古诗词

小身金天王像

曾习经

至道塞天地,其小亦无外。zhì dào sāi tiān dì,qí xiǎo yì wú wài。
峨峨金天王,乃可系裙带。é é jīn tiān wáng,nǎi kě xì qún dài。
梦中识眉宇,约略竖指内。mèng zhōng shí méi yǔ,yuē lüè shù zhǐ nèi。
被体万缨络,承以青霞盖。bèi tǐ wàn yīng luò,chéng yǐ qīng xiá gài。
昔者吴道子,工写天蓬态。xī zhě wú dào zi,gōng xiě tiān péng tài。
小身维摩像,绢素易损坏。xiǎo shēn wéi mó xiàng,juàn sù yì sǔn huài。
幸托金刚力,常存栗粒界。xìng tuō jīn gāng lì,cháng cún lì lì jiè。
稽首西方仙,四十九佛会。jī shǒu xī fāng xiān,sì shí jiǔ fú huì。
天龙与神鬼,围绕佛自在。tiān lóng yǔ shén guǐ,wéi rào fú zì zài。
帷王遍护卫,一一证无碍。wéi wáng biàn hù wèi,yī yī zhèng wú ài。
尔来五千年,末法足感慨。ěr lái wǔ qiān nián,mò fǎ zú gǎn kǎi。
法轮倘停转,众生究何赖。fǎ lún tǎng tíng zhuǎn,zhòng shēng jiū hé lài。
我有竺经国,护惜比金薤。wǒ yǒu zhú jīng guó,hù xī bǐ jīn xiè。
久忧虫鼠耗,颇嫌尘土秽。jiǔ yōu chóng shǔ hào,pǒ xián chén tǔ huì。
得王为守藏,不觉额手拜。dé wáng wèi shǒu cáng,bù jué é shǒu bài。
稍修香火缘,愿王发光怪。shāo xiū xiāng huǒ yuán,yuàn wáng fā guāng guài。
戈剑发如神,在灵不在大。gē jiàn fā rú shén,zài líng bù zài dà。

曾习经

曾习经,字刚甫,号蛰庵,揭阳人。光绪庚寅进士。历官度支部右丞。有《蛰庵诗存》。 曾习经的作品>>

猜您喜欢

得丁晶斋书却寄二首

曾习经

日日轻尘罥宝钗,掩关独梦信悠哉。rì rì qīng chén juàn bǎo chāi,yǎn guān dú mèng xìn yōu zāi。
才人不遇寻常事,只有樊南语可哀。cái rén bù yù xún cháng shì,zhǐ yǒu fán nán yǔ kě āi。

盘山翠屏峰题壁

曾习经

高卧田畴自昔闻,攀萝扪葛一相存。gāo wò tián chóu zì xī wén,pān luó mén gé yī xiāng cún。
风霄已限樵苏路,只有苍髯似隐君。fēng xiāo yǐ xiàn qiáo sū lù,zhǐ yǒu cāng rán shì yǐn jūn。

题陈定生钓台诗轴

曾习经

箫声临夜过堂坳,丝竹年来兴欠豪。xiāo shēng lín yè guò táng ào,sī zhú nián lái xīng qiàn háo。
说似卫公吾亦肯,月中吹笛薛阳陶。shuō shì wèi gōng wú yì kěn,yuè zhōng chuī dí xuē yáng táo。

杂咏汉建昭铜鹰足灯

曾习经

腻蜡铜盘又一时,铭词犹见建昭遗。nì là tóng pán yòu yī shí,míng cí yóu jiàn jiàn zhāo yí。
谁知寂寞书窗下,曾与阳平照舞衣。shuí zhī jì mò shū chuāng xià,céng yǔ yáng píng zhào wǔ yī。

自题荷花水亭画扇

曾习经

老退耽书爱日长,披披荷叶晚风凉。lǎo tuì dān shū ài rì zhǎng,pī pī hé yè wǎn fēng liáng。
廿年不做莲韬馆,每到临流忆故乡。niàn nián bù zuò lián tāo guǎn,měi dào lín liú yì gù xiāng。

题宝瑞臣思朗上元夜饮图二首

曾习经

凫雁张灯滔复清,东华临夜马蹄声。fú yàn zhāng dēng tāo fù qīng,dōng huá lín yè mǎ tí shēng。
固应圆月无离恨,只有春风不世情。gù yīng yuán yuè wú lí hèn,zhǐ yǒu chūn fēng bù shì qíng。

题宝瑞臣思朗上元夜饮图二首

曾习经

九衢箫鼓元宵节,廿载承平帝里游。jiǔ qú xiāo gǔ yuán xiāo jié,niàn zài chéng píng dì lǐ yóu。
我是王孙旧宾客,眼看乐事此生休。wǒ shì wáng sūn jiù bīn kè,yǎn kàn lè shì cǐ shēng xiū。

自题画荒洲萝月画扇

曾习经

萝月洲前气已秋,晚潮瀄汨更乘流。luó yuè zhōu qián qì yǐ qiū,wǎn cháo zhì mì gèng chéng liú。
人生难得萧闲境,著我扁舟画里游。rén shēng nán dé xiāo xián jìng,zhù wǒ biǎn zhōu huà lǐ yóu。

题明崇祯刊本宋学士集

曾习经

沈宋才名并一时,夜珠明月独矜奇。shěn sòng cái míng bìng yī shí,yè zhū míng yuè dú jīn qí。
却嫌一代风骚手,帐中昭容甲乙之。què xián yī dài fēng sāo shǒu,zhàng zhōng zhāo róng jiǎ yǐ zhī。

壬子八九月读书题词十五首曹子建集

曾习经

雅怨兼深见性情,交亲不薄涕纵横。yǎ yuàn jiān shēn jiàn xìng qíng,jiāo qīn bù báo tì zòng héng。
君王故有忧生叹,未觉中和始可经。jūn wáng gù yǒu yōu shēng tàn,wèi jué zhōng hé shǐ kě jīng。

壬子八九月读书题词十五首曹子建集

曾习经

漫道凡夫圣可齐,不经意处耐攀跻。màn dào fán fū shèng kě qí,bù jīng yì chù nài pān jī。
后人率尔谈康乐,且向前贤学制题。hòu rén lǜ ěr tán kāng lè,qiě xiàng qián xián xué zhì tí。

壬子八九月读书题词十五首曹子建集

曾习经

康乐元言馀晋法,宣城丽句启唐风。kāng lè yuán yán yú jìn fǎ,xuān chéng lì jù qǐ táng fēng。
马驹踏杀倘成谶,后代终称临济雄。mǎ jū tà shā tǎng chéng chèn,hòu dài zhōng chēng lín jì xióng。

壬子八九月读书题词十五首曹子建集

曾习经

不安唐古气堂堂,五言直逼华子冈。bù ān táng gǔ qì táng táng,wǔ yán zhí bī huá zi gāng。
后人未识仪曹旨,只与时贤较短长。hòu rén wèi shí yí cáo zhǐ,zhǐ yǔ shí xián jiào duǎn zhǎng。

壬子八九月读书题词十五首曹子建集

曾习经

梁陈藻丽入唐初,四子雍容语甚都。liáng chén zǎo lì rù táng chū,sì zi yōng róng yǔ shén dōu。
沈宋王岑夸格韵,若论绚素此权舆。shěn sòng wáng cén kuā gé yùn,ruò lùn xuàn sù cǐ quán yú。

壬子八九月读书题词十五首曹子建集

曾习经

陈杜经思沈宋才,有唐诗格此胚胎。chén dù jīng sī shěn sòng cái,yǒu táng shī gé cǐ pēi tāi。
问年三百饶工律,坐见诸贤揖让来。wèn nián sān bǎi ráo gōng lǜ,zuò jiàn zhū xián yī ràng lái。