古诗词

走雪行

牛焘

滇之西迤临西路八千,擦木乌斯相勾联。diān zhī xī yí lín xī lù bā qiān,cā mù wū sī xiāng gōu lián。
我朝羁縻二百载,金天月窟通人烟。wǒ cháo jī mí èr bǎi zài,jīn tiān yuè kū tōng rén yān。
传闻鸟道入蚕丛,中有雪山高插天。chuán wén niǎo dào rù cán cóng,zhōng yǒu xuě shān gāo chā tiān。
雪山横亘路邈绵,穷冬雪花俨抛砖。xuě shān héng gèn lù miǎo mián,qióng dōng xuě huā yǎn pāo zhuān。
寒雕不下蓬婆塞,土貊天狗尽伏跧。hán diāo bù xià péng pó sāi,tǔ mò tiān gǒu jǐn fú quán。
行人到此抚膺叹,莽莽不辨坤与乾。xíng rén dào cǐ fǔ yīng tàn,mǎng mǎng bù biàn kūn yǔ qián。
野炊正愁无薪刈,羸马苦饥啮寒毡。yě chuī zhèng chóu wú xīn yì,léi mǎ kǔ jī niè hán zhān。
悲风怒号山君啸,岩倾夜半雪雷阗。bēi fēng nù hào shān jūn xiào,yán qīng yè bàn xuě léi tián。
土囊涸封火井塞,石栈高低见平平。tǔ náng hé fēng huǒ jǐng sāi,shí zhàn gāo dī jiàn píng píng。
平平只道路坦夷,谁知下有九重渊!píng píng zhǐ dào lù tǎn yí,shuí zhī xià yǒu jiǔ zhòng yuān!
五丁龌龊还裹足,夸父趑趄怯争先。wǔ dīng wò chuò hái guǒ zú,kuā fù zī jū qiè zhēng xiān。
阴霾入夏开新霁,驱策髦犛导先鞭。yīn mái rù xià kāi xīn jì,qū cè máo máo dǎo xiān biān。
蜎行蠕动何蹒跚,附尾蹑踵鱼贯穿。yuān xíng rú dòng hé pán shān,fù wěi niè zhǒng yú guàn chuān。
跬步咫尺人鬼异,于斯寄命徒苟延!kuǐ bù zhǐ chǐ rén guǐ yì,yú sī jì mìng tú gǒu yán!
况复长途八百里,曼衍延袤号长川。kuàng fù zhǎng tú bā bǎi lǐ,màn yǎn yán mào hào zhǎng chuān。
长川乍入琼瑶圃,雾淞花开碧玉莲。zhǎng chuān zhà rù qióng yáo pǔ,wù sōng huā kāi bì yù lián。
僵魂夜拟冰蚕卧,冻魄晓惊曲木卷。jiāng hún yè nǐ bīng cán wò,dòng pò xiǎo jīng qū mù juǎn。
此时岩石尽皴裂,手足皲瘃无完全。cǐ shí yán shí jǐn cūn liè,shǒu zú jūn zhú wú wán quán。
重者堕指轻鱼烂,铄骨露筋百无痊!我闻此语重叹息,心诧行人意转怜。zhòng zhě duò zhǐ qīng yú làn,shuò gǔ lù jīn bǎi wú quán!wǒ wén cǐ yǔ zhòng tàn xī,xīn chà xíng rén yì zhuǎn lián。
农夫平尺歌三白,灞桥驴背耸吟肩。nóng fū píng chǐ gē sān bái,bà qiáo lǘ bèi sǒng yín jiān。
桃花靧面粉匀袖,红炉宴罢舞旋娟。táo huā huì miàn fěn yún xiù,hóng lú yàn bà wǔ xuán juān。
谁似行人踏雪苦,踏雪行人九死还!吁嗟呼,汉家边塞勤远略,全师夜半渡祁连。shuí shì xíng rén tà xuě kǔ,tà xuě xíng rén jiǔ sǐ hái!xū jiē hū,hàn jiā biān sāi qín yuǎn lüè,quán shī yè bàn dù qí lián。
阴山六月冰犹冽,未战身先雪里填!雪里白骨堆如阜,将军铭功勒燕然。yīn shān liù yuè bīng yóu liè,wèi zhàn shēn xiān xuě lǐ tián!xuě lǐ bái gǔ duī rú fù,jiāng jūn míng gōng lēi yàn rán。
复有孤臣栖海畔,吞毡咽雪十九年!“云横秦岭家何在,雪拥蓝关马不前”。fù yǒu gū chén qī hǎi pàn,tūn zhān yàn xuě shí jiǔ nián!yún héng qín lǐng jiā hé zài,xuě yōng lán guān mǎ bù qián。
朝奏夕贬潮阳路,空悲遗骨瘴江边。cháo zòu xī biǎn cháo yáng lù,kōng bēi yí gǔ zhàng jiāng biān。
自古徇名同徇利,徒留青史姓氏传。zì gǔ xùn míng tóng xùn lì,tú liú qīng shǐ xìng shì chuán。
雪山只今峙西域,正当太白井鬼躔。xuě shān zhǐ jīn zhì xī yù,zhèng dāng tài bái jǐng guǐ chán。
分明天险划夷夏,谁驱迫尔蹑西偏。fēn míng tiān xiǎn huà yí xià,shuí qū pò ěr niè xī piān。
幸逢太平通九译,奢心捃载夸腰缠。xìng féng tài píng tōng jiǔ yì,shē xīn jùn zài kuā yāo chán。
从来雪地与冰天,浇不冷,热客肠,黄金白骨相熬煎,贾而欲赢何恶焉?cóng lái xuě dì yǔ bīng tiān,jiāo bù lěng,rè kè cháng,huáng jīn bái gǔ xiāng áo jiān,jiǎ ér yù yíng hé è yān?
猜您喜欢

读王谢传十二首

牛焘

出入扶桑漫自矜,轻谋寡虑祸相仍。chū rù fú sāng màn zì jīn,qīng móu guǎ lǜ huò xiāng réng。
为怜寂寂惹人笑,究竟王郎娱竟陵。wèi lián jì jì rě rén xiào,jiū jìng wáng láng yú jìng líng。

读王谢传十二首

牛焘

冠冕台端孰比隆,文章礼乐旧家风。guān miǎn tái duān shú bǐ lóng,wén zhāng lǐ lè jiù jiā fēng。
若论佐命酬勋阀,长史何来位待中。ruò lùn zuǒ mìng chóu xūn fá,zhǎng shǐ hé lái wèi dài zhōng。

读王谢传十二首

牛焘

司马还朝尽伏雌,矫情坐镇系安危。sī mǎ hái cháo jǐn fú cí,jiǎo qíng zuò zhèn xì ān wēi。
早知破敌推儿辈,山墅何来敌手棋。zǎo zhī pò dí tuī ér bèi,shān shù hé lái dí shǒu qí。

读王谢传十二首

牛焘

虑澹能教物自轻,永嘉山色足怡情。lǜ dàn néng jiào wù zì qīng,yǒng jiā shān sè zú yí qíng。
如何自诩先成佛,身世无缘托四明。rú hé zì xǔ xiān chéng fú,shēn shì wú yuán tuō sì míng。

读王谢传十二首

牛焘

雪赋一篇摅藻奇,清谈晤对益人思。xuě fù yī piān shū zǎo qí,qīng tán wù duì yì rén sī。
永嘉妙句疑神助,春草池塘梦见时。yǒng jiā miào jù yí shén zhù,chūn cǎo chí táng mèng jiàn shí。

读王谢传十二首

牛焘

秦廷佐命有元功,解玺何劳唤侍中。qín tíng zuǒ mìng yǒu yuán gōng,jiě xǐ hé láo huàn shì zhōng。
独怪子陵终屈节,愧他明月与清风。dú guài zi líng zhōng qū jié,kuì tā míng yuè yǔ qīng fēng。

读王谢传十二首

牛焘

宣城五字古今雄,倚马千言藻绘工。xuān chéng wǔ zì gǔ jīn xióng,yǐ mǎ qiān yán zǎo huì gōng。
文字从来能贾祸,双流鼓浪一江风。wén zì cóng lái néng jiǎ huò,shuāng liú gǔ làng yī jiāng fēng。

读王谢传十二首

牛焘

物换星移几度春,连甍甲第累朝新。wù huàn xīng yí jǐ dù chūn,lián méng jiǎ dì lèi cháo xīn。
多情独有堂前燕,犹认乌衣旧主人。duō qíng dú yǒu táng qián yàn,yóu rèn wū yī jiù zhǔ rén。

王景略二首

牛焘

扪虱高谈意气雄,肯随跋扈过江东。mén shī gāo tán yì qì xióng,kěn suí bá hù guò jiāng dōng。
可怜管仲身死后,霸业消亡不有躬。kě lián guǎn zhòng shēn sǐ hòu,bà yè xiāo wáng bù yǒu gōng。

王景略二首

牛焘

山河正统归江左,敢向东南逞曲师。shān hé zhèng tǒng guī jiāng zuǒ,gǎn xiàng dōng nán chěng qū shī。
死后淮淝谁首恶,只今切齿慕容垂。sǐ hòu huái féi shuí shǒu è,zhǐ jīn qiè chǐ mù róng chuí。

纪梦三首

牛焘

生平心事梦中情,梦到儿时老泪倾。shēng píng xīn shì mèng zhōng qíng,mèng dào ér shí lǎo lèi qīng。
最是承欢嬉戏处,慈帏隐约唤儿声。zuì shì chéng huān xī xì chù,cí wéi yǐn yuē huàn ér shēng。

纪梦三首

牛焘

街西门第尚依然,老少情怀似昔年。jiē xī mén dì shàng yī rán,lǎo shǎo qíng huái shì xī nián。
片刻相逢何处去,鸡声撩乱到枕边。piàn kè xiāng féng hé chù qù,jī shēng liāo luàn dào zhěn biān。

纪梦三首

牛焘

独怜妻氏暗伤神,憔悴无言泪满巾。dú lián qī shì àn shāng shén,qiáo cuì wú yán lèi mǎn jīn。
母女相依不我顾,似嫌我是梦中人。mǔ nǚ xiāng yī bù wǒ gù,shì xián wǒ shì mèng zhōng rén。

浩歌

牛焘

一往红尘五百年,山中消息竟茫然。yī wǎng hóng chén wǔ bǎi nián,shān zhōng xiāo xī jìng máng rán。
桃花片片随流水,春老蓬莱几洞天。táo huā piàn piàn suí liú shuǐ,chūn lǎo péng lái jǐ dòng tiān。

烹茶

牛焘

松风乍入铜瓶响,竹露旋倾蟹眼圆。sōng fēng zhà rù tóng píng xiǎng,zhú lù xuán qīng xiè yǎn yuán。
一阵香飔融午梦,满庭空翠锁厨烟。yī zhèn xiāng sī róng wǔ mèng,mǎn tíng kōng cuì suǒ chú yān。