古诗词

后彩云曲

樊增祥

纳兰昔御仪鸾殿,曾以宰官三召见。nà lán xī yù yí luán diàn,céng yǐ zǎi guān sān zhào jiàn。
画栋珠帘霭御香,金床玉几开宫扇。huà dòng zhū lián ǎi yù xiāng,jīn chuáng yù jǐ kāi gōng shàn。
明年西幸万人哀,桂观蜚廉委劫灰。míng nián xī xìng wàn rén āi,guì guān fēi lián wěi jié huī。
虏骑乱穿驿道走,汉宫重见柏梁灾。lǔ qí luàn chuān yì dào zǒu,hàn gōng zhòng jiàn bǎi liáng zāi。
白头宫监逢人说,庚子灾年秋七月。bái tóu gōng jiān féng rén shuō,gēng zi zāi nián qiū qī yuè。
六龙一去万马来,柏灵旧帅称魁桀。liù lóng yī qù wàn mǎ lái,bǎi líng jiù shuài chēng kuí jié。
红巾蚁附端郡王,擅杀德使董福祥。hóng jīn yǐ fù duān jùn wáng,shàn shā dé shǐ dǒng fú xiáng。
愤兵入城恣淫掠,董逃不获池鱼殃。fèn bīng rù chéng zì yín lüè,dǒng táo bù huò chí yú yāng。
瓦酋入据仪鸾座,凤城十家九家破。wǎ qiú rù jù yí luán zuò,fèng chéng shí jiā jiǔ jiā pò。
武夫好色胜贪财,桂殿清秋少眠卧。wǔ fū hǎo sè shèng tān cái,guì diàn qīng qiū shǎo mián wò。
闻道平康有丽人,能操德语工德文。wén dào píng kāng yǒu lì rén,néng cāo dé yǔ gōng dé wén。
状元紫诰曾相假,英后殊施并写真。zhuàng yuán zǐ gào céng xiāng jiǎ,yīng hòu shū shī bìng xiě zhēn。
柏灵当日人争看,依稀记得芙蓉面。bǎi líng dāng rì rén zhēng kàn,yī xī jì dé fú róng miàn。
隔越蓬山十二年,琼华岛畔邀相见。gé yuè péng shān shí èr nián,qióng huá dǎo pàn yāo xiāng jiàn。
隔水疑通银汉槎,催妆还用天山箭。gé shuǐ yí tōng yín hàn chá,cuī zhuāng hái yòng tiān shān jiàn。
彩云此际泥秋衾,云雨巫山何处寻?cǎi yún cǐ jì ní qiū qīn,yún yǔ wū shān hé chù xún?
忽报将军亲折简,自来花下问青禽。hū bào jiāng jūn qīn zhé jiǎn,zì lái huā xià wèn qīng qín。
徐娘虽老犹风致,巧换西妆称人意。xú niáng suī lǎo yóu fēng zhì,qiǎo huàn xī zhuāng chēng rén yì。
百环螺髻满簪花,全匹鲛绡长拂地。bǎi huán luó jì mǎn zān huā,quán pǐ jiāo xiāo zhǎng fú dì。
鸦娘催上七香车,豹尾银枪两行侍。yā niáng cuī shàng qī xiāng chē,bào wěi yín qiāng liǎng xíng shì。
细马遥遵辇路来,袜罗果踏金莲至。xì mǎ yáo zūn niǎn lù lái,wà luó guǒ tà jīn lián zhì。
历乱宫帷飞野鸡,荒唐御座拥狐狸。lì luàn gōng wéi fēi yě jī,huāng táng yù zuò yōng hú lí。
将军携手瑶阶下,未上迷楼意已迷。jiāng jūn xié shǒu yáo jiē xià,wèi shàng mí lóu yì yǐ mí。
骂贼翻嗤毛惜惜,入宫自诩李师师。mà zéi fān chī máo xī xī,rù gōng zì xǔ lǐ shī shī。
言和言战纷纭久,乱杀平人及鸡狗。yán hé yán zhàn fēn yún jiǔ,luàn shā píng rén jí jī gǒu。
彩云一点菩提心,操纵夷獠在纤手。cǎi yún yī diǎn pú tí xīn,cāo zòng yí liáo zài xiān shǒu。
胠箧休探赤侧钱,操刀莫逼红颜妇。qū qiè xiū tàn chì cè qián,cāo dāo mò bī hóng yán fù。
始信倾城哲妇言,强于辩士仪秦口。shǐ xìn qīng chéng zhé fù yán,qiáng yú biàn shì yí qín kǒu。
后来虐婢如虺蝮,此日能言赛鹦鹉。hòu lái nüè bì rú huī fù,cǐ rì néng yán sài yīng wǔ。
较量功罪相折除,侥幸他年免缳首。jiào liàng gōng zuì xiāng zhé chú,jiǎo xìng tā nián miǎn huán shǒu。
将军七十虬髯白,四十秋娘盛钗泽。jiāng jūn qī shí qiú rán bái,sì shí qiū niáng shèng chāi zé。
普法战罢又今年,枕席行师老无力。pǔ fǎ zhàn bà yòu jīn nián,zhěn xí xíng shī lǎo wú lì。
女闾中有女登徒,笑捋虎须亲虎额。nǚ lǘ zhōng yǒu nǚ dēng tú,xiào lǚ hǔ xū qīn hǔ é。
不随盘瓠卧花单,那得驯狐集城阙?bù suí pán hù wò huā dān,nà dé xùn hú jí chéng quē?
谁知九庙神灵怒,夜半瑶台生紫雾。shuí zhī jiǔ miào shén líng nù,yè bàn yáo tái shēng zǐ wù。
火马飞驰过凤楼,金蛇舕舚燔鸡树。huǒ mǎ fēi chí guò fèng lóu,jīn shé tàn tiàn fán jī shù。
此时锦帐双鸳鸯,皓躯惊起无襦裤。cǐ shí jǐn zhàng shuāng yuān yāng,hào qū jīng qǐ wú rú kù。
小家女记入抱时,夜度娘寻凿坏处。xiǎo jiā nǚ jì rù bào shí,yè dù niáng xún záo huài chù。
撞破烟楼闪电窗,釜鱼笼鸟求生路。zhuàng pò yān lóu shǎn diàn chuāng,fǔ yú lóng niǎo qiú shēng lù。
一霎秦灰楚炬空,依然别馆离宫住。yī shà qín huī chǔ jù kōng,yī rán bié guǎn lí gōng zhù。
朝云暮雨秋复春,坐见珠盘和议成。cháo yún mù yǔ qiū fù chūn,zuò jiàn zhū pán hé yì chéng。
一闻红海班师诏,可有青楼惜别情?yī wén hóng hǎi bān shī zhào,kě yǒu qīng lóu xī bié qíng?
从此茫茫隔云海,将军也有连波悔。cóng cǐ máng máng gé yún hǎi,jiāng jūn yě yǒu lián bō huǐ。
君王神武不可欺,遥识军中妇人在。jūn wáng shén wǔ bù kě qī,yáo shí jūn zhōng fù rén zài。
有罪无功损国威,金符铁券趣销毁。yǒu zuì wú gōng sǔn guó wēi,jīn fú tiě quàn qù xiāo huǐ。
太息联邦虎将才,终为旧院蛾眉累。tài xī lián bāng hǔ jiāng cái,zhōng wèi jiù yuàn é méi lèi。
蛾眉重落教坊司,已是琵琶弹破时。é méi zhòng luò jiào fāng sī,yǐ shì pí pá dàn pò shí。
白门沦落归乡里,绿草依稀具狱词。bái mén lún luò guī xiāng lǐ,lǜ cǎo yī xī jù yù cí。
世人有情多不达,明明祸水寨裳涉。shì rén yǒu qíng duō bù dá,míng míng huò shuǐ zhài shang shè。
玉堂鹓鹭愆羽仪,碧海鲸鱼丧鳞甲。yù táng yuān lù qiān yǔ yí,bì hǎi jīng yú sàng lín jiǎ。
何限人间将相家,墙茨不扫伤门阀。hé xiàn rén jiān jiāng xiāng jiā,qiáng cí bù sǎo shāng mén fá。
乐府休歌杨柳枝,星家最忌桃花煞。lè fǔ xiū gē yáng liǔ zhī,xīng jiā zuì jì táo huā shā。
今者株林一老妇,青裙来往春申浦。jīn zhě zhū lín yī lǎo fù,qīng qún lái wǎng chūn shēn pǔ。
北门学士最关渠,西幸丛谈亦及汝。běi mén xué shì zuì guān qú,xī xìng cóng tán yì jí rǔ。
古人诗贵达事情,事有阙遗须拾补。gǔ rén shī guì dá shì qíng,shì yǒu quē yí xū shí bǔ。
不然落溷退红花,白发摩登何足数。bù rán luò hùn tuì hóng huā,bái fā mó dēng hé zú shù。

樊增祥

樊增祥,字嘉父,号云门、樊山,别署天琴老人。湖北恩施人。同治六年(1867)举人,光绪三年(1877)进士。曾任陕西宜川、渭南等县令。后累官至陕西布政使、江宁布政使、护理两江总督。辛亥革命爆发,逃居沪上。袁世凯执政时,曾为参政院参政。擅长诗、骈文、词,为近代晚唐诗派代表诗人。著有《樊山全书》。  樊增祥关系台湾诗二首,见连横《台湾诗乘》,今据以校录。(吴福助撰) 樊增祥的作品>>

猜您喜欢

金缕曲·笏卿有词悼㤅伯师,叠前韵答之

樊增祥

朝暮留香久。cháo mù liú xiāng jiǔ。
掩重门、湘云窣地,玉垆烟瘦。yǎn zhòng mén xiāng yún sū dì,yù lú yān shòu。
细剖君山斑竹子,也抵珍珠织就。xì pōu jūn shān bān zhú zi,yě dǐ zhēn zhū zhī jiù。
是清簟、围棋时候。shì qīng diàn wéi qí shí hòu。
杨柳风来花动影,看斜阳、无语娇波皱。yáng liǔ fēng lái huā dòng yǐng,kàn xié yáng wú yǔ jiāo bō zhòu。
新月上,见来否。xīn yuè shàng,jiàn lái fǒu。
玉钩上下劳纤手。yù gōu shàng xià láo xiān shǒu。
怕搴帷、云鬟侧挂,珀钗微溜。pà qiān wéi yún huán cè guà,pò chāi wēi liū。
双燕归来似相识,软绿蔫红依旧。shuāng yàn guī lái shì xiāng shí,ruǎn lǜ niān hóng yī jiù。
任鹦鹉、隔花低咒。rèn yīng wǔ gé huā dī zhòu。
当户明明丁字永,正梳头、莫放春风透。dāng hù míng míng dīng zì yǒng,zhèng shū tóu mò fàng chūn fēng tòu。
垂永夕,卷清昼。chuí yǒng xī,juǎn qīng zhòu。

喜迁莺·端午,用吴子和韵

樊增祥

流莺声歇。liú yīng shēng xiē。
又小麦送秋,脆圆迎节。yòu xiǎo mài sòng qiū,cuì yuán yíng jié。
彩剪罗睺,绫黏猛虎,都与钗符差列。cǎi jiǎn luó hóu,líng nián měng hǔ,dōu yǔ chāi fú chà liè。
笑唤谢家儿女,绣带香囊亲结。xiào huàn xiè jiā ér nǚ,xiù dài xiāng náng qīn jié。
动翠袖,看白团扇底,清风徐发。dòng cuì xiù,kàn bái tuán shàn dǐ,qīng fēng xú fā。
佳绝。jiā jué。
雕槛外,一树安榴,红神嵰山雪。diāo kǎn wài,yī shù ān liú,hóng shén qiǎn shān xuě。
最忆昆池,龙舟夺锦,画鼓如雷敲彻。zuì yì kūn chí,lóng zhōu duó jǐn,huà gǔ rú léi qiāo chè。
此日未央行殿,墨拓钟葵高揭。cǐ rì wèi yāng xíng diàn,mò tuò zhōng kuí gāo jiē。
玉窗晚,剩珠帘半卷,纤纤娥月。yù chuāng wǎn,shèng zhū lián bàn juǎn,xiān xiān é yuè。

少年游·得王子常同年凤阳书,并示《春感》四阕,即次来韵,并怀逸珊夫人

樊增祥

枇杷欲熟问园官。pí pá yù shú wèn yuán guān。
来佐酒杯宽。lái zuǒ jiǔ bēi kuān。
松下棋奁,柳边锻灶,宜称竹皮冠。sōng xià qí lián,liǔ biān duàn zào,yí chēng zhú pí guān。
白发同年江海隔,书字报平安。bái fā tóng nián jiāng hǎi gé,shū zì bào píng ān。
想见高楼,青娥送酒,半臂不胜寒。xiǎng jiàn gāo lóu,qīng é sòng jiǔ,bàn bì bù shèng hán。

少年游·得王子常同年凤阳书,并示《春感》四阕,即次来韵,并怀逸珊夫人

樊增祥

昆明无复汉时功。kūn míng wú fù hàn shí gōng。
多难杜陵同。duō nán dù líng tóng。
太史周南,庾郎关内,文字老来工。tài shǐ zhōu nán,yǔ láng guān nèi,wén zì lǎo lái gōng。
南望凤阳歌舞地,寂寞老王通。nán wàng fèng yáng gē wǔ dì,jì mò lǎo wáng tōng。
绛守园池,朱家陵墓,芳草夕阳中。jiàng shǒu yuán chí,zhū jiā líng mù,fāng cǎo xī yáng zhōng。

少年游·得王子常同年凤阳书,并示《春感》四阕,即次来韵,并怀逸珊夫人

樊增祥

春明好景梦中过。chūn míng hǎo jǐng mèng zhōng guò。
将寿补蹉跎。jiāng shòu bǔ cuō tuó。
天宝宫人,贞元朝士,一例邈山河。tiān bǎo gōng rén,zhēn yuán cháo shì,yī lì miǎo shān hé。
谁唱当时供奉曲,老矣敬新磨。shuí chàng dāng shí gōng fèng qū,lǎo yǐ jìng xīn mó。
卌载名场,使君与我,天下恐无多。xì zài míng chǎng,shǐ jūn yǔ wǒ,tiān xià kǒng wú duō。

少年游·得王子常同年凤阳书,并示《春感》四阕,即次来韵,并怀逸珊夫人

樊增祥

一麾江皖十年留。yī huī jiāng wǎn shí nián liú。
未办五湖舟。wèi bàn wǔ hú zhōu。
葑豆阴中,蘋花香里,还梦少年游。fēng dòu yīn zhōng,píng huā xiāng lǐ,hái mèng shǎo nián yóu。
到处鸥波迎管赵,花月锦囊收。dào chù ōu bō yíng guǎn zhào,huā yuè jǐn náng shōu。
不栉词人,同根香草,桂叶两眉秋。bù zhì cí rén,tóng gēn xiāng cǎo,guì yè liǎng méi qiū。

沁园春·送顾五还豫州

樊增祥

人不可无,车中七尺,车前八驺。rén bù kě wú,chē zhōng qī chǐ,chē qián bā zōu。
叹北都横被,金戈铁马,西京别起,玉宇琼楼。tàn běi dōu héng bèi,jīn gē tiě mǎ,xī jīng bié qǐ,yù yǔ qióng lóu。
五部星轺,千官月廪,巢父东行不掉头。wǔ bù xīng yáo,qiān guān yuè lǐn,cháo fù dōng xíng bù diào tóu。
新丰道,甚鸢肩未贵,羊胃俱侯。xīn fēng dào,shén yuān jiān wèi guì,yáng wèi jù hóu。
霸陵万柳先秋。bà líng wàn liǔ xiān qiū。
想金水河边旧钓游。xiǎng jīn shuǐ hé biān jiù diào yóu。
向太华峰前,一辞仙掌,三花顶上,下瞰神州。xiàng tài huá fēng qián,yī cí xiān zhǎng,sān huā dǐng shàng,xià kàn shén zhōu。
夷甫诸人,不能辞责,连举繁台酒数瓯。yí fǔ zhū rén,bù néng cí zé,lián jǔ fán tái jiǔ shù ōu。
卿年少,算如今七国,费而深筹。qīng nián shǎo,suàn rú jīn qī guó,fèi ér shēn chóu。

金缕曲·韬父见余近词,不胜感怅。宣南老友,惟君一人,言愁欲愁,再成是解

樊增祥

轩翠风流歇。xuān cuì fēng liú xiē。
付双鬟、黄河一唱,玉龙凄切。fù shuāng huán huáng hé yī chàng,yù lóng qī qiè。
试数人间词赋手,吾亦当年老铁。shì shù rén jiān cí fù shǒu,wú yì dāng nián lǎo tiě。
怎字字、滴成鹃血。zěn zì zì dī chéng juān xuè。
一自灵云悭圣解,惨桃花、天地成秋色。yī zì líng yún qiān shèng jiě,cǎn táo huā tiān dì chéng qiū sè。
经几度,马挝折。jīng jǐ dù,mǎ wō zhé。
王郎亦是秋风客,二十年、扬州一梦,玉箫呜咽。wáng láng yì shì qiū fēng kè,èr shí nián yáng zhōu yī mèng,yù xiāo wū yàn。
同谱弟兄两人耳,各自颠毛欲雪。tóng pǔ dì xiōng liǎng rén ěr,gè zì diān máo yù xuě。
忍重话、干戈离别。rěn zhòng huà gàn gē lí bié。
莫和凤皇池上句,尽麻鞋、晓踏行宫月。mò hé fèng huáng chí shàng jù,jǐn má xié xiǎo tà xíng gōng yuè。
家国恨,那堪说。jiā guó hèn,nà kān shuō。

金缕曲·韬父见余近词,不胜感怅。宣南老友,惟君一人,言愁欲愁,再成是解

樊增祥

地势长沙小。dì shì zhǎng shā xiǎo。
似怜君、回旋不足,别兼常宝。shì lián jūn huí xuán bù zú,bié jiān cháng bǎo。
题目虽差文字隽,评泊愚山最好。tí mù suī chà wén zì juàn,píng pō yú shān zuì hǎo。
且莫笑、破山颠倒。qiě mò xiào pò shān diān dào。
若把陶潜更贾傅,葛天民、肯续湘累稿。ruò bǎ táo qián gèng jiǎ fù,gé tiān mín kěn xù xiāng lèi gǎo。
堪大用,此才老。kān dà yòng,cǐ cái lǎo。
朗州都愿神君到。lǎng zhōu dōu yuàn shén jūn dào。
盼旌旟、沅陵澧浦,几多香草。pàn jīng yú yuán líng lǐ pǔ,jǐ duō xiāng cǎo。
属吏南阳刘子骥,供亿山花水鸟。shǔ lì nán yáng liú zi jì,gōng yì shān huā shuǐ niǎo。
占饮水、词名多少。zhàn yǐn shuǐ cí míng duō shǎo。
一误渔郎吾再误,太康来、两被桃花笑。yī wù yú láng wú zài wù,tài kāng lái liǎng bèi táo huā xiào。
秦父老,可知道。qín fù lǎo,kě zhī dào。

金缕曲·韬父见余近词,不胜感怅。宣南老友,惟君一人,言愁欲愁,再成是解

樊增祥

雅不时宜合。yǎ bù shí yí hé。
鹿床边、冠梁倒戴,袜绫翻著。lù chuáng biān guān liáng dào dài,wà líng fān zhù。
襱襶衣裳无味客,刘尹门前谢却。lóng dài yī shang wú wèi kè,liú yǐn mén qián xiè què。
歌一曲、竹枝盐角。gē yī qū zhú zhī yán jiǎo。
莫作司空贫相语,道侬家、自有麒麟阁。mò zuò sī kōng pín xiāng yǔ,dào nóng jiā zì yǒu qí lín gé。
风雅事,漫依托。fēng yǎ shì,màn yī tuō。
南风五月薰帘箔。nán fēng wǔ yuè xūn lián bó。
遍长安、生衫小扇,又更蕉葛。biàn zhǎng ān shēng shān xiǎo shàn,yòu gèng jiāo gé。
瞥见玉钗垂艾虎,点衬红榴一萼。piē jiàn yù chāi chuí ài hǔ,diǎn chèn hóng liú yī è。
笑菰黍、同时解缚。xiào gū shǔ tóng shí jiě fù。
风味旧京浑不似,便新冰、脆果都非昨。fēng wèi jiù jīng hún bù shì,biàn xīn bīng cuì guǒ dōu fēi zuó。
菖歜酒,试斟酌。chāng chù jiǔ,shì zhēn zhuó。

鹧鸪天·雨夜,易五以车迓某郎,赋此调之

樊增祥

翠被温柔别有乡。cuì bèi wēn róu bié yǒu xiāng。
轻车油碧引仙郎。qīng chē yóu bì yǐn xiān láng。
朝云颠倒襄王梦,夜雨消磨杜牧狂。cháo yún diān dào xiāng wáng mèng,yè yǔ xiāo mó dù mù kuáng。
灯照泪,袖携香。dēng zhào lèi,xiù xié xiāng。
延平剑合两鸳鸯。yán píng jiàn hé liǎng yuān yāng。
酒边颇忆梅村语,难得今宵是乍凉。jiǔ biān pǒ yì méi cūn yǔ,nán dé jīn xiāo shì zhà liáng。

临江仙·除夕写怀

樊增祥

百里起家前令尹,奉天曾掌丝纶。bǎi lǐ qǐ jiā qián lìng yǐn,fèng tiān céng zhǎng sī lún。
东归不扈属车尘。dōng guī bù hù shǔ chē chén。
音声树底,管领汉西京。yīn shēng shù dǐ,guǎn lǐng hàn xī jīng。
头白不关忧患事,积劳须鬓犹青。tóu bái bù guān yōu huàn shì,jī láo xū bìn yóu qīng。
明朝五十七年人。míng cháo wǔ shí qī nián rén。
看桑成海,重咏太平春。kàn sāng chéng hǎi,zhòng yǒng tài píng chūn。

洞仙歌·夏夜,用坡公韵

樊增祥

香薷饮子,把罗衫微汗。xiāng rú yǐn zi,bǎ luó shān wēi hàn。
几曲朱阑露花满。jǐ qū zhū lán lù huā mǎn。
看琉璃七尺,轻展风漪,山枕畔,诗札药方历乱。kàn liú lí qī chǐ,qīng zhǎn fēng yī,shān zhěn pàn,shī zhá yào fāng lì luàn。
水晶帘不卷,月淡星稀,如水碧天耿银汉。shuǐ jīng lián bù juǎn,yuè dàn xīng xī,rú shuǐ bì tiān gěng yín hàn。
枕手未成眠,自琢新词,灯花暗、四更初转。zhěn shǒu wèi chéng mián,zì zuó xīn cí,dēng huā àn sì gèng chū zhuǎn。
是杜牧、温岐队中人,纵换了朱颜,绮情难换。shì dù mù wēn qí duì zhōng rén,zòng huàn le zhū yán,qǐ qíng nán huàn。

洞仙歌·夏夜,用坡公韵

樊增祥

罗巾余麝,渍年时芳汗。luó jīn yú shè,zì nián shí fāng hàn。
写上香词泪珠满。xiě shàng xiāng cí lèi zhū mǎn。
料湘天骤暖,茉莉薰衣,新月下,人与花枝影乱。liào xiāng tiān zhòu nuǎn,mò lì xūn yī,xīn yuè xià,rén yǔ huā zhī yǐng luàn。
粉侯关内住,比似牵牛,可有鹊桥渡天汉。fěn hóu guān nèi zhù,bǐ shì qiān niú,kě yǒu què qiáo dù tiān hàn。
锦字几时来,玉雁南飞,莫飞到、衡阳才转。jǐn zì jǐ shí lái,yù yàn nán fēi,mò fēi dào héng yáng cái zhuǎn。
但传语、潇湘景中人,把寄外明珰,两边回换。dàn chuán yǔ xiāo xiāng jǐng zhōng rén,bǎ jì wài míng dāng,liǎng biān huí huàn。

洞仙歌·夏夜,用坡公韵

樊增祥

生绡帕子,拭何郎珠汗。shēng xiāo pà zi,shì hé láng zhū hàn。
花气袭人袖香满。huā qì xí rén xiù xiāng mǎn。
怕鄂君睡美,梅雨微寒,银烛下,翠被一床抖乱。pà è jūn shuì měi,méi yǔ wēi hán,yín zhú xià,cuì bèi yī chuáng dǒu luàn。
绿笺书小字,唤作青萍,剑气英英烛星汉。lǜ jiān shū xiǎo zì,huàn zuò qīng píng,jiàn qì yīng yīng zhú xīng hàn。
绕指不胜柔,临去秋波,刚学得、崔娘一转。rào zhǐ bù shèng róu,lín qù qiū bō,gāng xué dé cuī niáng yī zhuǎn。
便当作、明珠掌中擎,纵宝马千金,莫教轻换。biàn dāng zuò míng zhū zhǎng zhōng qíng,zòng bǎo mǎ qiān jīn,mò jiào qīng huàn。