古诗词

寒况

孙原湘

凄寒事事易消魂,况是西风雨打门。qī hán shì shì yì xiāo hún,kuàng shì xī fēng yǔ dǎ mén。
击楫谁迎桃叶渡,捧心又病苎萝村。jī jí shuí yíng táo yè dù,pěng xīn yòu bìng zhù luó cūn。
鱼鳞剖去空无信,獭髓涂来怕有痕。yú lín pōu qù kōng wú xìn,tǎ suǐ tú lái pà yǒu hén。
吹灭幽窗桦烛坐,不教孤影伴黄昏。chuī miè yōu chuāng huà zhú zuò,bù jiào gū yǐng bàn huáng hūn。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

重认

孙原湘

重认天台路不差,花中艳煞碧桃花。zhòng rèn tiān tái lù bù chà,huā zhōng yàn shā bì táo huā。
人间无此娇红色,除是青天一片霞。rén jiān wú cǐ jiāo hóng sè,chú shì qīng tiān yī piàn xiá。

寄远

孙原湘

画楼烟雨泼双湖,六六鸳鸯对岸呼。huà lóu yān yǔ pō shuāng hú,liù liù yuān yāng duì àn hū。
为问语儿亭畔柳,春波绿似去年无。wèi wèn yǔ ér tíng pàn liǔ,chūn bō lǜ shì qù nián wú。

舟中月夜

孙原湘

蓬窗深闭奈愁何,恐见姮娥愁更多。péng chuāng shēn bì nài chóu hé,kǒng jiàn héng é chóu gèng duō。
此际夜明帘底月,有人无那注横波。cǐ jì yè míng lián dǐ yuè,yǒu rén wú nà zhù héng bō。

九月见碧桃花

孙原湘

记得花飞洞口天,重逢又值小春前。jì dé huā fēi dòng kǒu tiān,zhòng féng yòu zhí xiǎo chūn qián。
芳心更比侬情热,那忍相离到隔年。fāng xīn gèng bǐ nóng qíng rè,nà rěn xiāng lí dào gé nián。

赠春芜

孙原湘

覆额轻云覆体绡,风前摇曳正苗条。fù é qīng yún fù tǐ xiāo,fēng qián yáo yè zhèng miáo tiáo。
侬心自为香兰醉,嗅得蘼芜意亦消。nóng xīn zì wèi xiāng lán zuì,xiù dé mí wú yì yì xiāo。

赠春芜

孙原湘

染翰朝朝侍镜台,簪花仿格许亲开。rǎn hàn cháo cháo shì jìng tái,zān huā fǎng gé xǔ qīn kāi。
郑家枉诵葩经熟,未带温柔福分来。zhèng jiā wǎng sòng pā jīng shú,wèi dài wēn róu fú fēn lái。

梳头词

孙原湘

委地香云散不纷,何曾露盥与兰薰。wěi dì xiāng yún sàn bù fēn,hé céng lù guàn yǔ lán xūn。
风前自把轻纨扇,扇与檀郎仔细闻。fēng qián zì bǎ qīng wán shàn,shàn yǔ tán láng zǎi xì wén。

梳头词

孙原湘

炎曦不耐挽云堆,巧髻分梳蝶翅开。yán xī bù nài wǎn yún duī,qiǎo jì fēn shū dié chì kāi。
自出侬家新样子,要将名色试郎猜。zì chū nóng jiā xīn yàng zi,yào jiāng míng sè shì láng cāi。

梳头词

孙原湘

懒梳云髻太峨峨,挽个家常髻似螺。lǎn shū yún jì tài é é,wǎn gè jiā cháng jì shì luó。
一幅白描南海像,只差莲瓣瘦凌波。yī fú bái miáo nán hǎi xiàng,zhǐ chà lián bàn shòu líng bō。

梳头词

孙原湘

玉色琼梳两不分,镜奁都作月波纹。yù sè qióng shū liǎng bù fēn,jìng lián dōu zuò yuè bō wén。
水晶帘子风微卷,一树梨花一朵云。shuǐ jīng lián zi fēng wēi juǎn,yī shù lí huā yī duǒ yún。

闺人养疴辞

孙原湘

工愁善病女相如,暂徙瑶斋检道书。gōng chóu shàn bìng nǚ xiāng rú,zàn xǐ yáo zhāi jiǎn dào shū。
一缕药烟清似水,云屏隔断广寒居。yī lǚ yào yān qīng shì shuǐ,yún píng gé duàn guǎng hán jū。

闺人养疴辞

孙原湘

小庭花木费平章,终日琴鸣古研旁。xiǎo tíng huā mù fèi píng zhāng,zhōng rì qín míng gǔ yán páng。
却下水晶帘一扇,仙肌冰雪自生凉。què xià shuǐ jīng lián yī shàn,xiān jī bīng xuě zì shēng liáng。

闺人养疴辞

孙原湘

南窗置榻北窗宽,一曲书廊镜槛安。nán chuāng zhì tà běi chuāng kuān,yī qū shū láng jìng kǎn ān。
那有红尘飞得到,绿芭蕉映雪阑干。nà yǒu hóng chén fēi dé dào,lǜ bā jiāo yìng xuě lán gàn。

闺人养疴辞

孙原湘

双扉闲锁一阶苔,屈膝铜铺昼不开。shuāng fēi xián suǒ yī jiē tái,qū xī tóng pù zhòu bù kāi。
只有常娥推不去,夜深远近小窗来。zhǐ yǒu cháng é tuī bù qù,yè shēn yuǎn jìn xiǎo chuāng lái。

闺人养疴辞

孙原湘

刺铜清影拂帘长,鼎沸松风药透香。cì tóng qīng yǐng fú lián zhǎng,dǐng fèi sōng fēng yào tòu xiāng。
亲把银匙调一过,同心甘苦愿分尝。qīn bǎ yín shi diào yī guò,tóng xīn gān kǔ yuàn fēn cháng。