古诗词

闲居

许南英

与世殊不合,于人无所求。yǔ shì shū bù hé,yú rén wú suǒ qiú。
科头踞松下,洗耳择清流。kē tóu jù sōng xià,xǐ ěr zé qīng liú。
入幕郤超老,下车冯妇羞。rù mù xì chāo lǎo,xià chē féng fù xiū。
儿曹能食力,老子又何忧!ér cáo néng shí lì,lǎo zi yòu hé yōu!

许南英

许南英,字子蕴,号蕴白、允白,自号窥园主人、留发头陀、龙马书生、昆舍耶客、春江冷宦,两度来台。期间与南社、瀛社、桃社、竹社、栎社等诸多诗友往返。民国二年(1913)厦门鼓浪屿菽庄花园建成,林尔嘉广邀诗文同好组「菽庄吟社」,许南英亦常参与盛会。现存《窥园留草》包括「窥园诗」、「窥园词」。诗集按时间排列,甲申以前(光绪十年,1884)之少作亦收录。兹以1933年北京和济印书馆之原刊本为底本,参照1962年台银本编校。 许南英的作品>>

猜您喜欢

黄仲琴赠诗,即用原韵报之

许南英

奎璧联辉北斗星,双珠耀彩并齐名。kuí bì lián huī běi dòu xīng,shuāng zhū yào cǎi bìng qí míng。
纪、群同气无虚士,李、孔忘年是友生。jì qún tóng qì wú xū shì,lǐ kǒng wàng nián shì yǒu shēng。
老我茫茫前路渺,照人朗朗玉山明。lǎo wǒ máng máng qián lù miǎo,zhào rén lǎng lǎng yù shān míng。
檐前铁马寒风紧,中夜惊闻北伐声!yán qián tiě mǎ hán fēng jǐn,zhōng yè jīng wén běi fá shēng!

黄仲琴赠诗,即用原韵报之

许南英

故人寥落已晨星,思著羊裘变姓名。gù rén liáo luò yǐ chén xīng,sī zhù yáng qiú biàn xìng míng。
未与斯文称后死,欲依我佛证前生。wèi yǔ sī wén chēng hòu sǐ,yù yī wǒ fú zhèng qián shēng。
酒酣拔剑雄心尽,烛灺看诗老眼明!jiǔ hān bá jiàn xióng xīn jǐn,zhú xiè kàn shī lǎo yǎn míng!
强欲高歌和「白雪」,巴人下里不成声。qiáng yù gāo gē hé bái xuě,bā rén xià lǐ bù chéng shēng。

黄仲琴赠漳郡开元寺宝幢石刻「陁罗尼经」拓本

许南英

宝幢石刻开元寺,唐代咸通大会场。bǎo chuáng shí kè kāi yuán sì,táng dài xián tōng dà huì chǎng。
我佛本空归寂灭,何人好古费收藏?wǒ fú běn kōng guī jì miè,hé rén hǎo gǔ fèi shōu cáng?
跳龙卧虎忘真相,贝叶莲花发古香。tiào lóng wò hǔ wàng zhēn xiāng,bèi yè lián huā fā gǔ xiāng。
此段因缘谁契合?cǐ duàn yīn yuán shuí qì hé?
揭阳许氏、海阳黄。jiē yáng xǔ shì hǎi yáng huáng。

和衡州沈琛笙寓漳客感原韵

许南英

芗江寒泊孝廉船,望断湘衡岳麓烟。xiāng jiāng hán pō xiào lián chuán,wàng duàn xiāng héng yuè lù yān。
绝世美人多薄命,倚门慈母况高年!jué shì měi rén duō báo mìng,yǐ mén cí mǔ kuàng gāo nián!
掉头谢病孔巢父,瘦骨耽吟贾浪仙。diào tóu xiè bìng kǒng cháo fù,shòu gǔ dān yín jiǎ làng xiān。
幸有知音钟子在,不妨流水再挥弦。xìng yǒu zhī yīn zhōng zi zài,bù fáng liú shuǐ zài huī xián。

野兴

许南英

一生几两芒鞋福,随意林东转水西。yī shēng jǐ liǎng máng xié fú,suí yì lín dōng zhuǎn shuǐ xī。
远浦日烘芳草活,平田风押稻苗齐。yuǎn pǔ rì hōng fāng cǎo huó,píng tián fēng yā dào miáo qí。
未妨乘兴孤村醉,莫遣回头歧路迷!wèi fáng chéng xīng gū cūn zuì,mò qiǎn huí tóu qí lù mí!
翘首长安何处所,病夫何事逐轮蹄?qiào shǒu zhǎng ān hé chù suǒ,bìng fū hé shì zhú lún tí?

江东桥

许南英

排空雄石势岧峣,百丈横江走老蛟。pái kōng xióng shí shì tiáo yáo,bǎi zhàng héng jiāng zǒu lǎo jiāo。
汀水入溪归一束,漳江出海第三条。tīng shuǐ rù xī guī yī shù,zhāng jiāng chū hǎi dì sān tiáo。
名儒学舍今零落,野老乡村更寂寥。míng rú xué shě jīn líng luò,yě lǎo xiāng cūn gèng jì liáo。
远望万松关下路,战云愁惨未全消。yuǎn wàng wàn sōng guān xià lù,zhàn yún chóu cǎn wèi quán xiāo。

赵云石赠诗,即步原韵二首

许南英

旧友相逢赵倚楼,骚坛牛耳冠朋俦!jiù yǒu xiāng féng zhào yǐ lóu,sāo tán niú ěr guān péng chóu!
金戈历劫云过眼,铜钵敲诗海尽头。jīn gē lì jié yún guò yǎn,tóng bō qiāo shī hǎi jǐn tóu。
并世卢、王皆后起,齐名李、杜尽清流。bìng shì lú wáng jiē hòu qǐ,qí míng lǐ dù jǐn qīng liú。
与君共话桑沧事,尊酒原来不扫愁!yǔ jūn gòng huà sāng cāng shì,zūn jiǔ yuán lái bù sǎo chóu!

赵云石赠诗,即步原韵二首

许南英

竹溪溪傍旧诗坛,十八年来指一弹。zhú xī xī bàng jiù shī tán,shí bā nián lái zhǐ yī dàn。
末路谨防随俗转,浮生尚悔了人难。mò lù jǐn fáng suí sú zhuǎn,fú shēng shàng huǐ le rén nán。
令威化鹤寻华表,子美闻鹃拜石阑。lìng wēi huà hè xún huá biǎo,zi měi wén juān bài shí lán。
垂老重游桑梓地,未妨惆怅强为欢!chuí lǎo zhòng yóu sāng zǐ dì,wèi fáng chóu chàng qiáng wèi huān!

六月二十四日与社友往竹溪寺参谒关圣

许南英

少年喜结诗文会,胜日同盟香火缘。shǎo nián xǐ jié shī wén huì,shèng rì tóng méng xiāng huǒ yuán。
忠义千秋悬日月,沧桑一瞥化云烟。zhōng yì qiān qiū xuán rì yuè,cāng sāng yī piē huà yún yān。
登堂礼乐从先进,入座衣冠尽后贤。dēng táng lǐ lè cóng xiān jìn,rù zuò yī guān jǐn hòu xián。
一勺权当清酒荐,潢污行潦在山泉。yī sháo quán dāng qīng jiǔ jiàn,huáng wū xíng lǎo zài shān quán。

六月二十四日与社友往竹溪寺参谒关圣

许南英

佛光神道两虚无,淘汰将归造化炉。fú guāng shén dào liǎng xū wú,táo tài jiāng guī zào huà lú。
独有纲常留正气,能令崇拜起吾儒!dú yǒu gāng cháng liú zhèng qì,néng lìng chóng bài qǐ wú rú!
漫云唇齿同文国,忍看河山易色图?màn yún chún chǐ tóng wén guó,rěn kàn hé shān yì sè tú?
父老凋零多白发,犹闻仓葛大声呼。fù lǎo diāo líng duō bái fā,yóu wén cāng gé dà shēng hū。

六月二十四日与社友往竹溪寺参谒关圣

许南英

南郊健步免扶筇,芳草迷离旧径封。nán jiāo jiàn bù miǎn fú qióng,fāng cǎo mí lí jiù jìng fēng。
寺外新分一脉水,门前不见十围松!sì wài xīn fēn yī mài shuǐ,mén qián bù jiàn shí wéi sōng!
山僧已死空禅室,远客重来动午钟。shān sēng yǐ sǐ kōng chán shì,yuǎn kè zhòng lái dòng wǔ zhōng。
且息尘缘谋住此,溪山是否肯相容?qiě xī chén yuán móu zhù cǐ,xī shān shì fǒu kěn xiāng róng?

魏武帝

许南英

瓜分豆剖鼎将移,太息桓、灵不可为!guā fēn dòu pōu dǐng jiāng yí,tài xī huán líng bù kě wèi!
乱世孝廉为国贼,当途谶纬属佳儿。luàn shì xiào lián wèi guó zéi,dāng tú chèn wěi shǔ jiā ér。
文章岂特祢衡死,经济难瞒许邵知。wén zhāng qǐ tè mí héng sǐ,jīng jì nán mán xǔ shào zhī。
我笑将军争汉土,葬身何地至今疑。wǒ xiào jiāng jūn zhēng hàn tǔ,zàng shēn hé dì zhì jīn yí。

魏武帝

许南英

铜台高矗漳江湄,卖履分香有女儿。tóng tái gāo chù zhāng jiāng méi,mài lǚ fēn xiāng yǒu nǚ ér。
千古奸雄皆欲鬼,一家子弟尽情痴。qiān gǔ jiān xióng jiē yù guǐ,yī jiā zi dì jǐn qíng chī。
竟因求士拘徐母,未必怜才赎蔡姬。jìng yīn qiú shì jū xú mǔ,wèi bì lián cái shú cài jī。
我为二乔夫婿恨,空文亦受老瞒欺。wǒ wèi èr qiáo fū xù hèn,kōng wén yì shòu lǎo mán qī。

红楼梦题词

许南英

村言假语破情关,无奈空山石太顽。cūn yán jiǎ yǔ pò qíng guān,wú nài kōng shān shí tài wán。
世事本空惟道、释,家声半坏在钗环。shì shì běn kōng wéi dào shì,jiā shēng bàn huài zài chāi huán。
从知纨裤轻儇子,尽在衣冠世禄班。cóng zhī wán kù qīng xuān zi,jǐn zài yī guān shì lù bān。
寄语观书观大略,先将绮障力除删!jì yǔ guān shū guān dà lüè,xiān jiāng qǐ zhàng lì chú shān!

红拂女

许南英

尸居馀气知杨素,倜傥权奇识卫公。shī jū yú qì zhī yáng sù,tì tǎng quán qí shí wèi gōng。
公子太原裘可裼,侍儿半夜服仍红。gōng zi tài yuán qiú kě tì,shì ér bàn yè fú réng hóng。
能令夫婿军天策,更有阿兄王海东。néng lìng fū xù jūn tiān cè,gèng yǒu ā xiōng wáng hǎi dōng。
惭愧凌烟诸将相,论功合让女英雄。cán kuì líng yān zhū jiāng xiāng,lùn gōng hé ràng nǚ yīng xióng。