古诗词

后彩云曲

樊增祥

纳兰昔御仪鸾殿,曾以宰官三召见。nà lán xī yù yí luán diàn,céng yǐ zǎi guān sān zhào jiàn。
画栋珠帘霭御香,金床玉几开宫扇。huà dòng zhū lián ǎi yù xiāng,jīn chuáng yù jǐ kāi gōng shàn。
明年西幸万人哀,桂观蜚廉委劫灰。míng nián xī xìng wàn rén āi,guì guān fēi lián wěi jié huī。
虏骑乱穿驿道走,汉宫重见柏梁灾。lǔ qí luàn chuān yì dào zǒu,hàn gōng zhòng jiàn bǎi liáng zāi。
白头宫监逢人说,庚子灾年秋七月。bái tóu gōng jiān féng rén shuō,gēng zi zāi nián qiū qī yuè。
六龙一去万马来,柏灵旧帅称魁桀。liù lóng yī qù wàn mǎ lái,bǎi líng jiù shuài chēng kuí jié。
红巾蚁附端郡王,擅杀德使董福祥。hóng jīn yǐ fù duān jùn wáng,shàn shā dé shǐ dǒng fú xiáng。
愤兵入城恣淫掠,董逃不获池鱼殃。fèn bīng rù chéng zì yín lüè,dǒng táo bù huò chí yú yāng。
瓦酋入据仪鸾座,凤城十家九家破。wǎ qiú rù jù yí luán zuò,fèng chéng shí jiā jiǔ jiā pò。
武夫好色胜贪财,桂殿清秋少眠卧。wǔ fū hǎo sè shèng tān cái,guì diàn qīng qiū shǎo mián wò。
闻道平康有丽人,能操德语工德文。wén dào píng kāng yǒu lì rén,néng cāo dé yǔ gōng dé wén。
状元紫诰曾相假,英后殊施并写真。zhuàng yuán zǐ gào céng xiāng jiǎ,yīng hòu shū shī bìng xiě zhēn。
柏灵当日人争看,依稀记得芙蓉面。bǎi líng dāng rì rén zhēng kàn,yī xī jì dé fú róng miàn。
隔越蓬山十二年,琼华岛畔邀相见。gé yuè péng shān shí èr nián,qióng huá dǎo pàn yāo xiāng jiàn。
隔水疑通银汉槎,催妆还用天山箭。gé shuǐ yí tōng yín hàn chá,cuī zhuāng hái yòng tiān shān jiàn。
彩云此际泥秋衾,云雨巫山何处寻?cǎi yún cǐ jì ní qiū qīn,yún yǔ wū shān hé chù xún?
忽报将军亲折简,自来花下问青禽。hū bào jiāng jūn qīn zhé jiǎn,zì lái huā xià wèn qīng qín。
徐娘虽老犹风致,巧换西妆称人意。xú niáng suī lǎo yóu fēng zhì,qiǎo huàn xī zhuāng chēng rén yì。
百环螺髻满簪花,全匹鲛绡长拂地。bǎi huán luó jì mǎn zān huā,quán pǐ jiāo xiāo zhǎng fú dì。
鸦娘催上七香车,豹尾银枪两行侍。yā niáng cuī shàng qī xiāng chē,bào wěi yín qiāng liǎng xíng shì。
细马遥遵辇路来,袜罗果踏金莲至。xì mǎ yáo zūn niǎn lù lái,wà luó guǒ tà jīn lián zhì。
历乱宫帷飞野鸡,荒唐御座拥狐狸。lì luàn gōng wéi fēi yě jī,huāng táng yù zuò yōng hú lí。
将军携手瑶阶下,未上迷楼意已迷。jiāng jūn xié shǒu yáo jiē xià,wèi shàng mí lóu yì yǐ mí。
骂贼翻嗤毛惜惜,入宫自诩李师师。mà zéi fān chī máo xī xī,rù gōng zì xǔ lǐ shī shī。
言和言战纷纭久,乱杀平人及鸡狗。yán hé yán zhàn fēn yún jiǔ,luàn shā píng rén jí jī gǒu。
彩云一点菩提心,操纵夷獠在纤手。cǎi yún yī diǎn pú tí xīn,cāo zòng yí liáo zài xiān shǒu。
胠箧休探赤侧钱,操刀莫逼红颜妇。qū qiè xiū tàn chì cè qián,cāo dāo mò bī hóng yán fù。
始信倾城哲妇言,强于辩士仪秦口。shǐ xìn qīng chéng zhé fù yán,qiáng yú biàn shì yí qín kǒu。
后来虐婢如虺蝮,此日能言赛鹦鹉。hòu lái nüè bì rú huī fù,cǐ rì néng yán sài yīng wǔ。
较量功罪相折除,侥幸他年免缳首。jiào liàng gōng zuì xiāng zhé chú,jiǎo xìng tā nián miǎn huán shǒu。
将军七十虬髯白,四十秋娘盛钗泽。jiāng jūn qī shí qiú rán bái,sì shí qiū niáng shèng chāi zé。
普法战罢又今年,枕席行师老无力。pǔ fǎ zhàn bà yòu jīn nián,zhěn xí xíng shī lǎo wú lì。
女闾中有女登徒,笑捋虎须亲虎额。nǚ lǘ zhōng yǒu nǚ dēng tú,xiào lǚ hǔ xū qīn hǔ é。
不随盘瓠卧花单,那得驯狐集城阙?bù suí pán hù wò huā dān,nà dé xùn hú jí chéng quē?
谁知九庙神灵怒,夜半瑶台生紫雾。shuí zhī jiǔ miào shén líng nù,yè bàn yáo tái shēng zǐ wù。
火马飞驰过凤楼,金蛇舕舚燔鸡树。huǒ mǎ fēi chí guò fèng lóu,jīn shé tàn tiàn fán jī shù。
此时锦帐双鸳鸯,皓躯惊起无襦裤。cǐ shí jǐn zhàng shuāng yuān yāng,hào qū jīng qǐ wú rú kù。
小家女记入抱时,夜度娘寻凿坏处。xiǎo jiā nǚ jì rù bào shí,yè dù niáng xún záo huài chù。
撞破烟楼闪电窗,釜鱼笼鸟求生路。zhuàng pò yān lóu shǎn diàn chuāng,fǔ yú lóng niǎo qiú shēng lù。
一霎秦灰楚炬空,依然别馆离宫住。yī shà qín huī chǔ jù kōng,yī rán bié guǎn lí gōng zhù。
朝云暮雨秋复春,坐见珠盘和议成。cháo yún mù yǔ qiū fù chūn,zuò jiàn zhū pán hé yì chéng。
一闻红海班师诏,可有青楼惜别情?yī wén hóng hǎi bān shī zhào,kě yǒu qīng lóu xī bié qíng?
从此茫茫隔云海,将军也有连波悔。cóng cǐ máng máng gé yún hǎi,jiāng jūn yě yǒu lián bō huǐ。
君王神武不可欺,遥识军中妇人在。jūn wáng shén wǔ bù kě qī,yáo shí jūn zhōng fù rén zài。
有罪无功损国威,金符铁券趣销毁。yǒu zuì wú gōng sǔn guó wēi,jīn fú tiě quàn qù xiāo huǐ。
太息联邦虎将才,终为旧院蛾眉累。tài xī lián bāng hǔ jiāng cái,zhōng wèi jiù yuàn é méi lèi。
蛾眉重落教坊司,已是琵琶弹破时。é méi zhòng luò jiào fāng sī,yǐ shì pí pá dàn pò shí。
白门沦落归乡里,绿草依稀具狱词。bái mén lún luò guī xiāng lǐ,lǜ cǎo yī xī jù yù cí。
世人有情多不达,明明祸水寨裳涉。shì rén yǒu qíng duō bù dá,míng míng huò shuǐ zhài shang shè。
玉堂鹓鹭愆羽仪,碧海鲸鱼丧鳞甲。yù táng yuān lù qiān yǔ yí,bì hǎi jīng yú sàng lín jiǎ。
何限人间将相家,墙茨不扫伤门阀。hé xiàn rén jiān jiāng xiāng jiā,qiáng cí bù sǎo shāng mén fá。
乐府休歌杨柳枝,星家最忌桃花煞。lè fǔ xiū gē yáng liǔ zhī,xīng jiā zuì jì táo huā shā。
今者株林一老妇,青裙来往春申浦。jīn zhě zhū lín yī lǎo fù,qīng qún lái wǎng chūn shēn pǔ。
北门学士最关渠,西幸丛谈亦及汝。běi mén xué shì zuì guān qú,xī xìng cóng tán yì jí rǔ。
古人诗贵达事情,事有阙遗须拾补。gǔ rén shī guì dá shì qíng,shì yǒu quē yí xū shí bǔ。
不然落溷退红花,白发摩登何足数。bù rán luò hùn tuì hóng huā,bái fā mó dēng hé zú shù。

樊增祥

樊增祥,字嘉父,号云门、樊山,别署天琴老人。湖北恩施人。同治六年(1867)举人,光绪三年(1877)进士。曾任陕西宜川、渭南等县令。后累官至陕西布政使、江宁布政使、护理两江总督。辛亥革命爆发,逃居沪上。袁世凯执政时,曾为参政院参政。擅长诗、骈文、词,为近代晚唐诗派代表诗人。著有《樊山全书》。  樊增祥关系台湾诗二首,见连横《台湾诗乘》,今据以校录。(吴福助撰) 樊增祥的作品>>

猜您喜欢

西江月·长夏即事

樊增祥

同治初元出塞,文襄座上横刀。tóng zhì chū yuán chū sāi,wén xiāng zuò shàng héng dāo。
当时掾属半金貂。dāng shí yuàn shǔ bàn jīn diāo。
最数东亭年少。zuì shù dōng tíng nián shǎo。
五载纛牙开府,几时笳鼓归朝。wǔ zài dào yá kāi fǔ,jǐ shí jiā gǔ guī cháo。
崆峒长剑倚天高。kōng dòng zhǎng jiàn yǐ tiān gāo。
惆怅玉关人老。chóu chàng yù guān rén lǎo。

临江仙·自题词卷

樊增祥

四五月间多雨,二三伏里尤凉。sì wǔ yuè jiān duō yǔ,èr sān fú lǐ yóu liáng。
老来卧起竹方床。lǎo lái wò qǐ zhú fāng chuáng。
瘦躯如鹤,无意近文鸯。shòu qū rú hè,wú yì jìn wén yāng。
绮语任妨两庑,禅心何碍西厢。qǐ yǔ rèn fáng liǎng wǔ,chán xīn hé ài xī xiāng。
寓言什九爱蒙庄。yù yán shén jiǔ ài méng zhuāng。
从他韩子,一例笑荒唐。cóng tā hán zi,yī lì xiào huāng táng。

浣溪纱效花间集

樊增祥

欲寄青笺奈远何。yù jì qīng jiān nài yuǎn hé。
楚衣越茗托微波。chǔ yī yuè míng tuō wēi bō。
些些香物未宜多。xiē xiē xiāng wù wèi yí duō。
蜡面手缄三道印,衣中心字两重罗。là miàn shǒu jiān sān dào yìn,yī zhōng xīn zì liǎng zhòng luó。
拆书应是敛愁蛾。chāi shū yīng shì liǎn chóu é。

浣溪纱效花间集

樊增祥

一寸垆灰一寸心。yī cùn lú huī yī cùn xīn。
纤纤履迹在苔阴。xiān xiān lǚ jì zài tái yīn。
小楼前后费追寻。xiǎo lóu qián hòu fèi zhuī xún。
湘管替描螺子黛,画罗教镂麝香金。xiāng guǎn tì miáo luó zi dài,huà luó jiào lòu shè xiāng jīn。
春闺影事一沉吟。chūn guī yǐng shì yī chén yín。

浣溪纱效花间集

樊增祥

夜合花开月上迟。yè hé huā kāi yuè shàng chí。
溶溶脉脉倚栏时。róng róng mài mài yǐ lán shí。
燕昏莺晓强禁持。yàn hūn yīng xiǎo qiáng jìn chí。
玳瑁斋期常止酒,荷花生日懒呈诗。dài mào zhāi qī cháng zhǐ jiǔ,hé huā shēng rì lǎn chéng shī。
寂寥情绪有谁知。jì liáo qíng xù yǒu shuí zhī。

浣溪纱效花间集

樊增祥

陌上荼蘼嫩叶齐。mò shàng tú mí nèn yè qí。
思君无复理残机。sī jūn wú fù lǐ cán jī。
玉容如月减清晖。yù róng rú yuè jiǎn qīng huī。
宜爱香名更意可,凤皇小字忏长离。yí ài xiāng míng gèng yì kě,fèng huáng xiǎo zì chàn zhǎng lí。
月圆花好岂无时。yuè yuán huā hǎo qǐ wú shí。

洞仙歌·咏栀子

樊增祥

罗衣出浴,傍蕉天苔地。luó yī chū yù,bàng jiāo tiān tái dì。
蓦见琪花映雕砌。mò jiàn qí huā yìng diāo qì。
喜枝枝、缀雪院院闻香,刚五月,新绿池亭晚霁。xǐ zhī zhī zhuì xuě yuàn yuàn wén xiāng,gāng wǔ yuè,xīn lǜ chí tíng wǎn jì。
娟娟新月上,淡画眉痕,争道素娥比花媚。juān juān xīn yuè shàng,dàn huà méi hén,zhēng dào sù é bǐ huā mèi。
偷置枕函边,翠被浓薰,休更数珠兰茉莉。tōu zhì zhěn hán biān,cuì bèi nóng xūn,xiū gèng shù zhū lán mò lì。
算之子、同心最关人,称缟袂三娘,晚妆簪髻。suàn zhī zi tóng xīn zuì guān rén,chēng gǎo mèi sān niáng,wǎn zhuāng zān jì。

骤雨打新荷伏日连雨,清冷如深秋,漫成一阕,即元遗山《小圣乐》也。壬寅七月三日

樊增祥

水绿平池,又柳疏蝉断,花亸莺娇。shuǐ lǜ píng chí,yòu liǔ shū chán duàn,huā duǒ yīng jiāo。
四檐鸣玉,急响入芭蕉。sì yán míng yù,jí xiǎng rù bā jiāo。
未落银床一叶,甚秋色、西来如潮。wèi luò yín chuáng yī yè,shén qiū sè xī lái rú cháo。
断又续,似银河化泪,湿遍鲛绡。duàn yòu xù,shì yín hé huà lèi,shī biàn jiāo xiāo。
今年轻容早换,任斑斑点点,暮暮朝朝。jīn nián qīng róng zǎo huàn,rèn bān bān diǎn diǎn,mù mù cháo cháo。
马上楼上,两处唱潇潇。mǎ shàng lóu shàng,liǎng chù chàng xiāo xiāo。
自别苏州画舫,算只为、吴娘魂销。zì bié sū zhōu huà fǎng,suàn zhǐ wèi wú niáng hún xiāo。
绣被底,今宵骤寒,应是秋宵。xiù bèi dǐ,jīn xiāo zhòu hán,yīng shì qiū xiāo。

满庭芳

樊增祥

轻擘莲蓬,慢吹桐叶,雨余闲过西轩。qīng bāi lián péng,màn chuī tóng yè,yǔ yú xián guò xī xuān。
绿窗纱破,蛛网不成圆。lǜ chuāng shā pò,zhū wǎng bù chéng yuán。
剩剪春罗数朵,深红色、犹沁苔斑。shèng jiǎn chūn luó shù duǒ,shēn hóng sè yóu qìn tái bān。
重门锁,薰垆棐几,只合一秋闲。zhòng mén suǒ,xūn lú fěi jǐ,zhǐ hé yī qiū xián。
依然行乐地,幽阶白露,欠湿双鸳。yī rán xíng lè dì,yōu jiē bái lù,qiàn shī shuāng yuān。
况画兰图障,搭柳栏杆。kuàng huà lán tú zhàng,dā liǔ lán gān。
一一东风絮影,伤心事、休写蛮笺。yī yī dōng fēng xù yǐng,shāng xīn shì xiū xiě mán jiān。
当时月,无人看觑,空照小屏山。dāng shí yuè,wú rén kàn qù,kōng zhào xiǎo píng shān。

玉楼春

樊增祥

堕鬟不耐胶青刷。duò huán bù nài jiāo qīng shuā。
珠粉细调云母滑。zhū fěn xì diào yún mǔ huá。
两弯生翠小眉山,一寸深红长指甲。liǎng wān shēng cuì xiǎo méi shān,yī cùn shēn hóng zhǎng zhǐ jiǎ。
欲眠又起添香鸭。yù mián yòu qǐ tiān xiāng yā。
风竹敲寒檐玉戛。fēng zhú qiāo hán yán yù jiá。
闲愁和雨上心来,味比凤州新酒辣。xián chóu hé yǔ shàng xīn lái,wèi bǐ fèng zhōu xīn jiǔ là。

玉楼春

樊增祥

米家墨翠浓如刷。mǐ jiā mò cuì nóng rú shuā。
绿蜡捶笺麦光滑。lǜ là chuí jiān mài guāng huá。
晚筠已卧绿沈枪,早菊未开金锁甲。wǎn yún yǐ wò lǜ shěn qiāng,zǎo jú wèi kāi jīn suǒ jiǎ。
葫芦蒸烂甘如鸭。hú lú zhēng làn gān rú yā。
饭软蔬香银箸戛。fàn ruǎn shū xiāng yín zhù jiá。
诗脾多为井茶清,烹点休搀姜豉辣。shī pí duō wèi jǐng chá qīng,pēng diǎn xiū chān jiāng shì là。

玉楼春

樊增祥

秋来枕被新梳刷。qiū lái zhěn bèi xīn shū shuā。
腻玉一盘蕲簟滑。nì yù yī pán qí diàn huá。
牵牛花下算归期,袖底十葱轮癸甲。qiān niú huā xià suàn guī qī,xiù dǐ shí cōng lún guǐ jiǎ。
莲塘莫打能言鸭。lián táng mò dǎ néng yán yā。
鸳梦可禁兰桨戛。yuān mèng kě jìn lán jiǎng jiá。
蝶衣花虱不相饶,始信小鸾纤手辣。dié yī huā shī bù xiāng ráo,shǐ xìn xiǎo luán xiān shǒu là。

玉楼春

樊增祥

垂杨涴地西方刷。chuí yáng wò dì xī fāng shuā。
鬓亸云松钗燕滑。bìn duǒ yún sōng chāi yàn huá。
红蚕久写损香毫,金雁慵调抛义甲。hóng cán jiǔ xiě sǔn xiāng háo,jīn yàn yōng diào pāo yì jiǎ。
纸屏谁画春江鸭。zhǐ píng shuí huà chūn jiāng yā。
修竹桃花两摩戛。xiū zhú táo huā liǎng mó jiá。
芳兰气息自甜和,不似姮娥红桂辣。fāng lán qì xī zì tián hé,bù shì héng é hóng guì là。

玉楼春

樊增祥

瓠犀晓蘸晶盐刷。hù xī xiǎo zhàn jīng yán shuā。
姑射仙肌凉玉滑。gū shè xiān jī liáng yù huá。
轻红花碗泛茶丁,小翠筠篮挑药甲。qīng hóng huā wǎn fàn chá dīng,xiǎo cuì yún lán tiāo yào jiǎ。
薰衣自炙黄金鸭。xūn yī zì zhì huáng jīn yā。
锁骨珊珊葱佩戛。suǒ gǔ shān shān cōng pèi jiá。
玉京人爱笋梨酥,不识吴酸并蜀辣。yù jīng rén ài sǔn lí sū,bù shí wú suān bìng shǔ là。

玉楼春

樊增祥

荔根自缚红床刷。lì gēn zì fù hóng chuáng shuā。
花底闲关莺语滑。huā dǐ xián guān yīng yǔ huá。
舞时金凤绣成丛,醉里红螺香蘸甲。wǔ shí jīn fèng xiù chéng cóng,zuì lǐ hóng luó xiāng zhàn jiǎ。
唐风读罢嘲荀鸭。táng fēng dú bà cháo xún yā。
碎佩兰铃花外戛。suì pèi lán líng huā wài jiá。
聪明解效玉台诗,但有温柔无苦辣。cōng míng jiě xiào yù tái shī,dàn yǒu wēn róu wú kǔ là。