shān kuì bù chuò,jī tǔ líng yún yān。
积跬致千里,积善成圣贤。jī kuǐ zhì qiān lǐ,jī shàn chéng shèng xián。
孰微而不著,孰行而不前。shú wēi ér bù zhù,shú xíng ér bù qián。
嗟彼器一满,不复增涘涓。jiē bǐ qì yī mǎn,bù fù zēng sì juān。
所以英俊人,虚受而德迁。suǒ yǐ yīng jùn rén,xū shòu ér dé qiān。

训士吟

戴亨

灼灼盆中花,迎风故妖袅。zhuó zhuó pén zhōng huā,yíng fēng gù yāo niǎo。
眄睐睫未移,倏忽成枯槁。miǎn lài jié wèi yí,shū hū chéng kū gǎo。
根株未能深,焉得长美好。gēn zhū wèi néng shēn,yān dé zhǎng měi hǎo。
植彼栋梁资,岂不自弱小。zhí bǐ dòng liáng zī,qǐ bù zì ruò xiǎo。
防之偶一疏,斧斤伺昏晓。fáng zhī ǒu yī shū,fǔ jīn cì hūn xiǎo。
吁嗟眼中人,故物谁能保。xū jiē yǎn zhōng rén,gù wù shuí néng bǎo。
胡不一此心,孜孜至于老。hú bù yī cǐ xīn,zī zī zhì yú lǎo。

训士吟

戴亨

天运更代谢,气至物不遗。tiān yùn gèng dài xiè,qì zhì wù bù yí。
芳树花忽发,好鸟鸣其枝。fāng shù huā hū fā,hǎo niǎo míng qí zhī。
流水清且闲,游鱼漾绿姿。liú shuǐ qīng qiě xián,yóu yú yàng lǜ zī。
欣欣物各得,吾身亦化机。xīn xīn wù gè dé,wú shēn yì huà jī。
物欣吾亦乐,坐此春风时。wù xīn wú yì lè,zuò cǐ chūn fēng shí。
宇宙何空阔,嗒然忘所私。yǔ zhòu hé kōng kuò,dā rán wàng suǒ sī。

训士吟

戴亨

人匪道害依,交匪道害臧。rén fěi dào hài yī,jiāo fěi dào hài zāng。
辅仁赖将伯,诡随警无良。fǔ rén lài jiāng bó,guǐ suí jǐng wú liáng。
既载失善御,鲜不毁辕缰。jì zài shī shàn yù,xiān bù huǐ yuán jiāng。
俗目悦萧艾,珵美或不当。sú mù yuè xiāo ài,chéng měi huò bù dāng。
宁以直不回,不防参与商。níng yǐ zhí bù huí,bù fáng cān yǔ shāng。

训士吟

戴亨

朝见槿花开,暮见槿花死。cháo jiàn jǐn huā kāi,mù jiàn jǐn huā sǐ。
非无一时荣,不久长如此。fēi wú yī shí róng,bù jiǔ zhǎng rú cǐ。
猎猎谷中风,冷冷涧中水。liè liè gǔ zhōng fēng,lěng lěng jiàn zhōng shuǐ。
苍苍松柏姿,亭亭水风里。cāng cāng sōng bǎi zī,tíng tíng shuǐ fēng lǐ。
凝寒讵不酷,贞性素所履。níng hán jù bù kù,zhēn xìng sù suǒ lǚ。
良禽择木栖,戢羽欣来止。liáng qín zé mù qī,jí yǔ xīn lái zhǐ。
托根贵托坚,永为岁寒恃。tuō gēn guì tuō jiān,yǒng wèi suì hán shì。

训士吟

戴亨

步出城东门,徘徊歧路旁。bù chū chéng dōng mén,pái huái qí lù páng。
东门何所有,历历种白杨。dōng mén hé suǒ yǒu,lì lì zhǒng bái yáng。
秋风自西来,飒然起悲伤。qiū fēng zì xī lái,sà rán qǐ bēi shāng。
嗟此泉下人,安知非侯王。jiē cǐ quán xià rén,ān zhī fēi hóu wáng。
造物无妍媸,有生同丧亡。zào wù wú yán chī,yǒu shēng tóng sàng wáng。
富贵固所欣,贫贱事亦常。fù guì gù suǒ xīn,pín jiàn shì yì cháng。
斯人正鹿鹿,金乌不停翔。sī rén zhèng lù lù,jīn wū bù tíng xiáng。
人非金石固,谁能得久长。rén fēi jīn shí gù,shuí néng dé jiǔ zhǎng。
胡不惜嘉名,及时自奋强。hú bù xī jiā míng,jí shí zì fèn qiáng。

训士吟

戴亨

求人人则贱,求我我自尊。qiú rén rén zé jiàn,qiú wǒ wǒ zì zūn。
曷弗安所遇,反覆梏灵根。hé fú ān suǒ yù,fǎn fù gù líng gēn。
缅彼空桑子,崛起自邱原。miǎn bǐ kōng sāng zi,jué qǐ zì qiū yuán。
不物而物物,抱道岂终沦。bù wù ér wù wù,bào dào qǐ zhōng lún。
苟子能自淑,文锦在结鹑。gǒu zi néng zì shū,wén jǐn zài jié chún。
捷径而窘步,福伏祸之门。jié jìng ér jiǒng bù,fú fú huò zhī mén。
所重在自立,贵贱无定论。suǒ zhòng zài zì lì,guì jiàn wú dìng lùn。

训士吟

戴亨

日出扶桑阳,月落咸池阴。rì chū fú sāng yáng,yuè luò xián chí yīn。
日月不遍照,安问他人心。rì yuè bù biàn zhào,ān wèn tā rén xīn。
明珠忽夜投,罕不按剑临。míng zhū hū yè tóu,hǎn bù àn jiàn lín。
琰琬持自粥,虽美吝其金。yǎn wǎn chí zì zhōu,suī měi lìn qí jīn。
所以古大人,潜迹甘泉林。suǒ yǐ gǔ dà rén,qián jì gān quán lín。
岂故却荣显,枉己非所钦。qǐ gù què róng xiǎn,wǎng jǐ fēi suǒ qīn。

训士吟

戴亨

鹪鹩托羽翰,载憩芳树枝。jiāo liáo tuō yǔ hàn,zài qì fāng shù zhī。
栖托岂不稳,安能薄天飞。qī tuō qǐ bù wěn,ān néng báo tiān fēi。
裋褐裹珍玉,□晦待厥时。shù hè guǒ zhēn yù,huì dài jué shí。
神龟不受缚,曳尾甘涂泥。shén guī bù shòu fù,yè wěi gān tú ní。
朝云乘天升,膏泽沛无遗。cháo yún chéng tiān shēng,gāo zé pèi wú yí。
出处良有会,蓄德贵不衰。chū chù liáng yǒu huì,xù dé guì bù shuāi。
玙璠唯自宝,没齿以为期。yú fán wéi zì bǎo,méi chǐ yǐ wèi qī。

训士吟

戴亨

人但知旦夕,志士争千古。rén dàn zhī dàn xī,zhì shì zhēng qiān gǔ。
神禹惜寸阴,蓄念亦良苦。shén yǔ xī cùn yīn,xù niàn yì liáng kǔ。
花落不再春,羲驭岂长午。huā luò bù zài chūn,xī yù qǐ zhǎng wǔ。
吾业不增修,时去将焉补。wú yè bù zēng xiū,shí qù jiāng yān bǔ。
缠牵偶一长,不能行数武。chán qiān ǒu yī zhǎng,bù néng xíng shù wǔ。
敬慎尔威仪,周旋有规矩。jìng shèn ěr wēi yí,zhōu xuán yǒu guī jǔ。
勿谓隐可欺,勿谓狎可侮。wù wèi yǐn kě qī,wù wèi xiá kě wǔ。
放闲恣游逸,如水趋远浦。fàng xián zì yóu yì,rú shuǐ qū yuǎn pǔ。
与子共勉旃,臧否唯自主。yǔ zi gòng miǎn zhān,zāng fǒu wéi zì zhǔ。

读书偶得七首

戴亨

元化无端倪,絪缊运野马。yuán huà wú duān ní,yīn yūn yùn yě mǎ。
动寂辟冥机,群肖递陶冶。dòng jì pì míng jī,qún xiào dì táo yě。
继善分天灵,贮形如传舍。jì shàn fēn tiān líng,zhù xíng rú chuán shě。
道近在胸臆,俗务纷来假。dào jìn zài xiōng yì,sú wù fēn lái jiǎ。
祛扩叩本真,寂寞自陶写。qū kuò kòu běn zhēn,jì mò zì táo xiě。

读书偶得七首

戴亨

形存我有天,形解天有我。xíng cún wǒ yǒu tiān,xíng jiě tiān yǒu wǒ。
性量反厥初,理真气不堕。xìng liàng fǎn jué chū,lǐ zhēn qì bù duò。
望月空中明,逐水月碎琐。wàng yuè kōng zhōng míng,zhú shuǐ yuè suì suǒ。
天人同一原,以此识担荷。tiān rén tóng yī yuán,yǐ cǐ shí dān hé。
惜情但犹豫,流光悲石火。xī qíng dàn yóu yù,liú guāng bēi shí huǒ。

读书偶得七首

戴亨

经纶起方寸,所恃宁不危。jīng lún qǐ fāng cùn,suǒ shì níng bù wēi。
积微潜自引,灵辉扩无涯。jī wēi qián zì yǐn,líng huī kuò wú yá。
纤云蔽朗照,日月用以亏。xiān yún bì lǎng zhào,rì yuè yòng yǐ kuī。
况乃汨嗜欲,自戕良可悲。kuàng nǎi mì shì yù,zì qiāng liáng kě bēi。