古诗词

恭和御制悯忠诗三十韵

金朝觐

东岳降生发其祥,李公卓荦殊寻常。dōng yuè jiàng shēng fā qí xiáng,lǐ gōng zhuó luò shū xún cháng。
读万卷书不爱死,英风侠气偕灵长。dú wàn juǎn shū bù ài sǐ,yīng fēng xiá qì xié líng zhǎng。
公之少年有大志,斗鸡走狗斥荒唐。gōng zhī shǎo nián yǒu dà zhì,dòu jī zǒu gǒu chì huāng táng。
疾恶如仇去如疾,市井无赖呼为狂。jí è rú chóu qù rú jí,shì jǐng wú lài hū wèi kuáng。
嘉庆戊辰成进士,曲江春宴颇轩昂。jiā qìng wù chén chéng jìn shì,qū jiāng chūn yàn pǒ xuān áng。
帝曰昌才非百里,汝其试之往江乡。dì yuē chāng cái fēi bǎi lǐ,rǔ qí shì zhī wǎng jiāng xiāng。
是年秋涨溢淮泗,鱼鳖斯民走且僵。shì nián qiū zhǎng yì huái sì,yú biē sī mín zǒu qiě jiāng。
诏开内帑赐银币,侵渔牟利相颉颃。zhào kāi nèi tǎng cì yín bì,qīn yú móu lì xiāng jié háng。
独公力持矫其弊,元凶稔恶王山阳。dú gōng lì chí jiǎo qí bì,yuán xiōng rěn è wáng shān yáng。
杀民更杀慈父母,下同厮仆祸心藏。shā mín gèng shā cí fù mǔ,xià tóng sī pū huò xīn cáng。
岂有酖人羊叔子,叵耐跋扈皆豺狼。qǐ yǒu zhèn rén yáng shū zi,pǒ nài bá hù jiē chái láng。
可怜杯酒须臾命,金石毒发摧心肠。kě lián bēi jiǔ xū yú mìng,jīn shí dú fā cuī xīn cháng。
北望宸极魂飞去,月明颜色绕屋梁。běi wàng chén jí hún fēi qù,yuè míng yán sè rào wū liáng。
敝袍丹血鬼神护,家人梦寐咸悽怆。bì páo dān xuè guǐ shén hù,jiā rén mèng mèi xián qī chuàng。
叔父爱侄如爱子,抱衣吞泣心慞惶。shū fù ài zhí rú ài zi,bào yī tūn qì xīn zhāng huáng。
酷暑千里汗相属,披发投地呼天阊。kù shǔ qiān lǐ hàn xiāng shǔ,pī fā tóu dì hū tiān chāng。
斯须九重达聪听,赫然震怒天威扬。sī xū jiǔ zhòng dá cōng tīng,hè rán zhèn nù tiān wēi yáng。
白日雷霆惊霹雳,跃跃三尺寒锋铓。bái rì léi tíng jīng pī lì,yuè yuè sān chǐ hán fēng máng。
法司传敕急星火,蠢彼群丑失路伥。fǎ sī chuán chì jí xīng huǒ,chǔn bǐ qún chǒu shī lù chāng。
楚囚终日相对泣,引颈待罪轵道旁。chǔ qiú zhōng rì xiāng duì qì,yǐn jǐng dài zuì zhǐ dào páng。
剖视心肝血漉漉,腥秽馀沥倾壶觞。pōu shì xīn gān xuè lù lù,xīng huì yú lì qīng hú shāng。
阴风飒飒来格享,松涛怒卷声洋洋。yīn fēng sà sà lái gé xiǎng,sōng tāo nù juǎn shēng yáng yáng。
沈埋冤岳清如洗,昭然依被日月光。shěn mái yuān yuè qīng rú xǐ,zhāo rán yī bèi rì yuè guāng。
国家论功重死事,丰碑屹立锡天章。guó jiā lùn gōng zhòng sǐ shì,fēng bēi yì lì xī tiān zhāng。
郡君食俸二千石,心如冰玉操如霜。jùn jūn shí fèng èr qiān shí,xīn rú bīng yù cāo rú shuāng。
乃嘱守令为立后,千秋俎豆承馨香。nǎi zhǔ shǒu lìng wèi lì hòu,qiān qiū zǔ dòu chéng xīn xiāng。
吁嗟乎书生无气人所鄙,每为斯人意差强。xū jiē hū shū shēng wú qì rén suǒ bǐ,měi wèi sī rén yì chà qiáng。
人生百年忽已矣,谁复言之慨且慷。rén shēng bǎi nián hū yǐ yǐ,shuí fù yán zhī kǎi qiě kāng。
猜您喜欢

重写诗草偶成七绝一首

金朝觐

果为传诗误大苏,读书便合识之无。guǒ wèi chuán shī wù dà sū,dú shū biàn hé shí zhī wú。
预知往日难回首,留作他年记事珠。yù zhī wǎng rì nán huí shǒu,liú zuò tā nián jì shì zhū。

春晓

金朝觐

春梦醒迟冻欲消,何来深巷卖饧箫。chūn mèng xǐng chí dòng yù xiāo,hé lái shēn xiàng mài táng xiāo。
重帘合趁新晴卷,不禁阳和上柳条。zhòng lián hé chèn xīn qíng juǎn,bù jìn yáng hé shàng liǔ tiáo。

春晚

金朝觐

春色迷离向晚看,添衣聊为耐馀寒。chūn sè mí lí xiàng wǎn kàn,tiān yī liáo wèi nài yú hán。
松枝烧入茶铛火,一任轻烟出画栏。sōng zhī shāo rù chá dāng huǒ,yī rèn qīng yān chū huà lán。

山居杂咏

金朝觐

香篆留烟不卷帘,嘤嘤山鸟唤晴檐。xiāng zhuàn liú yān bù juǎn lián,yīng yīng shān niǎo huàn qíng yán。
跫然客屦云深处,知是何人访宋纤。qióng rán kè jù yún shēn chù,zhī shì hé rén fǎng sòng xiān。

山居杂咏

金朝觐

杖藜孤往隔重岚,暖日晴云土意酣。zhàng lí gū wǎng gé zhòng lán,nuǎn rì qíng yún tǔ yì hān。
叱犊冲烟人语处,不知山北与山南。chì dú chōng yān rén yǔ chù,bù zhī shān běi yǔ shān nán。

山居杂咏

金朝觐

律转东皇焕物华,莺花富贵属谁家。lǜ zhuǎn dōng huáng huàn wù huá,yīng huā fù guì shǔ shuí jiā。
山中宰相无多事,管得池塘两部蛙。shān zhōng zǎi xiāng wú duō shì,guǎn dé chí táng liǎng bù wā。

山居杂咏

金朝觐

消得风光未了春,多情花鸟最相亲。xiāo dé fēng guāng wèi le chūn,duō qíng huā niǎo zuì xiāng qīn。
无端添入深闺恨,甘作人间薄命人。wú duān tiān rù shēn guī hèn,gān zuò rén jiān báo mìng rén。

山居杂咏

金朝觐

向晚山云去欲留,何人吹笛写清愁。xiàng wǎn shān yún qù yù liú,hé rén chuī dí xiě qīng chóu。
试听哀怨如相语,岂是骑牛牧竖流。shì tīng āi yuàn rú xiāng yǔ,qǐ shì qí niú mù shù liú。

山居杂咏

金朝觐

从容花事去安排,不断生香与物皆。cóng róng huā shì qù ān pái,bù duàn shēng xiāng yǔ wù jiē。
惟有孤山林处士,却于妻子见高怀。wéi yǒu gū shān lín chù shì,què yú qī zi jiàn gāo huái。

山居杂咏

金朝觐

不尽葱青树色深,幽居恰比小禅林。bù jǐn cōng qīng shù sè shēn,yōu jū qià bǐ xiǎo chán lín。
青山若许榆钱买,肯让祇园布地金。qīng shān ruò xǔ yú qián mǎi,kěn ràng qí yuán bù dì jīn。

山居杂咏

金朝觐

春草生如晤旧知,春风来似慰相思。chūn cǎo shēng rú wù jiù zhī,chūn fēng lái shì wèi xiāng sī。
杏花开处桃花发,正是劳人小住时。xìng huā kāi chù táo huā fā,zhèng shì láo rén xiǎo zhù shí。

法王禅林早起二首

金朝觐

梵径深沉少客踪,晓窗睡起揽衣慵。fàn jìng shēn chén shǎo kè zōng,xiǎo chuāng shuì qǐ lǎn yī yōng。
醒闻清磬香初下,认是阇黎饭后钟。xǐng wén qīng qìng xiāng chū xià,rèn shì dū lí fàn hòu zhōng。

法王禅林早起二首

金朝觐

不是禅栖水月邻,齑盐岁月反安贫。bù shì chán qī shuǐ yuè lín,jī yán suì yuè fǎn ān pín。
老僧休说斋粮少,我佛原为乞食人。lǎo sēng xiū shuō zhāi liáng shǎo,wǒ fú yuán wèi qǐ shí rén。

出都后忆旧二首

金朝觐

千里栖迟客是家,梦魂飞去海天涯。qiān lǐ qī chí kè shì jiā,mèng hún fēi qù hǎi tiān yá。
窗含晓色涵虚白,知是霜华与月华。chuāng hán xiǎo sè hán xū bái,zhī shì shuāng huá yǔ yuè huá。

出都后忆旧二首

金朝觐

萍踪泡影与浮沉,情海茫茫入更深。píng zōng pào yǐng yǔ fú chén,qíng hǎi máng máng rù gèng shēn。
任是西天称极乐,人间愁苦也惊心。rèn shì xī tiān chēng jí lè,rén jiān chóu kǔ yě jīng xīn。