古诗词

恭和御制悯忠诗三十韵

金朝觐

东岳降生发其祥,李公卓荦殊寻常。dōng yuè jiàng shēng fā qí xiáng,lǐ gōng zhuó luò shū xún cháng。
读万卷书不爱死,英风侠气偕灵长。dú wàn juǎn shū bù ài sǐ,yīng fēng xiá qì xié líng zhǎng。
公之少年有大志,斗鸡走狗斥荒唐。gōng zhī shǎo nián yǒu dà zhì,dòu jī zǒu gǒu chì huāng táng。
疾恶如仇去如疾,市井无赖呼为狂。jí è rú chóu qù rú jí,shì jǐng wú lài hū wèi kuáng。
嘉庆戊辰成进士,曲江春宴颇轩昂。jiā qìng wù chén chéng jìn shì,qū jiāng chūn yàn pǒ xuān áng。
帝曰昌才非百里,汝其试之往江乡。dì yuē chāng cái fēi bǎi lǐ,rǔ qí shì zhī wǎng jiāng xiāng。
是年秋涨溢淮泗,鱼鳖斯民走且僵。shì nián qiū zhǎng yì huái sì,yú biē sī mín zǒu qiě jiāng。
诏开内帑赐银币,侵渔牟利相颉颃。zhào kāi nèi tǎng cì yín bì,qīn yú móu lì xiāng jié háng。
独公力持矫其弊,元凶稔恶王山阳。dú gōng lì chí jiǎo qí bì,yuán xiōng rěn è wáng shān yáng。
杀民更杀慈父母,下同厮仆祸心藏。shā mín gèng shā cí fù mǔ,xià tóng sī pū huò xīn cáng。
岂有酖人羊叔子,叵耐跋扈皆豺狼。qǐ yǒu zhèn rén yáng shū zi,pǒ nài bá hù jiē chái láng。
可怜杯酒须臾命,金石毒发摧心肠。kě lián bēi jiǔ xū yú mìng,jīn shí dú fā cuī xīn cháng。
北望宸极魂飞去,月明颜色绕屋梁。běi wàng chén jí hún fēi qù,yuè míng yán sè rào wū liáng。
敝袍丹血鬼神护,家人梦寐咸悽怆。bì páo dān xuè guǐ shén hù,jiā rén mèng mèi xián qī chuàng。
叔父爱侄如爱子,抱衣吞泣心慞惶。shū fù ài zhí rú ài zi,bào yī tūn qì xīn zhāng huáng。
酷暑千里汗相属,披发投地呼天阊。kù shǔ qiān lǐ hàn xiāng shǔ,pī fā tóu dì hū tiān chāng。
斯须九重达聪听,赫然震怒天威扬。sī xū jiǔ zhòng dá cōng tīng,hè rán zhèn nù tiān wēi yáng。
白日雷霆惊霹雳,跃跃三尺寒锋铓。bái rì léi tíng jīng pī lì,yuè yuè sān chǐ hán fēng máng。
法司传敕急星火,蠢彼群丑失路伥。fǎ sī chuán chì jí xīng huǒ,chǔn bǐ qún chǒu shī lù chāng。
楚囚终日相对泣,引颈待罪轵道旁。chǔ qiú zhōng rì xiāng duì qì,yǐn jǐng dài zuì zhǐ dào páng。
剖视心肝血漉漉,腥秽馀沥倾壶觞。pōu shì xīn gān xuè lù lù,xīng huì yú lì qīng hú shāng。
阴风飒飒来格享,松涛怒卷声洋洋。yīn fēng sà sà lái gé xiǎng,sōng tāo nù juǎn shēng yáng yáng。
沈埋冤岳清如洗,昭然依被日月光。shěn mái yuān yuè qīng rú xǐ,zhāo rán yī bèi rì yuè guāng。
国家论功重死事,丰碑屹立锡天章。guó jiā lùn gōng zhòng sǐ shì,fēng bēi yì lì xī tiān zhāng。
郡君食俸二千石,心如冰玉操如霜。jùn jūn shí fèng èr qiān shí,xīn rú bīng yù cāo rú shuāng。
乃嘱守令为立后,千秋俎豆承馨香。nǎi zhǔ shǒu lìng wèi lì hòu,qiān qiū zǔ dòu chéng xīn xiāng。
吁嗟乎书生无气人所鄙,每为斯人意差强。xū jiē hū shū shēng wú qì rén suǒ bǐ,měi wèi sī rén yì chà qiáng。
人生百年忽已矣,谁复言之慨且慷。rén shēng bǎi nián hū yǐ yǐ,shuí fù yán zhī kǎi qiě kāng。
猜您喜欢

苏武牧羊

金朝觐

拥旄穷海有孤臣,甘与膻群作牧人。yōng máo qióng hǎi yǒu gū chén,gān yǔ shān qún zuò mù rén。
握手河梁成永诀,荒寒塞草不知春。wò shǒu hé liáng chéng yǒng jué,huāng hán sāi cǎo bù zhī chūn。

黄金台

金朝觐

漫说君王好俊才,想来名士也贪财。màn shuō jūn wáng hǎo jùn cái,xiǎng lái míng shì yě tān cái。
黄金霍霍终须尽,慷慨悲歌孰再来。huáng jīn huò huò zhōng xū jǐn,kāng kǎi bēi gē shú zài lái。

清明

金朝觐

爱此清明耐晓凉,偏逢置闰较春长。ài cǐ qīng míng nài xiǎo liáng,piān féng zhì rùn jiào chūn zhǎng。
上林谁是探花手,桃李争看出棘墙。shàng lín shuí shì tàn huā shǒu,táo lǐ zhēng kàn chū jí qiáng。

清明

金朝觐

风风雨雨近清明,草色皇都尽锦程。fēng fēng yǔ yǔ jìn qīng míng,cǎo sè huáng dōu jǐn jǐn chéng。
谁识矮檐春最好,隔墙曾听卖饧声。shuí shí ǎi yán chūn zuì hǎo,gé qiáng céng tīng mài táng shēng。

清明

金朝觐

曾记琼林预宴年,朱樱灼灼灿华筵。céng jì qióng lín yù yàn nián,zhū yīng zhuó zhuó càn huá yán。
当时上已重经过,差觉今春又占先。dāng shí shàng yǐ zhòng jīng guò,chà jué jīn chūn yòu zhàn xiān。

清明

金朝觐

又逢蕊榜放春官,消息东风尚殢寒。yòu féng ruǐ bǎng fàng chūn guān,xiāo xī dōng fēng shàng tì hán。
偏是热中人不觉,看花早己到长安。piān shì rè zhōng rén bù jué,kàn huā zǎo jǐ dào zhǎng ān。

寒月二首

金朝觐

江楼晚眺独萧然,玉宇霜高皓魄圆。jiāng lóu wǎn tiào dú xiāo rán,yù yǔ shuāng gāo hào pò yuán。
虽是团栾能满望,嫦娥孤冷有谁怜。suī shì tuán luán néng mǎn wàng,cháng é gū lěng yǒu shuí lián。

寒月二首

金朝觐

云净星疏露气濡,皎然明月一轮孤。yún jìng xīng shū lù qì rú,jiǎo rán míng yuè yī lún gū。
窗前疑是霜华重,影射梅花半有无。chuāng qián yí shì shuāng huá zhòng,yǐng shè méi huā bàn yǒu wú。

寒林二首

金朝觐

迢迢寒树隔前川,几处昏鸦噪暮天。tiáo tiáo hán shù gé qián chuān,jǐ chù hūn yā zào mù tiān。
落叶尚同榆荚绿,萧疏不似买春钱。luò yè shàng tóng yú jiá lǜ,xiāo shū bù shì mǎi chūn qián。

寒林二首

金朝觐

一例秋光到远林,寒乌犹自旧巢寻。yī lì qiū guāng dào yuǎn lín,hán wū yóu zì jiù cháo xún。
那堪故径埋黄叶,樵子归来试独吟。nà kān gù jìng mái huáng yè,qiáo zi guī lái shì dú yín。

寒云二首

金朝觐

天际寒云望不真,不成峰影不鱼鳞。tiān jì hán yún wàng bù zhēn,bù chéng fēng yǐng bù yú lín。
故山岂是无心出,尚有登台载笔人。gù shān qǐ shì wú xīn chū,shàng yǒu dēng tái zài bǐ rén。

寒云二首

金朝觐

寥寥天际片云横,冷淡全无作雨情。liáo liáo tiān jì piàn yún héng,lěng dàn quán wú zuò yǔ qíng。
不为寒山好依恋,人心多是爱冬晴。bù wèi hán shān hǎo yī liàn,rén xīn duō shì ài dōng qíng。

寒雁二首

金朝觐

远来关塞影含霜,恐为风高偶乱行。yuǎn lái guān sāi yǐng hán shuāng,kǒng wèi fēng gāo ǒu luàn xíng。
近得迎阳融雪爪,潇湘彭蠡水茫茫。jìn dé yíng yáng róng xuě zhǎo,xiāo xiāng péng lí shuǐ máng máng。

寒雁二首

金朝觐

寥阔江天雁影横,平沙旧印尚分明。liáo kuò jiāng tiān yàn yǐng héng,píng shā jiù yìn shàng fēn míng。
年年寄得霜来信,岂独冲寒诉旅情。nián nián jì dé shuāng lái xìn,qǐ dú chōng hán sù lǚ qíng。

寒钟二首

金朝觐

睡觉西窗月影残,挑灯谁念客衾单。shuì jué xī chuāng yuè yǐng cán,tiāo dēng shuí niàn kè qīn dān。
疏钟动我三生听,绝似丰山应早寒。shū zhōng dòng wǒ sān shēng tīng,jué shì fēng shān yīng zǎo hán。