古诗词

广西义宁令倪

戴亨

孝廉倪公成都豪,出宰义宁控有苗。xiào lián ní gōng chéng dōu háo,chū zǎi yì níng kòng yǒu miáo。
苗性凶顽不可抚,结巢深箐如猿猱。miáo xìng xiōng wán bù kě fǔ,jié cháo shēn qìng rú yuán náo。
赤脚腾跳善奔走,杀戮连年到鸡狗。chì jiǎo téng tiào shàn bēn zǒu,shā lù lián nián dào jī gǒu。
懋公建议立兵威,当事逡巡畏尾首。mào gōng jiàn yì lì bīng wēi,dāng shì qūn xún wèi wěi shǒu。
但令亲谕劝,不必事征战。dàn lìng qīn yù quàn,bù bì shì zhēng zhàn。
持重谓能收众心,养晦妄冀凶徒变。chí zhòng wèi néng shōu zhòng xīn,yǎng huì wàng jì xiōng tú biàn。
贤宰受檄初踟蹰,拔刀崛起英风徂。xián zǎi shòu xí chū chí chú,bá dāo jué qǐ yīng fēng cú。
马革裹尸臣子分,但恨谋国非良图。mǎ gé guǒ shī chén zi fēn,dàn hèn móu guó fēi liáng tú。
身探猛虎窟,委作馁兽肉。shēn tàn měng hǔ kū,wěi zuò něi shòu ròu。
未及交一言,蚁聚蜂腾恣芟戮。wèi jí jiāo yī yán,yǐ jù fēng téng zì shān lù。
手提墨绶血模糊,振臂一呼天为哭。shǒu tí mò shòu xuè mó hú,zhèn bì yī hū tiān wèi kū。
宁甘寇盗求生全,昂藏八尺蠲溪谷。níng gān kòu dào qiú shēng quán,áng cáng bā chǐ juān xī gǔ。
杀身成仁未足奇,百计千磨事惨酷。shā shēn chéng rén wèi zú qí,bǎi jì qiān mó shì cǎn kù。
埋身敲齿截其舌,噀血嗔目犹骂贼。mái shēn qiāo chǐ jié qí shé,xùn xuè chēn mù yóu mà zéi。
从者歼尽无一归,沈尸潭底谁能识。cóng zhě jiān jǐn wú yī guī,shěn shī tán dǐ shuí néng shí。
赫然忽动万乘威,雷霆下击成灰飞。hè rán hū dòng wàn chéng wēi,léi tíng xià jī chéng huī fēi。
忠魂披发来助战,白昼袒裼为前麾。zhōng hún pī fā lái zhù zhàn,bái zhòu tǎn tì wèi qián huī。
寇平事达九重耳,睢阳奇节差可拟。kòu píng shì dá jiǔ zhòng ěr,suī yáng qí jié chà kě nǐ。
叹息褒忠异数加,难荫恩荣及儿子。tàn xī bāo zhōng yì shù jiā,nán yīn ēn róng jí ér zi。
天家不识颜平原,临难忠丹乃若此,呜呼懋公终不死。tiān jiā bù shí yán píng yuán,lín nán zhōng dān nǎi ruò cǐ,wū hū mào gōng zhōng bù sǐ。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

登房山

戴亨

崇冈高崔巍,登顿猿鹤路。chóng gāng gāo cuī wēi,dēng dùn yuán hè lù。
指点下方云,云中几家住。zhǐ diǎn xià fāng yún,yún zhōng jǐ jiā zhù。

看红叶

戴亨

霜叶灿朱霞,溪水相映带。shuāng yè càn zhū xiá,xī shuǐ xiāng yìng dài。
水上多白云,人家白云外。shuǐ shàng duō bái yún,rén jiā bái yún wài。

秋斋

戴亨

野树著新霜,青黄映窗左。yě shù zhù xīn shuāng,qīng huáng yìng chuāng zuǒ。
归鸟栖复惊,山猿窃岩果。guī niǎo qī fù jīng,shān yuán qiè yán guǒ。

宿山馆

戴亨

朝出雅初鸣,暮归日已暝。cháo chū yǎ chū míng,mù guī rì yǐ míng。
清梦不离山,还踏苍苔径。qīng mèng bù lí shān,hái tà cāng tái jìng。

幽寻

戴亨

汗漫恣幽寻,峰林相蔽隐。hàn màn zì yōu xún,fēng lín xiāng bì yǐn。
隔浦见炊烟,知有山家近。gé pǔ jiàn chuī yān,zhī yǒu shān jiā jìn。

石阙

戴亨

采芝石阙西,放鹤石阙东。cǎi zhī shí quē xī,fàng hè shí quē dōng。
此中有天地,不与黄埃通。cǐ zhōng yǒu tiān dì,bù yǔ huáng āi tōng。

老衲

戴亨

老衲竟何为,坚坐理鹤发。lǎo nà jìng hé wèi,jiān zuò lǐ hè fā。
有时渴欲饮,汲碎寒潭月。yǒu shí kě yù yǐn,jí suì hán tán yuè。

渔舟

戴亨

仰看山色青,俯看溪水绿。yǎng kàn shān sè qīng,fǔ kàn xī shuǐ lǜ。
夜泊芦荻湾,白云伴孤宿。yè pō lú dí wān,bái yún bàn gū sù。

野寺

戴亨

老树出颓垣,客至雀惊起。lǎo shù chū tuí yuán,kè zhì què jīng qǐ。
僧雏款禅扉,烹茶掬溪水。sēng chú kuǎn chán fēi,pēng chá jū xī shuǐ。

题画

戴亨

荷锸采紫芝,山深迷所在。hé chā cǎi zǐ zhī,shān shēn mí suǒ zài。
应有商山翁,携手云峰外。yīng yǒu shāng shān wēng,xié shǒu yún fēng wài。

题画梅

戴亨

冰霜结严寒,生意久寥落。bīng shuāng jié yán hán,shēng yì jiǔ liáo luò。
此时天地心,独有梅先觉。cǐ shí tiān dì xīn,dú yǒu méi xiān jué。

题画梅

戴亨

当春不发花,春去不着叶。dāng chūn bù fā huā,chūn qù bù zhe yè。
独抱岁寒心,芳香吐冰雪。dú bào suì hán xīn,fāng xiāng tǔ bīng xuě。

题画梅

戴亨

苍根如积铁,夭矫枝条劲。cāng gēn rú jī tiě,yāo jiǎo zhī tiáo jìn。
天地浸冰霜,寒香欲谁赠。tiān dì jìn bīng shuāng,hán xiāng yù shuí zèng。

山窗

戴亨

红杏发南枝,山窗鸟声集。hóng xìng fā nán zhī,shān chuāng niǎo shēng jí。
落花飞不高,随风复飘入。luò huā fēi bù gāo,suí fēng fù piāo rù。

新霁

戴亨

新霁葛衫轻,闲吟步庭砌。xīn jì gé shān qīng,xián yín bù tíng qì。
松轩昼忽阴,冉冉流云至。sōng xuān zhòu hū yīn,rǎn rǎn liú yún zhì。