古诗词

庚子1840年九日作

牛焘

若有人兮山之阿,倒著接篱影婆娑。ruò yǒu rén xī shān zhī ā,dào zhù jiē lí yǐng pó suō。
茱萸满地秋风老,樽前一笑金巨罗。zhū yú mǎn dì qiū fēng lǎo,zūn qián yī xiào jīn jù luó。
人间为有黄花节,腊屐游山披薜萝。rén jiān wèi yǒu huáng huā jié,là jī yóu shān pī bì luó。
风流谁似高阳公,日暮归来骏马驮。fēng liú shuí shì gāo yáng gōng,rì mù guī lái jùn mǎ tuó。
五柳头巾嗟独漉,白衣人至笑颜酡。wǔ liǔ tóu jīn jiē dú lù,bái yī rén zhì xiào yán tuó。
从来佳节不饮酒,盛年一去等掷梭。cóng lái jiā jié bù yǐn jiǔ,shèng nián yī qù děng zhì suō。
戏马彭城群公宴,呼鹰台前野鹰歌。xì mǎ péng chéng qún gōng yàn,hū yīng tái qián yě yīng gē。
独怜脱帽孟参军,高谈雄辩口悬河。dú lián tuō mào mèng cān jūn,gāo tán xióng biàn kǒu xuán hé。
众中笑杀桓司马,丈夫空有髻峨峨。zhòng zhōng xiào shā huán sī mǎ,zhàng fū kōng yǒu jì é é。
流风百年频回首,人事古今一刹那。liú fēng bǎi nián pín huí shǒu,rén shì gǔ jīn yī shā nà。
浮生百年岂易得,空怀千载意蹉跎。fú shēng bǎi nián qǐ yì dé,kōng huái qiān zài yì cuō tuó。
已觉韶光容易老,莫遣晚节等闲过。yǐ jué sháo guāng róng yì lǎo,mò qiǎn wǎn jié děng xián guò。
花马城西黄山树,玉龙祠下白云窠。huā mǎ chéng xī huáng shān shù,yù lóng cí xià bái yún kē。
一年秋色山中好,更觉重阳秋色多。yī nián qiū sè shān zhōng hǎo,gèng jué zhòng yáng qiū sè duō。
有酒不醉奈秋何。yǒu jiǔ bù zuì nài qiū hé。
猜您喜欢

读王谢传十二首

牛焘

出入扶桑漫自矜,轻谋寡虑祸相仍。chū rù fú sāng màn zì jīn,qīng móu guǎ lǜ huò xiāng réng。
为怜寂寂惹人笑,究竟王郎娱竟陵。wèi lián jì jì rě rén xiào,jiū jìng wáng láng yú jìng líng。

读王谢传十二首

牛焘

冠冕台端孰比隆,文章礼乐旧家风。guān miǎn tái duān shú bǐ lóng,wén zhāng lǐ lè jiù jiā fēng。
若论佐命酬勋阀,长史何来位待中。ruò lùn zuǒ mìng chóu xūn fá,zhǎng shǐ hé lái wèi dài zhōng。

读王谢传十二首

牛焘

司马还朝尽伏雌,矫情坐镇系安危。sī mǎ hái cháo jǐn fú cí,jiǎo qíng zuò zhèn xì ān wēi。
早知破敌推儿辈,山墅何来敌手棋。zǎo zhī pò dí tuī ér bèi,shān shù hé lái dí shǒu qí。

读王谢传十二首

牛焘

虑澹能教物自轻,永嘉山色足怡情。lǜ dàn néng jiào wù zì qīng,yǒng jiā shān sè zú yí qíng。
如何自诩先成佛,身世无缘托四明。rú hé zì xǔ xiān chéng fú,shēn shì wú yuán tuō sì míng。

读王谢传十二首

牛焘

雪赋一篇摅藻奇,清谈晤对益人思。xuě fù yī piān shū zǎo qí,qīng tán wù duì yì rén sī。
永嘉妙句疑神助,春草池塘梦见时。yǒng jiā miào jù yí shén zhù,chūn cǎo chí táng mèng jiàn shí。

读王谢传十二首

牛焘

秦廷佐命有元功,解玺何劳唤侍中。qín tíng zuǒ mìng yǒu yuán gōng,jiě xǐ hé láo huàn shì zhōng。
独怪子陵终屈节,愧他明月与清风。dú guài zi líng zhōng qū jié,kuì tā míng yuè yǔ qīng fēng。

读王谢传十二首

牛焘

宣城五字古今雄,倚马千言藻绘工。xuān chéng wǔ zì gǔ jīn xióng,yǐ mǎ qiān yán zǎo huì gōng。
文字从来能贾祸,双流鼓浪一江风。wén zì cóng lái néng jiǎ huò,shuāng liú gǔ làng yī jiāng fēng。

读王谢传十二首

牛焘

物换星移几度春,连甍甲第累朝新。wù huàn xīng yí jǐ dù chūn,lián méng jiǎ dì lèi cháo xīn。
多情独有堂前燕,犹认乌衣旧主人。duō qíng dú yǒu táng qián yàn,yóu rèn wū yī jiù zhǔ rén。

王景略二首

牛焘

扪虱高谈意气雄,肯随跋扈过江东。mén shī gāo tán yì qì xióng,kěn suí bá hù guò jiāng dōng。
可怜管仲身死后,霸业消亡不有躬。kě lián guǎn zhòng shēn sǐ hòu,bà yè xiāo wáng bù yǒu gōng。

王景略二首

牛焘

山河正统归江左,敢向东南逞曲师。shān hé zhèng tǒng guī jiāng zuǒ,gǎn xiàng dōng nán chěng qū shī。
死后淮淝谁首恶,只今切齿慕容垂。sǐ hòu huái féi shuí shǒu è,zhǐ jīn qiè chǐ mù róng chuí。

纪梦三首

牛焘

生平心事梦中情,梦到儿时老泪倾。shēng píng xīn shì mèng zhōng qíng,mèng dào ér shí lǎo lèi qīng。
最是承欢嬉戏处,慈帏隐约唤儿声。zuì shì chéng huān xī xì chù,cí wéi yǐn yuē huàn ér shēng。

纪梦三首

牛焘

街西门第尚依然,老少情怀似昔年。jiē xī mén dì shàng yī rán,lǎo shǎo qíng huái shì xī nián。
片刻相逢何处去,鸡声撩乱到枕边。piàn kè xiāng féng hé chù qù,jī shēng liāo luàn dào zhěn biān。

纪梦三首

牛焘

独怜妻氏暗伤神,憔悴无言泪满巾。dú lián qī shì àn shāng shén,qiáo cuì wú yán lèi mǎn jīn。
母女相依不我顾,似嫌我是梦中人。mǔ nǚ xiāng yī bù wǒ gù,shì xián wǒ shì mèng zhōng rén。

浩歌

牛焘

一往红尘五百年,山中消息竟茫然。yī wǎng hóng chén wǔ bǎi nián,shān zhōng xiāo xī jìng máng rán。
桃花片片随流水,春老蓬莱几洞天。táo huā piàn piàn suí liú shuǐ,chūn lǎo péng lái jǐ dòng tiān。

烹茶

牛焘

松风乍入铜瓶响,竹露旋倾蟹眼圆。sōng fēng zhà rù tóng píng xiǎng,zhú lù xuán qīng xiè yǎn yuán。
一阵香飔融午梦,满庭空翠锁厨烟。yī zhèn xiāng sī róng wǔ mèng,mǎn tíng kōng cuì suǒ chú yān。