古诗词

觉罗八姑贞孝诗

戴亨

吾尝披卷读蒙庄,天有所全形可忘。wú cháng pī juǎn dú méng zhuāng,tiān yǒu suǒ quán xíng kě wàng。
至人委体若遗土,菁华内运神明昌。zhì rén wěi tǐ ruò yí tǔ,jīng huá nèi yùn shén míng chāng。
相刃相斗万感集,官骸虽具中先戕。xiāng rèn xiāng dòu wàn gǎn jí,guān hái suī jù zhōng xiān qiāng。
谁能外形笃至性,祓濯灵府生辉光。shuí néng wài xíng dǔ zhì xìng,fú zhuó líng fǔ shēng huī guāng。
觉罗有八姑,派系出天潢。jué luó yǒu bā gū,pài xì chū tiān huáng。
父为大宗伯,兄秉节钺膺封疆。fù wèi dà zōng bó,xiōng bǐng jié yuè yīng fēng jiāng。
姑生幼伤背,天欲厄之人则强。gū shēng yòu shāng bèi,tiān yù è zhī rén zé qiáng。
世人重貌不重德,恶能低头宛颈希颉颃。shì rén zhòng mào bù zhòng dé,è néng dī tóu wǎn jǐng xī jié háng。
兰蕙甘心在幽谷,不与凡卉同芬芳。lán huì gān xīn zài yōu gǔ,bù yǔ fán huì tóng fēn fāng。
瞻依怙恃永朝夕,天伦无忝乐且康。zhān yī hù shì yǒng cháo xī,tiān lún wú tiǎn lè qiě kāng。
研经练史发精蕴,陈椒谢絮殊虚张。yán jīng liàn shǐ fā jīng yùn,chén jiāo xiè xù shū xū zhāng。
冰作肝肠玉作骨,贤媛自古谁能方。bīng zuò gān cháng yù zuò gǔ,xián yuàn zì gǔ shuí néng fāng。
安得长留此姑作轨范,尽化天下闺阁咸端庄。ān dé zhǎng liú cǐ gū zuò guǐ fàn,jǐn huà tiān xià guī gé xián duān zhuāng。
奈何维皇不佑善,年未三十旋中殇。nài hé wéi huáng bù yòu shàn,nián wèi sān shí xuán zhōng shāng。
慈闱白发呼孝女,兄亦蹀躞悲雁行。cí wéi bái fā hū xiào nǚ,xiōng yì dié xiè bēi yàn xíng。
残编摭拾在人口,将与日月争辉煌。cán biān zhí shí zài rén kǒu,jiāng yǔ rì yuè zhēng huī huáng。
八十六则圣贤髓,熊熊瑞焰腾篇章。bā shí liù zé shèng xián suǐ,xióng xióng ruì yàn téng piān zhāng。
男儿读书万卷骋才骏,几人肯搆颜曾堂。nán ér dú shū wàn juǎn chěng cái jùn,jǐ rén kěn gòu yán céng táng。
见此?眙应阻丧,抚躬翻觉形摧藏。jiàn cǐ?yí yīng zǔ sàng,fǔ gōng fān jué xíng cuī cáng。
吁嗟嘻,我亦具此堂堂七尺之丰仪,嗜古岂屑矜文词。xū jiē xī,wǒ yì jù cǐ táng táng qī chǐ zhī fēng yí,shì gǔ qǐ xiè jīn wén cí。
即今因循忽衰老,不觉汗下惭须眉。jí jīn yīn xún hū shuāi lǎo,bù jué hàn xià cán xū méi。
熏沐反覆还自叹,纵能愤激时亦迟。xūn mù fǎn fù hái zì tàn,zòng néng fèn jī shí yì chí。
我朝德化如关睢,公族公姓多歧嶷。wǒ cháo dé huà rú guān suī,gōng zú gōng xìng duō qí yí。
讵意残驱弱质一女子,姱修直与名儒齐。jù yì cán qū ruò zhì yī nǚ zi,kuā xiū zhí yǔ míng rú qí。
支离疏,申徒嘉,古人立说非吾欺。zhī lí shū,shēn tú jiā,gǔ rén lì shuō fēi wú qī。
天全真觉形可遗,于戏天全真觉形可遗,高山仰止穷攀跻。tiān quán zhēn jué xíng kě yí,yú xì tiān quán zhēn jué xíng kě yí,gāo shān yǎng zhǐ qióng pān jī。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

秋蝉

戴亨

秋来偏尔独知机,几处寒声咽落晖。qiū lái piān ěr dú zhī jī,jǐ chù hán shēng yàn luò huī。
云树若愁时渐晚,市廛虽到迹仍稀。yún shù ruò chóu shí jiàn wǎn,shì chán suī dào jì réng xī。
但餐清露宁求饱,偶得闲枝欲罢飞。dàn cān qīng lù níng qiú bǎo,ǒu dé xián zhī yù bà fēi。
节操如君何太苦,稻粱生性已全非。jié cāo rú jūn hé tài kǔ,dào liáng shēng xìng yǐ quán fēi。

秋蝉

戴亨

清风凉露忽成啼,林远烟深望欲迷。qīng fēng liáng lù hū chéng tí,lín yuǎn yān shēn wàng yù mí。
黄叶空山秋色里,断桥古渡夕阳西。huáng yè kōng shān qiū sè lǐ,duàn qiáo gǔ dù xī yáng xī。
声闻已接犹难见,地步宁藏不肯低。shēng wén yǐ jiē yóu nán jiàn,dì bù níng cáng bù kěn dī。
听汝去年曾醉后,黉宫松畔亦留题。tīng rǔ qù nián céng zuì hòu,hóng gōng sōng pàn yì liú tí。

九日与邢卓哉毛秋岑用杜少陵宴蓝田庄韵

戴亨

放怀天地觉增宽,酒社文坛几度欢。fàng huái tiān dì jué zēng kuān,jiǔ shè wén tán jǐ dù huān。
云里霜声排雁字,檐前秋色上鸡冠。yún lǐ shuāng shēng pái yàn zì,yán qián qiū sè shàng jī guān。
龙山雅会人俱往,蓝水空传句不寒。lóng shān yǎ huì rén jù wǎng,lán shuǐ kōng chuán jù bù hán。
此日登临存我辈,应将今古幻中看。cǐ rì dēng lín cún wǒ bèi,yīng jiāng jīn gǔ huàn zhōng kàn。

九日与邢卓哉毛秋岑用杜少陵宴蓝田庄韵

戴亨

翠竹黄花野外宽,篱边溪畔各追欢。cuì zhú huáng huā yě wài kuān,lí biān xī pàn gè zhuī huān。
苍髯得句狂呼酒,玉树临风醉不冠。cāng rán dé jù kuáng hū jiǔ,yù shù lín fēng zuì bù guān。
霜叶满林秋灿烂,丹峰横汉气高寒。shuāng yè mǎn lín qiū càn làn,dān fēng héng hàn qì gāo hán。
天空缥缈楼千尺,乘兴登临一笑看。tiān kōng piāo miǎo lóu qiān chǐ,chéng xīng dēng lín yī xiào kàn。

种竹

戴亨

邻园修竹许我移,冒雨栽傍书斋宜。lín yuán xiū zhú xǔ wǒ yí,mào yǔ zāi bàng shū zhāi yí。
径扫古烟秋黯淡,窗横疏影宵参差。jìng sǎo gǔ yān qiū àn dàn,chuāng héng shū yǐng xiāo cān chà。
淩云老干势矫矫,抱节新箭枝离离。líng yún lǎo gàn shì jiǎo jiǎo,bào jié xīn jiàn zhī lí lí。
何须结实待鸾凤,已觉霜雪非能欺。hé xū jié shí dài luán fèng,yǐ jué shuāng xuě fēi néng qī。

刘园看牡丹同用真字

戴亨

名园选胜结芳邻,取次看春及暮春。míng yuán xuǎn shèng jié fāng lín,qǔ cì kàn chūn jí mù chūn。
拟搆新诗酬国色,争浇浊酒奠花神。nǐ gòu xīn shī chóu guó sè,zhēng jiāo zhuó jiǔ diàn huā shén。
云来深竹庭逾静,客到忘机鸟亦驯。yún lái shēn zhú tíng yú jìng,kè dào wàng jī niǎo yì xùn。
政暇不妨频出郭,招携童叟话天真。zhèng xiá bù fáng pín chū guō,zhāo xié tóng sǒu huà tiān zhēn。

送毛秋岑去后次日作

戴亨

槐荫阴阴覆索居,泉声㶁㶁溜空除。huái yīn yīn yīn fù suǒ jū,quán shēng guó guó liū kōng chú。
论心昨日尊仍在,握手今朝事已虚。lùn xīn zuó rì zūn réng zài,wò shǒu jīn cháo shì yǐ xū。
江冷丹枫人去远,月明孤馆雁来初。jiāng lěng dān fēng rén qù yuǎn,yuè míng gū guǎn yàn lái chū。
思君驴背秋风里,定为羁愁一念予。sī jūn lǘ bèi qiū fēng lǐ,dìng wèi jī chóu yī niàn yǔ。

雪后简卢公亮

戴亨

朔风吹雪遍河干,启户银花入望宽。shuò fēng chuī xuě biàn hé gàn,qǐ hù yín huā rù wàng kuān。
官阁吟梅惭水部,洛阳卧病类袁安。guān gé yín méi cán shuǐ bù,luò yáng wò bìng lèi yuán ān。
远峰积素明斜照,饥鸟群飞噪夕寒。yuǎn fēng jī sù míng xié zhào,jī niǎo qún fēi zào xī hán。
命棹无劳剡溪去,山阴咫尺兴何阑。mìng zhào wú láo shàn xī qù,shān yīn zhǐ chǐ xīng hé lán。

示女尼性魁

戴亨

剃度离家自弱年,归空犹有发堪怜。tì dù lí jiā zì ruò nián,guī kōng yóu yǒu fā kān lián。
数茎香髻抛残业,一点芳心入静缘。shù jīng xiāng jì pāo cán yè,yī diǎn fāng xīn rù jìng yuán。
夜叩寒钟霜月下,晓闻清梵露鸡先。yè kòu hán zhōng shuāng yuè xià,xiǎo wén qīng fàn lù jī xiān。
长将宝镜悬胸臆,洗净铅华不坐禅。zhǎng jiāng bǎo jìng xuán xiōng yì,xǐ jìng qiān huá bù zuò chán。

春郊

戴亨

晴郊缓步草芊绵,背石临流设小筵。qíng jiāo huǎn bù cǎo qiān mián,bèi shí lín liú shè xiǎo yán。
媚耳莺声新出谷,娇春柳色细垂烟。mèi ěr yīng shēng xīn chū gǔ,jiāo chūn liǔ sè xì chuí yān。
已知吾道人情远,且喜芳尊野兴便。yǐ zhī wú dào rén qíng yuǎn,qiě xǐ fāng zūn yě xīng biàn。
如意醉歌如意舞,和风相送入茅檐。rú yì zuì gē rú yì wǔ,hé fēng xiāng sòng rù máo yán。

酒徒

戴亨

共笑真儒是腐儒,英奇自昔困屠沽。gòng xiào zhēn rú shì fǔ rú,yīng qí zì xī kùn tú gū。
学谈洙泗薪传鲜,剑说丰城侠气孤。xué tán zhū sì xīn chuán xiān,jiàn shuō fēng chéng xiá qì gū。
险阻久经身跮踱,风尘数被鬼揶揄。xiǎn zǔ jiǔ jīng shēn chì duó,fēng chén shù bèi guǐ yé yú。
不须进退嗟维谷,兴在高阳一酒徒。bù xū jìn tuì jiē wéi gǔ,xīng zài gāo yáng yī jiǔ tú。

月中桂

戴亨

不老灵根月窟蟠,岂同凡卉有凋残。bù lǎo líng gēn yuè kū pán,qǐ tóng fán huì yǒu diāo cán。
嫦娥缬佩生仙界,顾兔和丸寿广寒。cháng é xié pèi shēng xiān jiè,gù tù hé wán shòu guǎng hán。
衰盛每随圆缺转,荣枯应向晦明看。shuāi shèng měi suí yuán quē zhuǎn,róng kū yīng xiàng huì míng kàn。
偏于玉露金风后,万古香飘碧落端。piān yú yù lù jīn fēng hòu,wàn gǔ xiāng piāo bì luò duān。

寿山东巡抚朱同年母程太夫人八秩初度

戴亨

金山玉海旧家声,旌节遥临政治平。jīn shān yù hǎi jiù jiā shēng,jīng jié yáo lín zhèng zhì píng。
东海洋洋齐大国,菁莪蔼蔼鲁诸生。dōng hǎi yáng yáng qí dà guó,jīng é ǎi ǎi lǔ zhū shēng。
丰功共道如公肃,慈诫同称轶宪英。fēng gōng gòng dào rú gōng sù,cí jiè tóng chēng yì xiàn yīng。
蔀屋茅檐趋十郡,一时瞻拜祝长庚。bù wū máo yán qū shí jùn,yī shí zhān bài zhù zhǎng gēng。

题懊道人临赵松雪水墨鸳鸯兼书崔珏诗

戴亨

芦荻风起横塘秋,双双贞鸟相匹俦。lú dí fēng qǐ héng táng qiū,shuāng shuāng zhēn niǎo xiāng pǐ chóu。
恶彰文彩敛锦翼,还防罗毕藏沙洲。è zhāng wén cǎi liǎn jǐn yì,hái fáng luó bì cáng shā zhōu。
水墨吴兴号逸品,诗篇崔珏称名流。shuǐ mò wú xīng hào yì pǐn,shī piān cuī jué chēng míng liú。
道人摹拟尽神妙,欲辨真赝劳清眸。dào rén mó nǐ jǐn shén miào,yù biàn zhēn yàn láo qīng móu。

伯夷叔齐庙

戴亨

天畔巍巍吊古台,征衣遥望拂尘埃。tiān pàn wēi wēi diào gǔ tái,zhēng yī yáo wàng fú chén āi。
荒榛合㳫山间路,颓壁阴森雨后苔。huāng zhēn hé zǎn shān jiān lù,tuí bì yīn sēn yǔ hòu tái。
悴貌入来方暂拜,名心相对已潜灰。cuì mào rù lái fāng zàn bài,míng xīn xiāng duì yǐ qián huī。
前途西望寒云起,牢落秋风首重回。qián tú xī wàng hán yún qǐ,láo luò qiū fēng shǒu zhòng huí。