古诗词

陆宣公墓道行

钱谦益

延英重门昼不开,白麻黄阁飞尘埃。yán yīng zhòng mén zhòu bù kāi,bái má huáng gé fēi chén āi。
中条山人叫阍哭,金吾老将声如雷。zhōng tiáo shān rén jiào hūn kū,jīn wú lǎo jiāng shēng rú léi。
苏州宰相忠州死,天道宁论乃如此。sū zhōu zǎi xiāng zhōng zhōu sǐ,tiān dào níng lùn nǎi rú cǐ。
千年遗榇归不归,两地孤坟竟谁是。qiān nián yí chèn guī bù guī,liǎng dì gū fén jìng shuí shì。
人言稿葬留忠州,又云徵还返故丘。rén yán gǎo zàng liú zhōng zhōu,yòu yún zhēng hái fǎn gù qiū。
图经聚讼故老哄,争此朽骨如天球。tú jīng jù sòng gù lǎo hǒng,zhēng cǐ xiǔ gǔ rú tiān qiú。
齐女门前六里路,荞麦茫茫少封树。qí nǚ mén qián liù lǐ lù,qiáo mài máng máng shǎo fēng shù。
下马犹寻董相陵,飞凫孰辩孙王墓。xià mǎ yóu xún dǒng xiāng líng,fēi fú shú biàn sūn wáng mù。
青草黄茅万死乡,蝇头细字写巾箱。qīng cǎo huáng máo wàn sǐ xiāng,yíng tóu xì zì xiě jīn xiāng。
起草尚传哀痛诏,闭门自验活人方。qǐ cǎo shàng chuán āi tòng zhào,bì mén zì yàn huó rén fāng。
永贞求旧空黄土,元祐青编照千古。yǒng zhēn qiú jiù kōng huáng tǔ,yuán yòu qīng biān zhào qiān gǔ。
人生忠佞看到头,至竟延龄在何许。rén shēng zhōng nìng kàn dào tóu,zhì jìng yán líng zài hé xǔ。
君不见华山山下草如熏,石阙丰碑野火焚。jūn bù jiàn huá shān shān xià cǎo rú xūn,shí quē fēng bēi yě huǒ fén。
樵夫踞坐行人唾,传是崖州丁相坟。qiáo fū jù zuò xíng rén tuò,chuán shì yá zhōu dīng xiāng fén。
钱谦益

钱谦益

钱谦益(1582—1664),字受之,号牧斋,晚号蒙叟,东涧老人。学者称虞山先生。清初诗坛的盟主之一。常熟人。明史说他“至启、祯时,准北宋之矩矱” 明万历三十八年(1610)一甲三名进士,他是东林党的领袖之一,官至礼部侍郎,因与温体仁争权失败而被革职。在明末他作为东林党首领,已颇具影响。马士英、阮大铖在南京拥立福王,钱谦益依附之,为礼部尚书。后降清,仍为礼部侍郎。 钱谦益的作品>>

猜您喜欢

癸卯中夏六日重题长句二首

钱谦益

百篇学杜拟商歌,墨沈频将渍泪磨。bǎi piān xué dù nǐ shāng gē,mò shěn pín jiāng zì lèi mó。
世难相寻如鬼疰,国恩未报是心魔。shì nán xiāng xún rú guǐ zhù,guó ēn wèi bào shì xīn mó。
射潮霸主吾衰矣,观井仙人奈老何?shè cháo bà zhǔ wú shuāi yǐ,guān jǐng xiān rén nài lǎo hé?
取次长谣向空阔,江天云物为谁多?qǔ cì zhǎng yáo xiàng kōng kuò,jiāng tiān yún wù wèi shuí duō?

移居半野堂

钱谦益

残生天与慰途穷,是处云霞媚此翁。cán shēng tiān yǔ wèi tú qióng,shì chù yún xiá mèi cǐ wēng。
卜宅已居青嶂里,移家仍在翠微中。bo zhái yǐ jū qīng zhàng lǐ,yí jiā réng zài cuì wēi zhōng。
映门杨柳萋迷绿,掩户桃花合匝红。yìng mén yáng liǔ qī mí lǜ,yǎn hù táo huā hé zā hóng。
但放秦人鸡犬去,也应识路似新丰。dàn fàng qín rén jī quǎn qù,yě yīng shí lù shì xīn fēng。

众香庵赠自休长老

钱谦益

略彴缘溪一径分,千山香雪照斜醺。lüè zhuó yuán xī yī jìng fēn,qiān shān xiāng xuě zhào xié xūn。
道人不作寻花梦,只道漫山是白云。dào rén bù zuò xún huā mèng,zhǐ dào màn shān shì bái yún。

告别戏题十四绝句

钱谦益

江南才子杜秋诗,垂老心情故国思。jiāng nán cái zi dù qiū shī,chuí lǎo xīn qíng gù guó sī。
金缕歌残休怅恨,铜人泪下己多时。jīn lǚ gē cán xiū chàng hèn,tóng rén lèi xià jǐ duō shí。

金陵后观棋

钱谦益

寂寞枯秤响泬寥,案淮秋老咽寒潮。jì mò kū chèng xiǎng jué liáo,àn huái qiū lǎo yàn hán cháo。
白头灯影凉宵里,一局残横见六朝。bái tóu dēng yǐng liáng xiāo lǐ,yī jú cán héng jiàn liù cháo。

雨不止题壁

钱谦益

凭仗鞋尖与杖头,浮生腐骨总悠悠。píng zhàng xié jiān yǔ zhàng tóu,fú shēng fǔ gǔ zǒng yōu yōu。
天公尽放狂风雨,不到天都死不休!tiān gōng jǐn fàng kuáng fēng yǔ,bù dào tiān dōu sǐ bù xiū!

题石崖秋柳小景

钱谦益

刻露巉岩山骨愁,两株风柳曳残秋。kè lù chán yán shān gǔ chóu,liǎng zhū fēng liǔ yè cán qiū。
分明一段荒寒景,今日钟山古石头。fēn míng yī duàn huāng hán jǐng,jīn rì zhōng shān gǔ shí tóu。

观棋绝句为汪幼青作

钱谦益

黑白相持守壁门,龙拿虎攫赌侵分。hēi bái xiāng chí shǒu bì mén,lóng ná hǔ jué dǔ qīn fēn。
重瞳尚有乌江败,莫笑湘东一目人。zhòng tóng shàng yǒu wū jiāng bài,mò xiào xiāng dōng yī mù rén。

观棋绝句为汪幼青作

钱谦益

寂寞枯枰响泬辽,秦淮秋老咽寒潮。jì mò kū píng xiǎng jué liáo,qín huái qiū lǎo yàn hán cháo。
白头镫影凉宵里,一局残棋见六朝。bái tóu dèng yǐng liáng xiāo lǐ,yī jú cán qí jiàn liù cháo。

观棋绝句为汪幼青作

钱谦益

飞角侵边劫正阑,当场黑白尚漫漫。fēi jiǎo qīn biān jié zhèng lán,dāng chǎng hēi bái shàng màn màn。
老夫袖手支颐看,残局分明一著难。lǎo fū xiù shǒu zhī yí kàn,cán jú fēn míng yī zhù nán。

题金陵一老画像

钱谦益

发短心长笑镜丝,摩挲皤腹帽檐垂。fā duǎn xīn zhǎng xiào jìng sī,mó sā pó fù mào yán chuí。
不知人世衣冠异,只道科头岸接。bù zhī rén shì yī guān yì,zhǐ dào kē tóu àn jiē。

题金陵一老画像

钱谦益

独坐青溪照鬓丝,小姑何处理娥眉。dú zuò qīng xī zhào bìn sī,xiǎo gū hé chù lǐ é méi。
画师要著樊通德,难写银镫拥髻时。huà shī yào zhù fán tōng dé,nán xiě yín dèng yōng jì shí。

金陵杂题绝句

钱谦益

澹粉轻烟佳丽名,开天营建记都城。dàn fěn qīng yān jiā lì míng,kāi tiān yíng jiàn jì dōu chéng。
而今也入烟花绿,镫火樊楼似汴京。ér jīn yě rù yān huā lǜ,dèng huǒ fán lóu shì biàn jīng。

金陵杂题绝句

钱谦益

顿老琵琶旧典型,檀槽生涩响丁零。dùn lǎo pí pá jiù diǎn xíng,tán cáo shēng sè xiǎng dīng líng。
南巡法曲无人问,头白周郎掩泪听。nán xún fǎ qū wú rén wèn,tóu bái zhōu láng yǎn lèi tīng。

金陵杂题绝句

钱谦益

旧曲新诗压教坊,缕衣垂白感湖湘。jiù qū xīn shī yā jiào fāng,lǚ yī chuí bái gǎn hú xiāng。
闲开《闰集》教孙女,身是前朝郑妥琅。xián kāi rùn jí jiào sūn nǚ,shēn shì qián cháo zhèng tuǒ láng。