古诗词

秋感

王嗣晖

瑟瑟江头枫树丹,芦花吹尽笛声残。sè sè jiāng tóu fēng shù dān,lú huā chuī jǐn dí shēng cán。
愁经病后心逾淡,诗入秋天意更寒。chóu jīng bìng hòu xīn yú dàn,shī rù qiū tiān yì gèng hán。
断续繁砧催野渡,萧疏木叶响雕栏。duàn xù fán zhēn cuī yě dù,xiāo shū mù yè xiǎng diāo lán。
乱山叠叠斜阳里,剩有归鸿天际看。luàn shān dié dié xié yáng lǐ,shèng yǒu guī hóng tiān jì kàn。

王嗣晖

王嗣晖,海宁人。有《滋兰室遗稿》。 王嗣晖的作品>>

猜您喜欢

雨晴

王嗣晖

阴雨连宵晨,萧萧洒庭屋。yīn yǔ lián xiāo chén,xiāo xiāo sǎ tíng wū。
当轩坐晦暝,穿户多苍竹。dāng xuān zuò huì míng,chuān hù duō cāng zhú。
幽居本绝尘,洗濯益无俗。yōu jū běn jué chén,xǐ zhuó yì wú sú。
闭门不见人,横琴只我独。bì mén bù jiàn rén,héng qín zhǐ wǒ dú。
临风发遐想,清绝愁中曲。lín fēng fā xiá xiǎng,qīng jué chóu zhōng qū。
吴歌日怕闻,越梦断难续。wú gē rì pà wén,yuè mèng duàn nán xù。
晚来雨忽霁,晴霭横崖谷。wǎn lái yǔ hū jì,qíng ǎi héng yá gǔ。
落霞暮欲销,微阳暗墙角。luò xiá mù yù xiāo,wēi yáng àn qiáng jiǎo。
鸣鸟归亦尽,庭户犹无烛。míng niǎo guī yì jǐn,tíng hù yóu wú zhú。
苍茫一望中,万绪千愁触。cāng máng yī wàng zhōng,wàn xù qiān chóu chù。
天地本无穷,人愿如鸿鹄。tiān dì běn wú qióng,rén yuàn rú hóng gǔ。

芳草

王嗣晖

空谷多芳草,灵根得天早。kōng gǔ duō fāng cǎo,líng gēn dé tiān zǎo。
幽幽深山中,风露自昏晓。yōu yōu shēn shān zhōng,fēng lù zì hūn xiǎo。
待之美人采,以供骚人藻。dài zhī měi rén cǎi,yǐ gōng sāo rén zǎo。
谁知时俗人,携向群花道。shuí zhī shí sú rén,xié xiàng qún huā dào。
馨香不足贵,桃李春情好。xīn xiāng bù zú guì,táo lǐ chūn qíng hǎo。
艳色媚繁华,啼声多时鸟。yàn sè mèi fán huá,tí shēng duō shí niǎo。
东风送晴暖,闲关音逾巧。dōng fēng sòng qíng nuǎn,xián guān yīn yú qiǎo。
可悯兰蕙花,掩泣以终老。kě mǐn lán huì huā,yǎn qì yǐ zhōng lǎo。
1712