古诗词

纪梦

孙原湘

昨宵春梦太分明,乍倾欢娱作吃惊。zuó xiāo chūn mèng tài fēn míng,zhà qīng huān yú zuò chī jīng。
华褥妥时钗暗堕,罗襦解后烛羞擎。huá rù tuǒ shí chāi àn duò,luó rú jiě hòu zhú xiū qíng。
心忪早树啼乌影,胆怯虚廊步舄声。xīn sōng zǎo shù tí wū yǐng,dǎn qiè xū láng bù xì shēng。
奇绝大都危绝处,仙游才得到蓬瀛。qí jué dà dōu wēi jué chù,xiān yóu cái dé dào péng yíng。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

别惊

孙原湘

九十莺花日日忙,行歌到处识清狂。jiǔ shí yīng huā rì rì máng,xíng gē dào chù shí qīng kuáng。
曾无齿受金梭折,旧有才蒙玉尺量。céng wú chǐ shòu jīn suō zhé,jiù yǒu cái méng yù chǐ liàng。
仙籍可能通弱水,诗名早巳播柔乡。xiān jí kě néng tōng ruò shuǐ,shī míng zǎo sì bō róu xiāng。
终拚夺取芙蓉镜,送喜妆台玉镜旁。zhōng pàn duó qǔ fú róng jìng,sòng xǐ zhuāng tái yù jìng páng。

别惊

孙原湘

九州才得一知音,况是聪明绝世心。jiǔ zhōu cái dé yī zhī yīn,kuàng shì cōng míng jué shì xīn。
直谓才华无我敌,每将诗句背人吟。zhí wèi cái huá wú wǒ dí,měi jiāng shī jù bèi rén yín。
私书纵写愁空阁,别泪难流恨始深。sī shū zòng xiě chóu kōng gé,bié lèi nán liú hèn shǐ shēn。
只有丹诚期报答,不逢君更不弹琴。zhǐ yǒu dān chéng qī bào dá,bù féng jūn gèng bù dàn qín。

烧香曲

孙原湘

红窗十二扇明纱,喜鹊催成两鬓鸦。hóng chuāng shí èr shàn míng shā,xǐ què cuī chéng liǎng bìn yā。
背影玲珑俱绝世,才情宛转总宜家。bèi yǐng líng lóng jù jué shì,cái qíng wǎn zhuǎn zǒng yí jiā。
工诗惯削檀郎草,解语亲擎绣佛花。gōng shī guàn xuē tán láng cǎo,jiě yǔ qīn qíng xiù fú huā。
手爇水沉香一缕,月轮心事镜年华。shǒu ruò shuǐ chén xiāng yī lǚ,yuè lún xīn shì jìng nián huá。

红楼

孙原湘

闻声睹影尽聪明,心似荷珠滴滴倾。wén shēng dǔ yǐng jǐn cōng míng,xīn shì hé zhū dī dī qīng。
新月痕留眉际澹,幽兰香自骨中生。xīn yuè hén liú méi jì dàn,yōu lán xiāng zì gǔ zhōng shēng。
呼为才子名俱艳,供作观音画不成。hū wèi cái zi míng jù yàn,gōng zuò guān yīn huà bù chéng。
隔着红楼亲下拜,可怜情重觉身轻。gé zhe hóng lóu qīn xià bài,kě lián qíng zhòng jué shēn qīng。

书悔

孙原湘

过后思量百悔迟,昨宵当面错良期。guò hòu sī liàng bǎi huǐ chí,zuó xiāo dāng miàn cuò liáng qī。
玉盘谏果亲传出,瑶札情悰密递知。yù pán jiàn guǒ qīn chuán chū,yáo zhá qíng cóng mì dì zhī。
蹑迹潜教人静后,卸头明示睡来时。niè jì qián jiào rén jìng hòu,xiè tóu míng shì shuì lái shí。
如何误会消魂意,半晌绸缪只论诗。rú hé wù huì xiāo hún yì,bàn shǎng chóu móu zhǐ lùn shī。

夏晓

孙原湘

似闻蝙蝠拂帘旌,手揽铢衣笑出迎。shì wén biān fú fú lián jīng,shǒu lǎn zhū yī xiào chū yíng。
一种风情初睡起,半偏云髻未梳成。yī zhǒng fēng qíng chū shuì qǐ,bàn piān yún jì wèi shū chéng。
眼波钩去魂先荡,心火然来胆易惊。yǎn bō gōu qù hún xiān dàng,xīn huǒ rán lái dǎn yì jīng。
身愿化为珠露点,天风吹向玉盘倾。shēn yuàn huà wèi zhū lù diǎn,tiān fēng chuī xiàng yù pán qīng。

索书

孙原湘

玉纤亲举墨隆隆,索写簪花仿帖工。yù xiān qīn jǔ mò lóng lóng,suǒ xiě zān huā fǎng tiē gōng。
着意防闲帘幕外,关心燥湿砚池中。zhe yì fáng xián lián mù wài,guān xīn zào shī yàn chí zhōng。
深情暗托双钩递,私语潜凭一字通。shēn qíng àn tuō shuāng gōu dì,sī yǔ qián píng yī zì tōng。
绝妙人前留客计,教侬端楷莫匆匆。jué miào rén qián liú kè jì,jiào nóng duān kǎi mò cōng cōng。

林下

孙原湘

洞房香雾罨朦胧,唤起惺忪浅梦中。dòng fáng xiāng wù yǎn méng lóng,huàn qǐ xīng sōng qiǎn mèng zhōng。
直与春风俱淡荡,若临秋水更玲珑。zhí yǔ chūn fēng jù dàn dàng,ruò lín qiū shuǐ gèng líng lóng。
前身合是沉檀化,到眼能教粉黛空。qián shēn hé shì chén tán huà,dào yǎn néng jiào fěn dài kōng。
才见萧然林下品,一经芳泽便雷同。cái jiàn xiāo rán lín xià pǐn,yī jīng fāng zé biàn léi tóng。

林下

孙原湘

环佩珊然落九霄,珠圆心事玉华雕。huán pèi shān rán luò jiǔ xiāo,zhū yuán xīn shì yù huá diāo。
生成仙骨非丹换,朗彻神情要白描。shēng chéng xiān gǔ fēi dān huàn,lǎng chè shén qíng yào bái miáo。
浴罢不愁云鬓乱,灯前还怕雪肌消。yù bà bù chóu yún bìn luàn,dēng qián hái pà xuě jī xiāo。
料应除却盘龙镜,那得人间有二乔。liào yīng chú què pán lóng jìng,nà dé rén jiān yǒu èr qiáo。

林下

孙原湘

彻底聪明藕共莲,情深何碍旧生天。chè dǐ cōng míng ǒu gòng lián,qíng shēn hé ài jiù shēng tiān。
吹来语气香如佛,修到身旁坐亦仙。chuī lái yǔ qì xiāng rú fú,xiū dào shēn páng zuò yì xiān。
绝色也敦名土品,奇才只受美人怜。jué sè yě dūn míng tǔ pǐn,qí cái zhǐ shòu měi rén lián。
他生愿化双蝴蝶,一绕裙边一鬓边。tā shēng yuàn huà shuāng hú dié,yī rào qún biān yī bìn biān。

林下

孙原湘

锦瑟年华似水添,红蛛送喜鹊巡檐。jǐn sè nián huá shì shuǐ tiān,hóng zhū sòng xǐ què xún yán。
春痕宛转裙双幅,秋影澄泓月一帘。chūn hén wǎn zhuǎn qún shuāng fú,qiū yǐng chéng hóng yuè yī lián。
戏咒灯花佳谶卜,楷书贝叶小名签。xì zhòu dēng huā jiā chèn bo,kǎi shū bèi yè xiǎo míng qiān。
芳心托付消魂处,只在眉尖与指尖。fāng xīn tuō fù xiāo hún chù,zhǐ zài méi jiān yǔ zhǐ jiān。

林下

孙原湘

憔悴秋容怨小春,碧桃花里露丰神。qiáo cuì qiū róng yuàn xiǎo chūn,bì táo huā lǐ lù fēng shén。
乍搴绣幕容通语,略近妆台却敛身。zhà qiān xiù mù róng tōng yǔ,lüè jìn zhuāng tái què liǎn shēn。
莫讶至情翻似客,可知相敬本如宾。mò yà zhì qíng fān shì kè,kě zhī xiāng jìng běn rú bīn。
无端一点关心处,还恐旁人看得真。wú duān yī diǎn guān xīn chù,hái kǒng páng rén kàn dé zhēn。

林下

孙原湘

惊才绝艳总缘情,百节疏通百媚生。jīng cái jué yàn zǒng yuán qíng,bǎi jié shū tōng bǎi mèi shēng。
便到中年乃绝世,但留小影足倾城。biàn dào zhōng nián nǎi jué shì,dàn liú xiǎo yǐng zú qīng chéng。
月安眉际三分曲,秋在心头一字横。yuè ān méi jì sān fēn qū,qiū zài xīn tóu yī zì héng。
长笛自吹花自落,不知何事又干卿。zhǎng dí zì chuī huā zì luò,bù zhī hé shì yòu gàn qīng。

芳姿

孙原湘

凭阑千里渺相思,说与西风总不知。píng lán qiān lǐ miǎo xiāng sī,shuō yǔ xī fēng zǒng bù zhī。
一片落花人去久,二分明月客眠迟。yī piàn luò huā rén qù jiǔ,èr fēn míng yuè kè mián chí。
事经可喜皆如梦,情到无聊便是痴。shì jīng kě xǐ jiē rú mèng,qíng dào wú liáo biàn shì chī。
青粉墙高在天上,却书团扇寄芳姿。qīng fěn qiáng gāo zài tiān shàng,què shū tuán shàn jì fāng zī。

意中人

孙原湘

万树夭桃百啭莺,意中别有最倾城。wàn shù yāo táo bǎi zhuàn yīng,yì zhōng bié yǒu zuì qīng chéng。
神楼缕缈身难到,心地空灵目已成。shén lóu lǚ miǎo shēn nán dào,xīn dì kōng líng mù yǐ chéng。
水月镜花偏可恋,农香人影总多情。shuǐ yuè jìng huā piān kě liàn,nóng xiāng rén yǐng zǒng duō qíng。
扫除倚翠偎红念,消受相思过一生。sǎo chú yǐ cuì wēi hóng niàn,xiāo shòu xiāng sī guò yī shēng。