古诗词

水磨

吴振棫

筑石阑水水受矶,失势一落如溃围。zhù shí lán shuǐ shuǐ shòu jī,shī shì yī luò rú kuì wéi。
水中大轮三十毂,冲激倏忽行如飞。shuǐ zhōng dà lún sān shí gǔ,chōng jī shū hū xíng rú fēi。
下轮上硙一柱贯,轮旋硙转无相违。xià lún shàng wéi yī zhù guàn,lún xuán wéi zhuǎn wú xiāng wéi。
不须輠炙膏与脂,前莫与挽后莫推。bù xū guǒ zhì gāo yǔ zhī,qián mò yǔ wǎn hòu mò tuī。
雷风交奋出奇响,日月疾走无停机。léi fēng jiāo fèn chū qí xiǎng,rì yuè jí zǒu wú tíng jī。
水流不方但圆折,盘涡蹙碧跳明玑。shuǐ liú bù fāng dàn yuán zhé,pán wō cù bì tiào míng jī。
不杵不臼米出甲,屑玉万斛清霏霏。bù chǔ bù jiù mǐ chū jiǎ,xiè yù wàn hú qīng fēi fēi。
自成精凿匪人力,杜公巧制谁能希。zì chéng jīng záo fěi rén lì,dù gōng qiǎo zhì shuí néng xī。
昔人豪横殖生产,妨民灌溉家自肥。xī rén háo héng zhí shēng chǎn,fáng mín guàn gài jiā zì féi。
今人生计嗟日微,搒掠聊免铅舂悲。jīn rén shēng jì jiē rì wēi,bàng lüè liáo miǎn qiān chōng bēi。
未须刘颂禁侵害,莫与卫尉同谁讥。wèi xū liú sòng jìn qīn hài,mò yǔ wèi wèi tóng shuí jī。
水声激激寒生衣,北方有此吾见稀。shuǐ shēng jī jī hán shēng yī,běi fāng yǒu cǐ wú jiàn xī。
瘦驴幸免踏陈迹,东风贯耳鸣斜晖。shòu lǘ xìng miǎn tà chén jì,dōng fēng guàn ěr míng xié huī。

吴振棫

清浙江钱塘人。字仲云,亦作仲耘,号毅甫,晚号再翁。嘉庆十九年进士,授编修。咸丰间,历任疆吏,在云南最久,先后任巡抚、署云贵总督,继又实授。在任禁止以团练为名杀掠回民,使云南民族矛盾稍缓。有《养吉斋丛录、馀录》、《黔语》、《花宜馆诗钞》等。 吴振棫的作品>>

猜您喜欢

书强忠烈手迹卷后

吴振棫

洪炉发猛火,良玉光不蚀。hóng lú fā měng huǒ,liáng yù guāng bù shí。
烈风西北来,劲草众始识。liè fēng xī běi lái,jìn cǎo zhòng shǐ shí。
懿惟嘉庆朝,文武多英特。yì wéi jiā qìng cháo,wén wǔ duō yīng tè。
心肝奉至尊,臣节繇是植。xīn gān fèng zhì zūn,chén jié yáo shì zhí。
纪年当癸酉,京辇余旅食。jì nián dāng guǐ yǒu,jīng niǎn yú lǚ shí。
昼惊妖彗长,直扫紫垣侧。zhòu jīng yāo huì zhǎng,zhí sǎo zǐ yuán cè。
九门断车马,气色昼惶惑。jiǔ mén duàn chē mǎ,qì sè zhòu huáng huò。
赫赫威烈枪,一破天地黑。hè hè wēi liè qiāng,yī pò tiān dì hēi。
电旗挟雷鼓,中夜的孤?。diàn qí xié léi gǔ,zhōng yè de gū。
清跸在近郊,万骑旋宝勒。qīng bì zài jìn jiāo,wàn qí xuán bǎo lēi。
晏然遂无事,天盖相有德。yàn rán suì wú shì,tiān gài xiāng yǒu dé。
先时白波寇,远结黑山贼。xiān shí bái bō kòu,yuǎn jié hēi shān zéi。
滑台实凶巢,牛李奸叵测。huá tái shí xiōng cháo,niú lǐ jiān pǒ cè。
苟非巨刃扬,孰能剪其翼。gǒu fēi jù rèn yáng,shú néng jiǎn qí yì。
外贼应朝至,三辅祸愈亟。wài zéi yīng cháo zhì,sān fǔ huò yù jí。
神都百万户,县命在晷刻。shén dōu bǎi wàn hù,xiàn mìng zài guǐ kè。
伟哉忠烈公,摘发无伏匿。wěi zāi zhōng liè gōng,zhāi fā wú fú nì。
恨未膏斧砧,狱底系徽纆。hèn wèi gāo fǔ zhēn,yù dǐ xì huī mò。
先发势转孤,计早乱源塞。xiān fā shì zhuǎn gū,jì zǎo luàn yuán sāi。
嗟嗟城隍隳,小县阙兵力。jiē jiē chéng huáng huī,xiǎo xiàn quē bīng lì。
阖门卅五口,横尸惨闺阈。hé mén sà wǔ kǒu,héng shī cǎn guī yù。
大吏疏以闻,天子惊叹极。dà lì shū yǐ wén,tiān zi jīng tàn jí。
推原事本末,煌煌下手敕。tuī yuán shì běn mò,huáng huáng xià shǒu chì。
谓非寻常功,功乃在社稷。wèi fēi xún cháng gōng,gōng nǎi zài shè jì。
风转四十年,回首犹记忆。fēng zhuǎn sì shí nián,huí shǒu yóu jì yì。
贤子政甚清,抱卷日拂拭。xián zi zhèng shén qīng,bào juǎn rì fú shì。
卷中千百年,精气贯简墨。juǎn zhōng qiān bǎi nián,jīng qì guàn jiǎn mò。
训家勖俭勤,论事豁忠直。xùn jiā xù jiǎn qín,lùn shì huō zhōng zhí。
刚肠无巧舌,读者但太息。gāng cháng wú qiǎo shé,dú zhě dàn tài xī。
就义真从容,视古颜无恧。jiù yì zhēn cóng róng,shì gǔ yán wú nǜ。
方今久苦战,徵调遍南北。fāng jīn jiǔ kǔ zhàn,zhēng diào biàn nán běi。
将吏岂不多,烽燧胡未熄。jiāng lì qǐ bù duō,fēng suì hú wèi xī。
昔时乱则戡,未至忧蹙国。xī shí luàn zé kān,wèi zhì yōu cù guó。
长歌凌霜晓,述往意凄恻。zhǎng gē líng shuāng xiǎo,shù wǎng yì qī cè。
作歌者为谁,先朝史臣棫。zuò gē zhě wèi shuí,xiān cháo shǐ chén yù。

藤花歌

吴振棫

老藤广荫三亩余,乃在听事东南隅。lǎo téng guǎng yīn sān mǔ yú,nǎi zài tīng shì dōng nán yú。
我来霜雪正萧悴,陆槁疑是樵薪枯。wǒ lái shuāng xuě zhèng xiāo cuì,lù gǎo yí shì qiáo xīn kū。
苔封石倚势盘屈,五龙纠绞根非孤。tái fēng shí yǐ shì pán qū,wǔ lóng jiū jiǎo gēn fēi gū。
蔓延四走络高架,亿万鬼膊相枝梧。màn yán sì zǒu luò gāo jià,yì wàn guǐ bó xiāng zhī wú。
三月四月土脉酥,一雨再雨甘醍醐。sān yuè sì yuè tǔ mài sū,yī yǔ zài yǔ gān tí hú。
柔丝吐春换新绿,纤纤袅袅森鱼须。róu sī tǔ chūn huàn xīn lǜ,xiān xiān niǎo niǎo sēn yú xū。
烟苞露甲看渐坼,一夜脱尽青罗襦。yān bāo lù jiǎ kàn jiàn chè,yī yè tuō jǐn qīng luó rú。
晓晴睡足帷幕卷,紫气赩赫惊双矑。xiǎo qíng shuì zú wéi mù juǎn,zǐ qì xì hè jīng shuāng lú。
珑玲香界宝璎珞,钩连缀系密复疏。lóng líng xiāng jiè bǎo yīng luò,gōu lián zhuì xì mì fù shū。
奇芬馣?试微嗅,霍然肺病今朝苏。qí fēn ān tán shì wēi xiù,huò rán fèi bìng jīn cháo sū。
青钱买春作清赏,延客亟唤长须奴。qīng qián mǎi chūn zuò qīng shǎng,yán kè jí huàn zhǎng xū nú。
惜哉地志阙未载,又无好句穷追摹。xī zāi dì zhì quē wèi zài,yòu wú hǎo jù qióng zhuī mó。
轮囷郁崛数百载,惟供俗眼为欢娱。lún qūn yù jué shù bǎi zài,wéi gōng sú yǎn wèi huān yú。
风尘连蹇士失职,得不与此同嗟吁。fēng chén lián jiǎn shì shī zhí,dé bù yǔ cǐ tóng jiē xū。
欲求良工写万本,达之上国传通都。yù qiú liáng gōng xiě wàn běn,dá zhī shàng guó chuán tōng dōu。
使知海邦有异植,耀艳实与凡葩殊。shǐ zhī hǎi bāng yǒu yì zhí,yào yàn shí yǔ fán pā shū。
得一知己可无恨,不须九锡为花谀。dé yī zhī jǐ kě wú hèn,bù xū jiǔ xī wèi huā yú。

响琴峡

吴振棫

双崖对立削铁成,上摩天阙与云平。shuāng yá duì lì xuē tiě chéng,shàng mó tiān quē yǔ yún píng。
俯视不测烟冥冥,石梁横跨通人行。fǔ shì bù cè yān míng míng,shí liáng héng kuà tōng rén xíng。
堕井窥见天光明,不知日月何方生。duò jǐng kuī jiàn tiān guāng míng,bù zhī rì yuè hé fāng shēng。
怒涧穿石势建瓴,雪瀑飞卷鹭羽轻。nù jiàn chuān shí shì jiàn líng,xuě pù fēi juǎn lù yǔ qīng。
海鳅喷喝潮倒倾,龙公捧檄驱雷霆。hǎi qiū pēn hē cháo dào qīng,lóng gōng pěng xí qū léi tíng。
阿香推车无暂停,两甄合战铙鼓鸣。ā xiāng tuī chē wú zàn tíng,liǎng zhēn hé zhàn náo gǔ míng。
万马蹴踏虏帐惊,铜山碎裂宵匉訇。wàn mǎ cù tà lǔ zhàng jīng,tóng shān suì liè xiāo pēng hōng。
闻者震掉心怦怦,胡乃以琴为之名。wén zhě zhèn diào xīn pēng pēng,hú nǎi yǐ qín wèi zhī míng。
琴含太古移我情,大弦春温小弦清。qín hán tài gǔ yí wǒ qíng,dà xián chūn wēn xiǎo xián qīng。
九十一声无此声,或者缥缈仙之灵。jiǔ shí yī shēng wú cǐ shēng,huò zhě piāo miǎo xiān zhī líng。
爱此幽险飞驭经,华山毛女招媌娙。ài cǐ yōu xiǎn fēi yù jīng,huá shān máo nǚ zhāo miáo xíng。
东阳石室幽不扃,曲罢月落霜峰青。dōng yáng shí shì yōu bù jiōng,qū bà yuè luò shuāng fēng qīng。
世上传说惊聋盲,大书深刻不可更。shì shàng chuán shuō jīng lóng máng,dà shū shēn kè bù kě gèng。
此意是非谁与评,狂吟付与黄猿听。cǐ yì shì fēi shuí yǔ píng,kuáng yín fù yǔ huáng yuán tīng。

剑州古柏行

吴振棫

剑州之柏奇在多,百里塞尽涧与阿。jiàn zhōu zhī bǎi qí zài duō,bǎi lǐ sāi jǐn jiàn yǔ ā。
剑州之柏多愈奇,千谲万幻无端倪。jiàn zhōu zhī bǎi duō yù qí,qiān jué wàn huàn wú duān ní。
质如坚金色如石,老气九州无与敌。zhì rú jiān jīn sè rú shí,lǎo qì jiǔ zhōu wú yǔ dí。
横枝突怒穿别岭,危根虚无挂绝壁。héng zhī tū nù chuān bié lǐng,wēi gēn xū wú guà jué bì。
半枯半生熊绝殊,欲仆欲起势尤激。bàn kū bàn shēng xióng jué shū,yù pū yù qǐ shì yóu jī。
怒芽泼黛媚魑魍,空腔出火下霹雳。nù yá pō dài mèi chī wǎng,kōng qiāng chū huǒ xià pī lì。
峰颠一株气象尊,山中万木皆儿孙。fēng diān yī zhū qì xiàng zūn,shān zhōng wàn mù jiē ér sūn。
顽阴不受日月照,一碧倒卷天光吞。wán yīn bù shòu rì yuè zhào,yī bì dào juǎn tiān guāng tūn。
翠云抟结天上廊,每来见此喜欲狂。cuì yún tuán jié tiān shàng láng,měi lái jiàn cǐ xǐ yù kuáng。
朝潮夕汐弄奇响,上天下地流空香。cháo cháo xī xī nòng qí xiǎng,shàng tiān xià dì liú kōng xiāng。
只愁山尽树亦尽,不因路险嫌山长。zhǐ chóu shān jǐn shù yì jǐn,bù yīn lù xiǎn xián shān zhǎng。
拙吟体物苦难消,写示旁人供一笑。zhuō yín tǐ wù kǔ nán xiāo,xiě shì páng rén gōng yī xiào。
须知物类何重轻,端赖风徽足凭吊。xū zhī wù lèi hé zhòng qīng,duān lài fēng huī zú píng diào。
仙踪尚有留侯山,神物终怀孔明庙。xiān zōng shàng yǒu liú hóu shān,shén wù zhōng huái kǒng míng miào。

松文清公虎字歌

吴振棫

仁宗至仁容直谏,文清在朝时拜章。rén zōng zhì rén róng zhí jiàn,wén qīng zài cháo shí bài zhāng。
朴忠颇不识忌讳,亦有谣诼多中伤。pǔ zhōng pǒ bù shí jì huì,yì yǒu yáo zhuó duō zhōng shāng。
清名伟节动中外,每以尺棰笞戎羌。qīng míng wěi jié dòng zhōng wài,měi yǐ chǐ chuí chī róng qiāng。
边庭卧护烽堠静,帖耳受驱如犬羊。biān tíng wò hù fēng hòu jìng,tiē ěr shòu qū rú quǎn yáng。
生无他嗜苦嗜酒,烧春痛吸不择偶。shēng wú tā shì kǔ shì jiǔ,shāo chūn tòng xī bù zé ǒu。
醉酣兴发作虎字,字大于身胆如斗。zuì hān xīng fā zuò hǔ zì,zì dà yú shēn dǎn rú dòu。
寻丈以外一笔成,山摧谷动雷雨倾。xún zhàng yǐ wài yī bǐ chéng,shān cuī gǔ dòng léi yǔ qīng。
雄强蓄势跳跃出,得虎生气匪以形。xióng qiáng xù shì tiào yuè chū,dé hǔ shēng qì fěi yǐ xíng。
悬之幽堂风夜吼,老魅走避儿童惊。xuán zhī yōu táng fēng yè hǒu,lǎo mèi zǒu bì ér tóng jīng。
爱公书者摩挲极,公之所重非翰墨。ài gōng shū zhě mó sā jí,gōng zhī suǒ zhòng fēi hàn mò。
藜藿不采众慑伏,淮南寝谋赖汲直。lí huò bù cǎi zhòng shè fú,huái nán qǐn móu lài jí zhí。
鼎湖龙去四海恸,公亦骑箕侍帝侧。dǐng hú lóng qù sì hǎi tòng,gōng yì qí jī shì dì cè。
狐狸琐琐如弗问,貙罴吞噬浩莫测。hú lí suǒ suǒ rú fú wèn,chū pí tūn shì hào mò cè。
纷纭世事已十年,惨淡风烟想颜色。fēn yún shì shì yǐ shí nián,cǎn dàn fēng yān xiǎng yán sè。
即今尘壁剩钜幅,不敢逼视坐叹息。jí jīn chén bì shèng jù fú,bù gǎn bī shì zuò tàn xī。
吁嗟乎!怒猊渴骥妙绝伦,书中之圣自有人,守在四夷谁虎臣。xū jiē hū!nù ní kě jì miào jué lún,shū zhōng zhī shèng zì yǒu rén,shǒu zài sì yí shuí hǔ chén。

盘江铁索桥歌

吴振棫

此江甚广不可梁,此水甚怒不可航。cǐ jiāng shén guǎng bù kě liáng,cǐ shuǐ shén nù bù kě háng。
山高入天下入水,两岸壁立青相当。shān gāo rù tiān xià rù shuǐ,liǎng àn bì lì qīng xiāng dāng。
千縆百杙此桥就,铁锁连属百丈强。qiān gēng bǎi yì cǐ qiáo jiù,tiě suǒ lián shǔ bǎi zhàng qiáng。
几时改驿驰騕袅,行旅争言新路好。jǐ shí gǎi yì chí yǎo niǎo,xíng lǚ zhēng yán xīn lù hǎo。
百年榛芿瘴烟深,兽迹日多人迹少。bǎi nián zhēn rèng zhàng yān shēn,shòu jì rì duō rén jì shǎo。
近来新路复多阻,峒苗披猖扰烽羽。jìn lái xīn lù fù duō zǔ,dòng miáo pī chāng rǎo fēng yǔ。
扫除既恨兵薄弱,徵输更叹民困苦。sǎo chú jì hèn bīng báo ruò,zhēng shū gèng tàn mín kùn kǔ。
荒坡高下田不耕,破灶欹斜店无主。huāng pō gāo xià tián bù gēng,pò zào yī xié diàn wú zhǔ。
行人惧掠求故道,胆落危桥战双股。xíng rén jù lüè qiú gù dào,dǎn luò wēi qiáo zhàn shuāng gǔ。
江上风雪声萧骚,我来急为呼掾曹。jiāng shàng fēng xuě shēng xiāo sāo,wǒ lái jí wèi hū yuàn cáo。
今年请钱速修筑,毋使铁烂桥动摇。jīn nián qǐng qián sù xiū zhù,wú shǐ tiě làn qiáo dòng yáo。
兵行似从枕席过,烟尘要使须臾消。bīng xíng shì cóng zhěn xí guò,yān chén yào shǐ xū yú xiāo。
君不见西征万骑雄且武,薄伐事在康熙朝。jūn bù jiàn xī zhēng wàn qí xióng qiě wǔ,báo fá shì zài kāng xī cháo。

风雨伤稼民多流亡既请缓征复率诸吏富人输白金二十余万两益以官钱立法分赈冬及春凡五阅月麦熟乃止因为数诗识痛定思痛之意其一

吴振棫

政阙阴阳沴,扪心疚在奈。zhèng quē yīn yáng lì,mén xīn jiù zài nài。
淹作嗟水潦,补救费踌躇。yān zuò jiē shuǐ lǎo,bǔ jiù fèi chóu chú。
国算金钱重,村人廪廥虚。guó suàn jīn qián zhòng,cūn rén lǐn kuài xū。
七亡还七死,流涕鲍宣书。qī wáng hái qī sǐ,liú tì bào xuān shū。

将去濠州而资用乏绝

吴振棫

少连讵有淮南物,漫遣繁忧集百端。shǎo lián jù yǒu huái nán wù,màn qiǎn fán yōu jí bǎi duān。
巢燕去来真草草,磨驴踪迹自团团。cháo yàn qù lái zhēn cǎo cǎo,mó lǘ zōng jì zì tuán tuán。
宦游似作无家别,世熊都轻近替官。huàn yóu shì zuò wú jiā bié,shì xióng dōu qīng jìn tì guān。
且为老饕谋一饱,白鱼如雪正堆盘。qiě wèi lǎo tāo móu yī bǎo,bái yú rú xuě zhèng duī pán。
38123