古诗词

韩侯儿

方文

韩侯之族世所悲,韩侯有儿人莫知。hán hóu zhī zú shì suǒ bēi,hán hóu yǒu ér rén mò zhī。
我今痛饮淮阴市,请为君歌《韩侯儿》。wǒ jīn tòng yǐn huái yīn shì,qǐng wèi jūn gē hán hóu ér。
侯昔钟室衔冤日,小儿三岁谁能匿。hóu xī zhōng shì xián yuān rì,xiǎo ér sān suì shuí néng nì。
有客毅然窃负逃,密以情探萧相国。yǒu kè yì rán qiè fù táo,mì yǐ qíng tàn xiāo xiāng guó。
相国闻之惊且忧,为言关陇不可留。xiāng guó wén zhī jīng qiě yōu,wèi yán guān lǒng bù kě liú。
作书授客使入海,南粤赵佗堪与谋。zuò shū shòu kè shǐ rù hǎi,nán yuè zhào tuó kān yǔ móu。
赵佗夙与萧韩善,养儿成人延一线。zhào tuó sù yǔ xiāo hán shàn,yǎng ér chéng rén yán yī xiàn。
去韩之半改姓韦,子孙渐繁满乡县。qù hán zhī bàn gǎi xìng wéi,zi sūn jiàn fán mǎn xiāng xiàn。
因之世世为土官,魏晋以后休隐瞒。yīn zhī shì shì wèi tǔ guān,wèi jìn yǐ hòu xiū yǐn mán。
萧相前书赵王册,刻诸金石永不刊。xiāo xiāng qián shū zhào wáng cè,kè zhū jīn shí yǒng bù kān。
韩襄毅公曾有说,乍闻此事叹奇绝。hán xiāng yì gōng céng yǒu shuō,zhà wén cǐ shì tàn qí jué。
其客姓名虽不传,自与程婴比风烈。qí kè xìng míng suī bù chuán,zì yǔ chéng yīng bǐ fēng liè。
钓台之下淮水奔,我来泊舟先怆魂。diào tái zhī xià huái shuǐ bēn,wǒ lái pō zhōu xiān chuàng hún。
千古英雄有本色,死生贵贱何足论。qiān gǔ yīng xióng yǒu běn sè,sǐ shēng guì jiàn hé zú lùn。
要知吕亡汉亦灭,韩侯血食至今存。yào zhī lǚ wáng hàn yì miè,hán hóu xuè shí zhì jīn cún。

方文

方文,又名一来,字尔止,一字明农,桐城人。明诸生。有《涂山集》。 方文的作品>>

猜您喜欢

桃花潭短歌

方文

桃花潭中春水深,桃花潭上春云阴。táo huā tán zhōng chūn shuǐ shēn,táo huā tán shàng chūn yún yīn。
云阴不见古人面,水深曾照古人心。yún yīn bù jiàn gǔ rén miàn,shuǐ shēn céng zhào gǔ rén xīn。
如何李白汪伦后,云水荒凉直至今。rú hé lǐ bái wāng lún hòu,yún shuǐ huāng liáng zhí zhì jīn。

夜坐

方文

残暑不成眠,一夜长数起。cán shǔ bù chéng mián,yī yè zhǎng shù qǐ。
山深月色高,坐看松阴徙。shān shēn yuè sè gāo,zuò kàn sōng yīn xǐ。
32123