古诗词

游普陀山喜晤寺僧明然别后却寄

金朝觐

兰畹向我称明然,濡笔磨墨述诗篇。lán wǎn xiàng wǒ chēng míng rán,rú bǐ mó mò shù shī piān。
推敲字句费辛苦,此中有人山之颠。tuī qiāo zì jù fèi xīn kǔ,cǐ zhōng yǒu rén shān zhī diān。
入山已无台阁气,出世那复烟火味。rù shān yǐ wú tái gé qì,chū shì nà fù yān huǒ wèi。
有时拈韵疏性灵,清高淡远自矜贵。yǒu shí niān yùn shū xìng líng,qīng gāo dàn yuǎn zì jīn guì。
今见明然俨寒酸,慈悲欢喜兼庄严。jīn jiàn míng rán yǎn hán suān,cí bēi huān xǐ jiān zhuāng yán。
手持唐诗三百首,权当贝叶翻经看。shǒu chí táng shī sān bǎi shǒu,quán dāng bèi yè fān jīng kàn。
古来名僧如名士,不学戒律不衫履。gǔ lái míng sēng rú míng shì,bù xué jiè lǜ bù shān lǚ。
文法但可拘俗人,何必蜂子钻窗纸。wén fǎ dàn kě jū sú rén,hé bì fēng zi zuān chuāng zhǐ。
诗笔生成瞿昙花,诗才淘尽恒河沙。shī bǐ shēng chéng qú tán huā,shī cái táo jǐn héng hé shā。
说法能得无上乘,偏袒吟肩拖袈裟。shuō fǎ néng dé wú shàng chéng,piān tǎn yín jiān tuō jiā shā。
昌黎辟佛友大颠,欧阳钜儒交秘演。chāng lí pì fú yǒu dà diān,ōu yáng jù rú jiāo mì yǎn。
访僧兼欲访名山,俱可随缘作消遣。fǎng sēng jiān yù fǎng míng shān,jù kě suí yuán zuò xiāo qiǎn。
我当三度朝普陀,友生陪侍来游歌。wǒ dāng sān dù cháo pǔ tuó,yǒu shēng péi shì lái yóu gē。
清静自得古欢趣,开轩高挹秋风多。qīng jìng zì dé gǔ huān qù,kāi xuān gāo yì qiū fēng duō。
临风且咏将进酒,有约不来良辰负。lín fēng qiě yǒng jiāng jìn jiǔ,yǒu yuē bù lái liáng chén fù。
佛国极乐重行行,石火流光莫回首。fú guó jí lè zhòng xíng xíng,shí huǒ liú guāng mò huí shǒu。
可念前人曾志游,题诗不惜姓名留。kě niàn qián rén céng zhì yóu,tí shī bù xī xìng míng liú。
天末鸿雁尚流影,肯让崔题黄鹤楼。tiān mò hóng yàn shàng liú yǐng,kěn ràng cuī tí huáng hè lóu。
猜您喜欢

和沈秀岚咏严子陵钓台元韵

金朝觐

南阳贵士起纵横,江上羊裘尚待清。nán yáng guì shì qǐ zòng héng,jiāng shàng yáng qiú shàng dài qīng。
忆昔真人台下拜,临流咄咄叹先生。yì xī zhēn rén tái xià bài,lín liú duō duō tàn xiān shēng。

和咏孤竹旧里元韵

金朝觐

何事当年扶义起,于心求所安而已。hé shì dāng nián fú yì qǐ,yú xīn qiú suǒ ān ér yǐ。
采薇歌罢渺难寻,山上清风山下水。cǎi wēi gē bà miǎo nán xún,shān shàng qīng fēng shān xià shuǐ。

清明纪事兼忆亡友邴西津

金朝觐

铅华零落冷妆台,明月他乡任去来。qiān huá líng luò lěng zhuāng tái,míng yuè tā xiāng rèn qù lái。
曾忆春闺惊梦觉,杜鹃啼处最堪哀。céng yì chūn guī jīng mèng jué,dù juān tí chù zuì kān āi。

清明纪事兼忆亡友邴西津

金朝觐

忆从花县与琴台,回首燕云不复来。yì cóng huā xiàn yǔ qín tái,huí shǒu yàn yún bù fù lái。
人物已非城郭是,夕阳流水可胜哀。rén wù yǐ fēi chéng guō shì,xī yáng liú shuǐ kě shèng āi。

清明纪事兼忆亡友邴西津

金朝觐

家山远隔望乡台,曾见家家扫墓来。jiā shān yuǎn gé wàng xiāng tái,céng jiàn jiā jiā sǎo mù lái。
酒冷灯昏香缕细,一番消受一番哀。jiǔ lěng dēng hūn xiāng lǚ xì,yī fān xiāo shòu yī fān āi。

清明纪事兼忆亡友邴西津

金朝觐

不生不灭是灵台,不了将来与未来。bù shēng bù miè shì líng tái,bù le jiāng lái yǔ wèi lái。
总为夙根情重处,怕言哀处却言哀。zǒng wèi sù gēn qíng zhòng chù,pà yán āi chù què yán āi。

清明纪事兼忆亡友邴西津

金朝觐

怜儿不作望思台,抛却儿家孰再来。lián ér bù zuò wàng sī tái,pāo què ér jiā shú zài lái。
琴鹤未将儿共去,青山相对自生哀。qín hè wèi jiāng ér gòng qù,qīng shān xiāng duì zì shēng āi。

清明纪事兼忆亡友邴西津

金朝觐

宿草萋萋绕墓台,一年一度送青来。sù cǎo qī qī rào mù tái,yī nián yī dù sòng qīng lái。
黄泉从未春光到,苦雨凄风孰告哀。huáng quán cóng wèi chūn guāng dào,kǔ yǔ qī fēng shú gào āi。

清明纪事兼忆亡友邴西津

金朝觐

风送香魂到夜台,更阑烛尽月明来。fēng sòng xiāng hún dào yè tái,gèng lán zhú jǐn yuè míng lái。
那堪孤雁惊嘹唳,不禁悲声为写哀。nà kān gū yàn jīng liáo lì,bù jìn bēi shēng wèi xiě āi。

清明纪事兼忆亡友邴西津

金朝觐

散花天女绕莲台,会见幢幡度世来。sàn huā tiān nǚ rào lián tái,huì jiàn chuáng fān dù shì lái。
愿到诸天欢喜地,不知人世有离哀。yuàn dào zhū tiān huān xǐ dì,bù zhī rén shì yǒu lí āi。

和毕续成二首

金朝觐

香绕诗箕一缕魂,依稀幽怨泪添痕。xiāng rào shī jī yī lǚ hún,yī xī yōu yuàn lèi tiān hén。
夜深露重归何处,衰柳残烟锁墓门。yè shēn lù zhòng guī hé chù,shuāi liǔ cán yān suǒ mù mén。

和毕续成二首

金朝觐

莫论仙才与鬼才,情辞恻恻有馀哀。mò lùn xiān cái yǔ guǐ cái,qíng cí cè cè yǒu yú āi。
却怜诗友归何处,安得寻声一再来。què lián shī yǒu guī hé chù,ān dé xún shēng yī zài lái。

将赴长安别梅澥二首

金朝觐

不是嫌春转爱秋,王孙芳草最牵愁。bù shì xián chūn zhuǎn ài qiū,wáng sūn fāng cǎo zuì qiān chóu。
自怜负债长安道,回首烟光十二楼。zì lián fù zhài zhǎng ān dào,huí shǒu yān guāng shí èr lóu。

将赴长安别梅澥二首

金朝觐

梦中乡国意中诗,花满阑干酒满卮。mèng zhōng xiāng guó yì zhōng shī,huā mǎn lán gàn jiǔ mǎn zhī。
此景此时谁会得,不堪说与外人知。cǐ jǐng cǐ shí shuí huì dé,bù kān shuō yǔ wài rén zhī。

夏云

金朝觐

风拥轮囷絮拥团,晴空惝恍杳无端。fēng yōng lún qūn xù yōng tuán,qíng kōng chǎng huǎng yǎo wú duān。
世间万变须臾事,只作浮云到眼看。shì jiān wàn biàn xū yú shì,zhǐ zuò fú yún dào yǎn kàn。