古诗词

宝剑行

戴亨

洪钧陶铸昆吾冈,木厉遁辟山精藏。hóng jūn táo zhù kūn wú gāng,mù lì dùn pì shān jīng cáng。
腾雷滚电揉阴阳,天神惊愕来趋跄。téng léi gǔn diàn róu yīn yáng,tiān shén jīng è lái qū qiāng。
海岳为锷日为光,星辰的烁森锋芒。hǎi yuè wèi è rì wèi guāng,xīng chén de shuò sēn fēng máng。
莫邪焚身干将亡,精魂幻结双龙翔。mò xié fén shēn gàn jiāng wáng,jīng hún huàn jié shuāng lóng xiáng。
大江水阔磐石厚,淬砺寒光贯牛斗。dà jiāng shuǐ kuò pán shí hòu,cuì lì hán guāng guàn niú dòu。
团金镂玉献明王,旷代奇功垂不朽。tuán jīn lòu yù xiàn míng wáng,kuàng dài qí gōng chuí bù xiǔ。
割下银河天上水,大沛苍生无冻馁。gē xià yín hé tiān shàng shuǐ,dà pèi cāng shēng wú dòng něi。
割去太虚云与霞,天容日月增光华。gē qù tài xū yún yǔ xiá,tiān róng rì yuè zēng guāng huá。
割去泰岱嵩衡千万山,尽教大地成良田。gē qù tài dài sōng héng qiān wàn shān,jǐn jiào dà dì chéng liáng tián。
剸蛟截兕魑魅惊,海不扬波陆路平。tuán jiāo jié sì chī mèi jīng,hǎi bù yáng bō lù lù píng。
旋取人间心与胆,割去险巇留平坦。xuán qǔ rén jiān xīn yǔ dǎn,gē qù xiǎn xī liú píng tǎn。
那堪终岁壁间悬,吴钩卞匣尘埃满。nà kān zhōng suì bì jiān xuán,wú gōu biàn xiá chén āi mǎn。
空教簏簌灿流霞,龙藻龟文气亦短。kōng jiào lù sù càn liú xiá,lóng zǎo guī wén qì yì duǎn。
昨夜风雷匣中吼,千人辟易惊却走。zuó yè fēng léi xiá zhōng hǒu,qiān rén pì yì jīng què zǒu。
天高路远鸊鹈稀,铜花锈紫镡龙口。tiān gāo lù yuǎn pì tí xī,tóng huā xiù zǐ chán lóng kǒu。
叹息抽看破牖光,飞跃神威脱吾手。tàn xī chōu kàn pò yǒu guāng,fēi yuè shén wēi tuō wú shǒu。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

宿大石桥

戴亨

去家三十里,犹隔一宵程。qù jiā sān shí lǐ,yóu gé yī xiāo chéng。
两岸众峰敛,一钩新月明。liǎng àn zhòng fēng liǎn,yī gōu xīn yuè míng。
近乡思愈切,久别恨旋生。jìn xiāng sī yù qiè,jiǔ bié hèn xuán shēng。
不寐听残夜,荒鸡下五更。bù mèi tīng cán yè,huāng jī xià wǔ gèng。

述梦

戴亨

岂是尘寰境,宁无栖隐心。qǐ shì chén huán jìng,níng wú qī yǐn xīn。
空香生绣陌,碧涧泻松阴。kōng xiāng shēng xiù mò,bì jiàn xiè sōng yīn。
我欲桃源去,人言山径深。wǒ yù táo yuán qù,rén yán shān jìng shēn。
徘徊歧路侧,曙色动窗禽。pái huái qí lù cè,shǔ sè dòng chuāng qín。

奉窆先二人后述哀

戴亨

风木悲今日,鸡豚尽此生。fēng mù bēi jīn rì,jī tún jǐn cǐ shēng。
一抔黄土泪,终古北邙情。yī póu huáng tǔ lèi,zhōng gǔ běi máng qíng。
云起结愁色,溪流涌恨声。yún qǐ jié chóu sè,xī liú yǒng hèn shēng。
乳鸦思返哺,绕树但哀鸣。rǔ yā sī fǎn bǔ,rào shù dàn āi míng。

怀都门诸友

戴亨

芍药期将过,安榴花复开。sháo yào qī jiāng guò,ān liú huā fù kāi。
遥知清赏处,应念白头回。yáo zhī qīng shǎng chù,yīng niàn bái tóu huí。
片月千山里,孤云万里来。piàn yuè qiān shān lǐ,gū yún wàn lǐ lái。
相思情正剧,邻笛不胜哀。xiāng sī qíng zhèng jù,lín dí bù shèng āi。

怀竹梧轩诸生并门人沈周颋

戴亨

远客情怀恶,出门日已多。yuǎn kè qíng huái è,chū mén rì yǐ duō。
诸生狂未减,瘦沈病如何。zhū shēng kuáng wèi jiǎn,shòu shěn bìng rú hé。
海角吹残戍,边风涌白波。hǎi jiǎo chuī cán shù,biān fēng yǒng bái bō。
长安斜照外,翘首望岩阿。zhǎng ān xié zhào wài,qiào shǒu wàng yán ā。

留别门人何公符兼谢厚贶

戴亨

失路同为客,君情迥出群。shī lù tóng wèi kè,jūn qíng jiǒng chū qún。
搜厨谋一饭,倾橐赆千文。sōu chú móu yī fàn,qīng tuó jìn qiān wén。
梦绕辽疆月,心催汉戍云。mèng rào liáo jiāng yuè,xīn cuī hàn shù yún。
那堪今日别,鱼雁莫稀闻。nà kān jīn rì bié,yú yàn mò xī wén。

与友人论诗

戴亨

旷代斯文责,肩兹若有神。kuàng dài sī wén zé,jiān zī ruò yǒu shén。
讴吟恒自得,商榷定谁真。ōu yín héng zì dé,shāng què dìng shuí zhēn。
风雅将兴日,乾坤未死身。fēng yǎ jiāng xīng rì,qián kūn wèi sǐ shēn。
立言诚大业,天意属何人。lì yán chéng dà yè,tiān yì shǔ hé rén。

将赴辽东约门人沈周颋摄馆事两月余归迟沈已如期去一月矣怅然有作

戴亨

远行念诸子,馆课尔堪招。yuǎn xíng niàn zhū zi,guǎn kè ěr kān zhāo。
作客身多病,怀亲路觉遥。zuò kè shēn duō bìng,huái qīn lù jué yáo。
梦回燕塞月,心折海门潮。mèng huí yàn sāi yuè,xīn zhé hǎi mén cháo。
归去瓜期届,予诚愧久要。guī qù guā qī jiè,yǔ chéng kuì jiǔ yào。

自辽东抵京往晤天峰云浦鹤亭即订西山之游得山字

戴亨

道路三千里,风尘百日还。dào lù sān qiān lǐ,fēng chén bǎi rì hái。
盍簪欣晤语,林壑想追攀。hé zān xīn wù yǔ,lín hè xiǎng zhuī pān。
孤鹤立寒渚,断云归远山。gū hè lì hán zhǔ,duàn yún guī yuǎn shān。
披襟同啸咏,俗虑净岩间。pī jīn tóng xiào yǒng,sú lǜ jìng yán jiān。

前题步天峰韵

戴亨

西麓饶名胜,幽深别有天。xī lù ráo míng shèng,yōu shēn bié yǒu tiān。
官闲曾过赏,尘隔几经年。guān xián céng guò shǎng,chén gé jǐ jīng nián。
樵子石梁路,渔罾荻浦烟。qiáo zi shí liáng lù,yú zēng dí pǔ yān。
相期蜡双屐,幽兴寄林泉。xiāng qī là shuāng jī,yōu xīng jì lín quán。

秋夜读书

戴亨

断绝浮尘梦,支离世外居。duàn jué fú chén mèng,zhī lí shì wài jū。
青灯堪耐久,白发不违初。qīng dēng kān nài jiǔ,bái fā bù wéi chū。
阴砌虫鸣露,寒更月照庐。yīn qì chóng míng lù,hán gèng yuè zhào lú。
功深风雨后,甘苦竟何如。gōng shēn fēng yǔ hòu,gān kǔ jìng hé rú。

秋夜读书

戴亨

吾道残编在,秋斋翠色深。wú dào cán biān zài,qiū zhāi cuì sè shēn。
杜门如老衲,力学尚童心。dù mén rú lǎo nà,lì xué shàng tóng xīn。
霜叶鸣寒牖,风枝动夜禽。shuāng yè míng hán yǒu,fēng zhī dòng yè qín。
年来人事少,稽古遂抽簪。nián lái rén shì shǎo,jī gǔ suì chōu zān。

庭前残卉为秋风所卷唯寒蛩疏竹而已反觉清耳豁目

戴亨

荒秽驱风力,三秋贮月明。huāng huì qū fēng lì,sān qiū zhù yuè míng。
未归湖海棹,聊寄薜萝情。wèi guī hú hǎi zhào,liáo jì bì luó qíng。
翠竹独居色,寒蛩夜坐声。cuì zhú dú jū sè,hán qióng yè zuò shēng。
寂喧随万感,心与境俱清。jì xuān suí wàn gǎn,xīn yǔ jìng jù qīng。

戴亨

羁客伤迟暮,隆冬发浩吁。jī kè shāng chí mù,lóng dōng fā hào xū。
市居惭大隐,讲席愧通儒。shì jū cán dà yǐn,jiǎng xí kuì tōng rú。
牢落精华铄,冰霜月夜孤。láo luò jīng huá shuò,bīng shuāng yuè yè gū。
无裘难卒岁,掩卷意踟蹰。wú qiú nán zú suì,yǎn juǎn yì chí chú。

戴亨

身世馀残梦,琴书滞远天。shēn shì yú cán mèng,qín shū zhì yuǎn tiān。
严风摧万汇,衰骨凛深渊。yán fēng cuī wàn huì,shuāi gǔ lǐn shēn yuān。
久历炎凉境,今非少壮年。jiǔ lì yán liáng jìng,jīn fēi shǎo zhuàng nián。
老安夫子愿,应倍悯寒毡。lǎo ān fū zi yuàn,yīng bèi mǐn hán zhān。