古诗词

妒媒

孙原湘

只隔欢娱不隔情,隔墙苦苦送莺声。zhǐ gé huān yú bù gé qíng,gé qiáng kǔ kǔ sòng yīng shēng。
奇香透体闻先醉,软语关心听倍清。qí xiāng tòu tǐ wén xiān zuì,ruǎn yǔ guān xīn tīng bèi qīng。
红纸浪裁书百幅,黄昏空剪烛三更。hóng zhǐ làng cái shū bǎi fú,huáng hūn kōng jiǎn zhú sān gèng。
朝来百计图方便,才得帘前一度行。cháo lái bǎi jì tú fāng biàn,cái dé lián qián yī dù xíng。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

冬日由昭明台取径登辛峰亭观落日

孙原湘

远眺殊未已,前山已落日。yuǎn tiào shū wèi yǐ,qián shān yǐ luò rì。
偏于欲落时,其势犹似出。piān yú yù luò shí,qí shì yóu shì chū。
残霞明半天,并作暮云黑。cán xiá míng bàn tiān,bìng zuò mù yún hēi。
云中珊瑚盘,反弄黄金色。yún zhōng shān hú pán,fǎn nòng huáng jīn sè。
人坐松林中,愈觉苍翠逼。rén zuò sōng lín zhōng,yù jué cāng cuì bī。
浩歌归去来,此意无人识。hào gē guī qù lái,cǐ yì wú rén shí。

晓发

孙原湘

霜天漠漠淡于波,月色连天一片和。shuāng tiān mò mò dàn yú bō,yuè sè lián tiān yī piàn hé。
幽树瘦疑秋士立,远山平似晓烟抱。yōu shù shòu yí qiū shì lì,yuǎn shān píng shì xiǎo yān bào。
梦残犹苦鸡声唤,愁重难胜马力驼。mèng cán yóu kǔ jī shēng huàn,chóu zhòng nán shèng mǎ lì tuó。
十载征衫青未脱,祇余燕市酒痕多。shí zài zhēng shān qīng wèi tuō,qí yú yàn shì jiǔ hén duō。

九日登北山作

孙原湘

木落原野清,陇首浮云飞。mù luò yuán yě qīng,lǒng shǒu fú yún fēi。
高台一以眺,秋色苍然来。gāo tái yī yǐ tiào,qiū sè cāng rán lái。
孤村隐寒烟,远树带斜晖。gū cūn yǐn hán yān,yuǎn shù dài xié huī。
猿啼众山暝,雁度空江迟。yuán tí zhòng shān míng,yàn dù kōng jiāng chí。
物澹我自得,情疏理无违。wù dàn wǒ zì dé,qíng shū lǐ wú wéi。
美人在空谷,瑟瑟秋萝衣。měi rén zài kōng gǔ,sè sè qiū luó yī。

春溪把钓曲

孙原湘

满溪春水绿可怜,桃花如云红上天。mǎn xī chūn shuǐ lǜ kě lián,táo huā rú yún hóng shàng tiān。
远山倒浸碧波底,一堆春烟钓不起。yuǎn shān dào jìn bì bō dǐ,yī duī chūn yān diào bù qǐ。
人目在鱼鱼目丝,人心动静鱼先知。rén mù zài yú yú mù sī,rén xīn dòng jìng yú xiān zhī。
竹竿袅袅尾泼泼,翠荇一涡沧海阔。zhú gān niǎo niǎo wěi pō pō,cuì xìng yī wō cāng hǎi kuò。

书杨忠悯公张夫人疏

孙原湘

吉祥善事宁有此,夫作忠臣妇代死。jí xiáng shàn shì níng yǒu cǐ,fū zuò zhōng chén fù dài sǐ。
事虽未成志则尔,一疏煌煌播西市。shì suī wèi chéng zhì zé ěr,yī shū huáng huáng bō xī shì。
天河钓叟紫极翁,沉香叶冠翊赞功。tiān hé diào sǒu zǐ jí wēng,chén xiāng yè guān yì zàn gōng。
燎原之火倒海水,小儿鼾卧东楼东。liáo yuán zhī huǒ dào hǎi shuǐ,xiǎo ér hān wò dōng lóu dōng。
文管家,武管家,黄金鬻爵不肯赊。wén guǎn jiā,wǔ guǎn jiā,huáng jīn yù jué bù kěn shē。
赵家儿,鄢家儿,白日鬼蜮行其私。zhào jiā ér,yān jiā ér,bái rì guǐ yù xíng qí sī。
除我疡,杀南塘。chú wǒ yáng,shā nán táng。
比翟方,杀同乡。bǐ dí fāng,shā tóng xiāng。
下有杀人子,上事好杀皇。xià yǒu shā rén zi,shàng shì hǎo shā huáng。
椒山剌剌不晓事,十罪牵连二王字。jiāo shān lá lá bù xiǎo shì,shí zuì qiān lián èr wáng zì。
一鸾已困况百鸾,风吹枷锁倾城观。yī luán yǐ kùn kuàng bǎi luán,fēng chuī jiā suǒ qīng chéng guān。
窜张经尾取上旨,明杀谏官自此始。cuàn zhāng jīng wěi qǔ shàng zhǐ,míng shā jiàn guān zì cǐ shǐ。
尧斋英明四海钦,杀人反快奸人心。yáo zhāi yīng míng sì hǎi qīn,shā rén fǎn kuài jiān rén xīn。
幸遇邹徐霹雳手,射倒高山射培塿。xìng yù zōu xú pī lì shǒu,shè dào gāo shān shè péi lǒu。
可怜一字不成时,二十七姬星散走。kě lián yī zì bù chéng shí,èr shí qī jī xīng sàn zǒu。
不见苏纲息女代贵溪,两家不愧忠臣妻。bù jiàn sū gāng xī nǚ dài guì xī,liǎng jiā bù kuì zhōng chén qī。

月午楼歌

孙原湘

明月出海先上楼,我楼况在高山头。míng yuè chū hǎi xiān shàng lóu,wǒ lóu kuàng zài gāo shān tóu。
开窗放出白云去,风帘尽控双银钩。kāi chuāng fàng chū bái yún qù,fēng lián jǐn kòng shuāng yín gōu。
一丸才过高松顶,屏风乱泻虬龙影。yī wán cái guò gāo sōng dǐng,píng fēng luàn xiè qiú lóng yǐng。
摊书不用青藜然,碧空自有明珠悬。tān shū bù yòng qīng lí rán,bì kōng zì yǒu míng zhū xuán。
黄高峰头云浪涌,金鳌峰背沧波动。huáng gāo fēng tóu yún làng yǒng,jīn áo fēng bèi cāng bō dòng。
山下万顷云海铺,天心一丝云气无。shān xià wàn qǐng yún hǎi pù,tiān xīn yī sī yún qì wú。
清光愈高读愈苦,月照书丛月色古。qīng guāng yù gāo dú yù kǔ,yuè zhào shū cóng yuè sè gǔ。
仙巢惊起老鹤舞,窗中不知月已午。xiān cháo jīng qǐ lǎo hè wǔ,chuāng zhōng bù zhī yuè yǐ wǔ。
露珠瑟瑟风泠泠,屋角余挂三四星。lù zhū sè sè fēng líng líng,wū jiǎo yú guà sān sì xīng。
冰轮欲西还倒行。bīng lún yù xī hái dào xíng。
似怜读书声好听。shì lián dú shū shēng hǎo tīng。
冷光一线射人面,射月眼光亦如电。lěng guāng yī xiàn shè rén miàn,shè yuè yǎn guāng yì rú diàn。
明月不落读不厌,水滴蟾蜍欲穿砚。míng yuè bù luò dú bù yàn,shuǐ dī chán chú yù chuān yàn。

题姜白石像

孙原湘

七百年事如秋烟,劫灰中有不死仙。qī bǎi nián shì rú qiū yān,jié huī zhōng yǒu bù sǐ xiān。
六下下攫终得全,曹衣吴带何翛然。liù xià xià jué zhōng dé quán,cáo yī wú dài hé xiāo rán。
当时鄱阳侠少年,雪花夜打乌篷船。dāng shí pó yáng xiá shǎo nián,xuě huā yè dǎ wū péng chuán。
浪游南岳不得旋,手拔龙角弹湘弦。làng yóu nán yuè bù dé xuán,shǒu bá lóng jiǎo dàn xiāng xián。
彝陵幸遇萧东夫,东来径参范石湖。yí líng xìng yù xiāo dōng fū,dōng lái jìng cān fàn shí hú。
声名一旦满天下,四顾谁能荐司马?shēng míng yī dàn mǎn tiān xià,sì gù shuí néng jiàn sī mǎ?
奋笔自议太常雅,其奈黄钟不敌瓦。fèn bǐ zì yì tài cháng yǎ,qí nài huáng zhōng bù dí wǎ。
偶耽吴兴山水奇,白石洞天插我篱。ǒu dān wú xīng shān shuǐ qí,bái shí dòng tiān chā wǒ lí。
累累白石不疗饥,腹中惟燕潘柽诗。lèi lèi bái shí bù liáo jī,fù zhōng wéi yàn pān chēng shī。
兴酣自携碧玉箫,间鸥引过松陵桥。xīng hān zì xié bì yù xiāo,jiān ōu yǐn guò sōng líng qiáo。
鹰扬之印空佩腰,照水白发风萧萧。yīng yáng zhī yìn kōng pèi yāo,zhào shuǐ bái fā fēng xiāo xiāo。
马塍花开香沁土,小红偷洒燕脂雨。mǎ chéng huā kāi xiāng qìn tǔ,xiǎo hóng tōu sǎ yàn zhī yǔ。
鸑鷟无声石人语,一往孤云竟千古。yuè zhuó wú shēng shí rén yǔ,yī wǎng gū yún jìng qiān gǔ。
沈檀雕匣吴绫装,明珠辟火深深藏。shěn tán diāo xiá wú líng zhuāng,míng zhū pì huǒ shēn shēn cáng。
风吹鹤鳖如烟动,纸上古香发南宋。fēng chuī hè biē rú yān dòng,zhǐ shàng gǔ xiāng fā nán sòng。

赠朱秋坪明经即题其洗砚图

孙原湘

南梁北刘无昔人,后来更推蔡与陈。nán liáng běi liú wú xī rén,hòu lái gèng tuī cài yǔ chén。
钟溪既老德清病,纷纷馆阁推麒麟。zhōng xī jì lǎo dé qīng bìng,fēn fēn guǎn gé tuī qí lín。
朱君少有临池癖,日闭萧斋抚古迹。zhū jūn shǎo yǒu lín chí pǐ,rì bì xiāo zhāi fǔ gǔ jì。
杀尽山中紫兔毫,洒残绝域金壶墨。shā jǐn shān zhōng zǐ tù háo,sǎ cán jué yù jīn hú mò。
五十头颅鬓骚屑,染翰朝朝腕欲折。wǔ shí tóu lú bìn sāo xiè,rǎn hàn cháo cháo wàn yù zhé。
骆驼桥西片纸出,人道风神似松雪。luò tuó qiáo xī piàn zhǐ chū,rén dào fēng shén shì sōng xuě。
吾乡书法溯二冯,翁张汪邵谁雌雄?wú xiāng shū fǎ sù èr féng,wēng zhāng wāng shào shuí cí xióng?
绝伦虽无羲献迹,古法未失钟胡风。jué lún suī wú xī xiàn jì,gǔ fǎ wèi shī zhōng hú fēng。
自从俗书逞姿熊,子弟家家学姚派。zì cóng sú shū chěng zī xióng,zi dì jiā jiā xué yáo pài。
瓣香祇识奉华亭,笔阵谁知求晋代。bàn xiāng qí shí fèng huá tíng,bǐ zhèn shuí zhī qiú jìn dài。
君今僻居临水村,罗列金石娱朝昏。jūn jīn pì jū lín shuǐ cūn,luó liè jīn shí yú cháo hūn。
红柿周围白板屋,绿天自裹铁叶门。hóng shì zhōu wéi bái bǎn wū,lǜ tiān zì guǒ tiě yè mén。
香姜古砚浮寒碧,浸入明漪涨云色。xiāng jiāng gǔ yàn fú hán bì,jìn rù míng yī zhǎng yún sè。
欲知君书得力处,但看一池秋水黑。yù zhī jūn shū dé lì chù,dàn kàn yī chí qiū shuǐ hēi。

精忠柏

孙原湘

万木畏枯枯则薪,一株独以枯见珍。wàn mù wèi kū kū zé xīn,yī zhū dú yǐ kū jiàn zhēn。
神斤鬼斧不敢近,忠义之气缠其身。shén jīn guǐ fǔ bù gǎn jìn,zhōng yì zhī qì chán qí shēn。
蛟虬翠郁风波亭,一夜号泣枯精英。jiāo qiú cuì yù fēng bō tíng,yī yè hào qì kū jīng yīng。
奸邪气横正气绝,感愤物理同人情。jiān xié qì héng zhèng qì jué,gǎn fèn wù lǐ tóng rén qíng。
不见百口保飞宗,正卿窜身南海以死争。bù jiàn bǎi kǒu bǎo fēi zōng,zhèng qīng cuàn shēn nán hǎi yǐ sǐ zhēng。
上书讼冤刘允升,横尸棘寺鸣不平。shàng shū sòng yuān liú yǔn shēng,héng shī jí sì míng bù píng。
区区小校犹忠诚,竟欲斩艾邪蒿萌。qū qū xiǎo xiào yóu zhōng chéng,jìng yù zhǎn ài xié hāo méng。
柏虽草木气至清,肯与贼桧同时生。bǎi suī cǎo mù qì zhì qīng,kěn yǔ zéi guì tóng shí shēng。
死八百年挺不屈,蜕尽龙皮剩龙骨。sǐ bā bǎi nián tǐng bù qū,tuì jǐn lóng pí shèng lóng gǔ。
中有丹心不肯枯,只是春风吹不活。zhōng yǒu dān xīn bù kěn kū,zhǐ shì chūn fēng chuī bù huó。
天欲吹活柏固辞,偷生半壁匪我思。tiān yù chuī huó bǎi gù cí,tōu shēng bàn bì fěi wǒ sī。
除非痛饮黄龙时,枯枝一一回青枝。chú fēi tòng yǐn huáng lóng shí,kū zhī yī yī huí qīng zhī。
天亦不能彊活之,任其一木乾坤支。tiān yì bù néng jiàng huó zhī,rèn qí yī mù qián kūn zhī。
表忠但敕风雷司,霹雳老桧分其尸。biǎo zhōng dàn chì fēng léi sī,pī lì lǎo guì fēn qí shī。
吁嗟南渡朝廷小,泥首北风如偃草。xū jiē nán dù cháo tíng xiǎo,ní shǒu běi fēng rú yǎn cǎo。
只赏西湖花柳妍,浑忘朔漠椿棠老。zhǐ shǎng xī hú huā liǔ yán,hún wàng shuò mò chūn táng lǎo。
构兮构兮木不良,大厦以桧为栋梁,长城如檀翻见戕。gòu xī gòu xī mù bù liáng,dà shà yǐ guì wèi dòng liáng,zhǎng chéng rú tán fān jiàn qiāng。
不如此柏有本性,直与精忠同正命。bù rú cǐ bǎi yǒu běn xìng,zhí yǔ jīng zhōng tóng zhèng mìng。
但看枝枝北向枯,木理犹知朝二圣。dàn kàn zhī zhī běi xiàng kū,mù lǐ yóu zhī cháo èr shèng。
从来死贵得其死,不见死而不死树如此。cóng lái sǐ guì dé qí sǐ,bù jiàn sǐ ér bù sǐ shù rú cǐ。

题闺人团扇

孙原湘

秋天薄如纸欲飞,秋云乱卸秋罗衣。qiū tiān báo rú zhǐ yù fēi,qiū yún luàn xiè qiū luó yī。
碧空无人紫箫响,灵风来往皆真妃。bì kōng wú rén zǐ xiāo xiǎng,líng fēng lái wǎng jiē zhēn fēi。
月中素娥面如月,青女霜中带霜骨。yuè zhōng sù é miàn rú yuè,qīng nǚ shuāng zhōng dài shuāng gǔ。
清气都乘白帝凝,冰心共守青天活。qīng qì dōu chéng bái dì níng,bīng xīn gòng shǒu qīng tiān huó。
相对婵娟秋夜长,看他织女度银潢。xiāng duì chán juān qiū yè zhǎng,kàn tā zhī nǚ dù yín huáng。
月作明珠来赠嫁,霜为铅粉助亲妆。yuè zuò míng zhū lái zèng jià,shuāng wèi qiān fěn zhù qīn zhuāng。
须臾花发黄金粟,玉杵捣香香万斛。xū yú huā fā huáng jīn sù,yù chǔ dǎo xiāng xiāng wàn hú。
纨扇遥开三界闻,霓裳舞散诸天馥。wán shàn yáo kāi sān jiè wén,ní shang wǔ sàn zhū tiān fù。
分明擎出一枝斜,要与人间富贵家。fēn míng qíng chū yī zhī xié,yào yǔ rén jiān fù guì jiā。
赢得少年齐仰首,不知若个得簪花。yíng dé shǎo nián qí yǎng shǒu,bù zhī ruò gè dé zān huā。
卿家扇子清风发,洁若秋霜激如月。qīng jiā shàn zi qīng fēng fā,jié ruò qiū shuāng jī rú yuè。
欲识云中缥缈仙,先参画里芙蓉阙。yù shí yún zhōng piāo miǎo xiān,xiān cān huà lǐ fú róng quē。
霜月同时藻鉴开,一双仙影下瑶台。shuāng yuè tóng shí zǎo jiàn kāi,yī shuāng xiān yǐng xià yáo tái。
意中早有探花客,故著青衣仔细猜。yì zhōng zǎo yǒu tàn huā kè,gù zhù qīng yī zǎi xì cāi。