古诗词

汪子贤宅菊花

曾习经

平生汪子交情厚,十年同巷更稀有。píng shēng wāng zi jiāo qíng hòu,shí nián tóng xiàng gèng xī yǒu。
日日天衢比马归,夜或纵谈月挂斗。rì rì tiān qú bǐ mǎ guī,yè huò zòng tán yuè guà dòu。
心亲直置形骸外,岂有物色阻携手。xīn qīn zhí zhì xíng hái wài,qǐ yǒu wù sè zǔ xié shǒu。
近营别墅足丘壑,忆向春前乞桃柳。jìn yíng bié shù zú qiū hè,yì xiàng chūn qián qǐ táo liǔ。
谁能助长烦智力,要令生气充户牖。shuí néng zhù zhǎng fán zhì lì,yào lìng shēng qì chōng hù yǒu。
先生固是羲皇人,侧身竟落乾隆后。xiān shēng gù shì xī huáng rén,cè shēn jìng luò qián lóng hòu。
年来万事足悲咤,暮唶朝唏如疾首。nián lái wàn shì zú bēi zhà,mù zé cháo xī rú jí shǒu。
既念大弨挂空壁,聊复千金珍敝帚。jì niàn dà chāo guà kōng bì,liáo fù qiān jīn zhēn bì zhǒu。
眼看世事纷棋局,安论文章覆酱瓿。yǎn kàn shì shì fēn qí jú,ān lùn wén zhāng fù jiàng bù。
青天白日了无事,紫蟹黄花几重九。qīng tiān bái rì le wú shì,zǐ xiè huáng huā jǐ zhòng jiǔ。
王尼居处沧海流,杜陵老屋秋风吼。wáng ní jū chù cāng hǎi liú,dù líng lǎo wū qiū fēng hǒu。
且喜官斋得闲旷,扫除一室意不苟。qiě xǐ guān zhāi dé xián kuàng,sǎo chú yī shì yì bù gǒu。
浮花浪蕊雨淹尽,纷纷泥尘同一垢。fú huā làng ruǐ yǔ yān jǐn,fēn fēn ní chén tóng yī gòu。
最念东篱干净地,醉倒且击秦人缶。zuì niàn dōng lí gàn jìng dì,zuì dào qiě jī qín rén fǒu。
手揽一枝聊自慰,后时独立差可久。shǒu lǎn yī zhī liáo zì wèi,hòu shí dú lì chà kě jiǔ。
结根失所古所叹,且从忧患养年寿。jié gēn shī suǒ gǔ suǒ tàn,qiě cóng yōu huàn yǎng nián shòu。

曾习经

曾习经,字刚甫,号蛰庵,揭阳人。光绪庚寅进士。历官度支部右丞。有《蛰庵诗存》。 曾习经的作品>>

猜您喜欢

田间杂诗十四首

曾习经

豆荚葫芦傍屋栽,一花五叶类安排。dòu jiá hú lú bàng wū zāi,yī huā wǔ yè lèi ān pái。
要知真种囊中有,不遣闲花历乱开。yào zhī zhēn zhǒng náng zhōng yǒu,bù qiǎn xián huā lì luàn kāi。

田间杂诗十四首

曾习经

墙阴过雨艾蒿光,隙地初无车马妨。qiáng yīn guò yǔ ài hāo guāng,xì dì chū wú chē mǎ fáng。
老去勤衣宁惜力,自锄瓦砾种黄桑。lǎo qù qín yī níng xī lì,zì chú wǎ lì zhǒng huáng sāng。

田间杂诗十四首

曾习经

新凿方塘号镜渠,晚栽杨柳尚疏疏。xīn záo fāng táng hào jìng qú,wǎn zāi yáng liǔ shàng shū shū。
一诗与结明年约,半种菱荷半种鱼。yī shī yǔ jié míng nián yuē,bàn zhǒng líng hé bàn zhǒng yú。

田间杂诗十四首

曾习经

并舍荒芜足数廛,黄昏饭后每流连。bìng shě huāng wú zú shù chán,huáng hūn fàn hòu měi liú lián。
此何添个书堂好,分贮湖楼种树编。cǐ hé tiān gè shū táng hǎo,fēn zhù hú lóu zhǒng shù biān。

田间杂诗十四首

曾习经

夹岸稊杨水绕村,浣花今有灢西原。jiā àn tí yáng shuǐ rào cūn,huàn huā jīn yǒu nǎng xī yuán。
他时傥得逢萧八,乞觅桃栽五百根。tā shí tǎng dé féng xiāo bā,qǐ mì táo zāi wǔ bǎi gēn。

田间杂诗十四首

曾习经

掠波双燕故飞飞,何处雕梁忘却归。lüè bō shuāng yàn gù fēi fēi,hé chù diāo liáng wàng què guī。
小立茅斋试招手,晚风蒲稗水深围。xiǎo lì máo zhāi shì zhāo shǒu,wǎn fēng pú bài shuǐ shēn wéi。

田间杂诗十四首

曾习经

竖子寻源去不回,渴心日晚生尘埃。shù zi xún yuán qù bù huí,kě xīn rì wǎn shēng chén āi。
龙团苍壁那可得,聊饮溪流三两杯。lóng tuán cāng bì nà kě dé,liáo yǐn xī liú sān liǎng bēi。

田间杂诗十四首

曾习经

落日回风逼发生,野田黄雀报初更。luò rì huí fēng bī fā shēng,yě tián huáng què bào chū gèng。
灯窗夜气侵危坐,还我当年旧短檠。dēng chuāng yè qì qīn wēi zuò,hái wǒ dāng nián jiù duǎn qíng。

田间杂诗十四首

曾习经

故书百本镇相随,长夏村庄日倍迟。gù shū bǎi běn zhèn xiāng suí,zhǎng xià cūn zhuāng rì bèi chí。
温罢《公羊》刚饼熟,家风还是秀才时。wēn bà gōng yáng gāng bǐng shú,jiā fēng hái shì xiù cái shí。

田间杂诗十四首

曾习经

白发填词吴祭酒,天涯耕稼顾圭年。bái fā tián cí wú jì jiǔ,tiān yá gēng jià gù guī nián。
吾生顽薄诚知趣,回首风尘一惘然。wú shēng wán báo chéng zhī qù,huí shǒu fēng chén yī wǎng rán。

大雪临陶隐居仙人旧馆坛碑

曾习经

隐居遗迹故幽奇,骨体漫诧吴兴儿。yǐn jū yí jì gù yōu qí,gǔ tǐ màn chà wú xīng ér。
偶与欧虞求触处,雪窗来写馆坛碑。ǒu yǔ ōu yú qiú chù chù,xuě chuāng lái xiě guǎn tán bēi。

渠上新结湜亭

曾习经

把茅盖顶事非常,禅寂童心两不伤。bǎ máo gài dǐng shì fēi cháng,chán jì tóng xīn liǎng bù shāng。
欲与莲花同坐夏,一亭新置水中央。yù yǔ lián huā tóng zuò xià,yī tíng xīn zhì shuǐ zhōng yāng。

即事呈葵霜阁

曾习经

长镵木柄傍畦町,自斸闲花种湜亭。zhǎng chán mù bǐng bàng qí tīng,zì zhǔ xián huā zhǒng shí tíng。
愧尔西台晞发叟,年年寒食哭冬青。kuì ěr xī tái xī fā sǒu,nián nián hán shí kū dōng qīng。

题陈后山妾薄命诗后

曾习经

瓣香不忍更他师,压卷今传薄命辞。bàn xiāng bù rěn gèng tā shī,yā juǎn jīn chuán báo mìng cí。
一死实难天地窄,世间方笑后山痴。yī sǐ shí nán tiān dì zhǎi,shì jiān fāng xiào hòu shān chī。

书横渠西铭挂田舍

曾习经

圣其合德贤其秀,存吾顺事殁吾宁。shèng qí hé dé xián qí xiù,cún wú shùn shì mò wú níng。
半年始学西铭看,只今此意常惺惺。bàn nián shǐ xué xī míng kàn,zhǐ jīn cǐ yì cháng xīng xīng。