古诗词

病讯

孙原湘

写赋私书欲寄难,灯前翻覆自家看。xiě fù sī shū yù jì nán,dēng qián fān fù zì jiā kàn。
灵方未必全关药,软语何劳更劝餐。líng fāng wèi bì quán guān yào,ruǎn yǔ hé láo gèng quàn cān。
况隔重门如梦里,应防孤枕触愁端。kuàng gé zhòng mén rú mèng lǐ,yīng fáng gū zhěn chù chóu duān。
缄成依旧潜烧却,两字单留是问安。jiān chéng yī jiù qián shāo què,liǎng zì dān liú shì wèn ān。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

水嬉同泛

孙原湘

卷起东风雀舫帘,戏临春水照鹣鹣。juǎn qǐ dōng fēng què fǎng lián,xì lín chūn shuǐ zhào jiān jiān。
比肩暗学双星渡,放胆明欺万目瞻。bǐ jiān àn xué shuāng xīng dù,fàng dǎn míng qī wàn mù zhān。
浓笑索花频恃爱,清谈闻曲转生嫌。nóng xiào suǒ huā pín shì ài,qīng tán wén qū zhuǎn shēng xián。
延挨别有消魂计,只等船梢上玉蟾。yán āi bié yǒu xiāo hún jì,zhǐ děng chuán shāo shàng yù chán。

心招

孙原湘

兰堂寂静袅游丝,举手相招目送辞。lán táng jì jìng niǎo yóu sī,jǔ shǒu xiāng zhāo mù sòng cí。
事到极欢情转怯,态无纤匿礼犹持。shì dào jí huān qíng zhuǎn qiè,tài wú xiān nì lǐ yóu chí。
竹声疑雨惊秋早,花影如云出梦迟。zhú shēng yí yǔ jīng qiū zǎo,huā yǐng rú yún chū mèng chí。
踪迹自忙心自细,教人重整鬓边枝。zōng jì zì máng xīn zì xì,jiào rén zhòng zhěng bìn biān zhī。

小病

孙原湘

小病才回午汗潮,为谁强起倚疏寮。xiǎo bìng cái huí wǔ hàn cháo,wèi shuí qiáng qǐ yǐ shū liáo。
作秋庭院花含怯,过雨帘栊日放娇。zuò qiū tíng yuàn huā hán qiè,guò yǔ lián lóng rì fàng jiāo。
密约纵虚心有迹,深情欲吐语无聊。mì yuē zòng xū xīn yǒu jì,shēn qíng yù tǔ yǔ wú liáo。
坐来莫恨如天远,转眼银河又昨朝。zuò lái mò hèn rú tiān yuǎn,zhuǎn yǎn yín hé yòu zuó cháo。

雨窗

孙原湘

绿梅花下坐卿卿,神与梅花一样清。lǜ méi huā xià zuò qīng qīng,shén yǔ méi huā yī yàng qīng。
得意事须防失意,深情人肯浪多情。dé yì shì xū fáng shī yì,shēn qíng rén kěn làng duō qíng。
心挑只益羞颜热,眉语还遮妒眼明。xīn tiāo zhǐ yì xiū yán rè,méi yǔ hái zhē dù yǎn míng。
欲去尚留留未可,恰来丝雨洒帘声。yù qù shàng liú liú wèi kě,qià lái sī yǔ sǎ lián shēng。

自持

孙原湘

未须惆怅但闻香,修到香中愿已偿。wèi xū chóu chàng dàn wén xiāng,xiū dào xiāng zhōng yuàn yǐ cháng。
欲报深思难著迹,每窥微笑越周防。yù bào shēn sī nán zhù jì,měi kuī wēi xiào yuè zhōu fáng。
花前苦劝耽诗瘦,灯后坚辞被酒狂。huā qián kǔ quàn dān shī shòu,dēng hòu jiān cí bèi jiǔ kuáng。
除却衾窝同梦外,尽抛心力效鸳鸯。chú què qīn wō tóng mèng wài,jǐn pāo xīn lì xiào yuān yāng。

自持

孙原湘

不矜风格转超群,委地湘波拂拂裙。bù jīn fēng gé zhuǎn chāo qún,wěi dì xiāng bō fú fú qún。
逼眼光华花上月,荡心仪态水中云。bī yǎn guāng huá huā shàng yuè,dàng xīn yí tài shuǐ zhōng yún。
任教离间情终合,尽意绸缪界自分。rèn jiào lí jiān qíng zhōng hé,jǐn yì chóu móu jiè zì fēn。
深感琴心通委曲,自怜无福作文君。shēn gǎn qín xīn tōng wěi qū,zì lián wú fú zuò wén jūn。

自持

孙原湘

偶将谰语抵清狂,底事前盟苦索偿。ǒu jiāng lán yǔ dǐ qīng kuáng,dǐ shì qián méng kǔ suǒ cháng。
极婉转时心自许,暂通融处眼犹防。jí wǎn zhuǎn shí xīn zì xǔ,zàn tōng róng chù yǎn yóu fáng。
茶瓯密度樱桃味,衣扣牢缄豆蔻香。chá ōu mì dù yīng táo wèi,yī kòu láo jiān dòu kòu xiāng。
倾吐兰胸岂无意,玉楼何日去梯桄。qīng tǔ lán xiōng qǐ wú yì,yù lóu hé rì qù tī guāng。

晓语

孙原湘

画檐鹦鹉唤人来,一扇湘帘自荡开。huà yán yīng wǔ huàn rén lái,yī shàn xiāng lián zì dàng kāi。
微露丰容教瞥见,熟闻声息故惊猜。wēi lù fēng róng jiào piē jiàn,shú wén shēng xī gù jīng cāi。
云含疏雨频延伫,水遇轻风又折回。yún hán shū yǔ pín yán zhù,shuǐ yù qīng fēng yòu zhé huí。
还恐未曾亲切看,玉楼天半重徘徊。hái kǒng wèi céng qīn qiè kàn,yù lóu tiān bàn zhòng pái huái。

双红豆辞

孙原湘

称出双株红豆红,暗将心事卜东风。chēng chū shuāng zhū hóng dòu hóng,àn jiāng xīn shì bo dōng fēng。
意中人病朝朝减,梦里欢归夜夜同。yì zhōng rén bìng cháo cháo jiǎn,mèng lǐ huān guī yè yè tóng。
翡翠楼高天共远,鸳鸯湖判水难通。fěi cuì lóu gāo tiān gòng yuǎn,yuān yāng hú pàn shuǐ nán tōng。
春愁化作杨花点,半入清波半碧空。chūn chóu huà zuò yáng huā diǎn,bàn rù qīng bō bàn bì kōng。

双红豆辞

孙原湘

去年消息望今年,及到今年转忆前。qù nián xiāo xī wàng jīn nián,jí dào jīn nián zhuǎn yì qián。
扶病尚因花强出,归宁差喜事迁延。fú bìng shàng yīn huā qiáng chū,guī níng chà xǐ shì qiān yán。
机缘半为忙中错,滋味都从过后鲜。jī yuán bàn wèi máng zhōng cuò,zī wèi dōu cóng guò hòu xiān。
欢笑要期来日补,却愁追忆更茫然。huān xiào yào qī lái rì bǔ,què chóu zhuī yì gèng máng rán。

双红豆辞

孙原湘

知是蓝桥是鹊桥,一双解下佩琼瑶。zhī shì lán qiáo shì què qiáo,yī shuāng jiě xià pèi qióng yáo。
情同沧海无深浅,缘比浮云有近遥。qíng tóng cāng hǎi wú shēn qiǎn,yuán bǐ fú yún yǒu jìn yáo。
花纵可攀容易别,月虽频望手难招。huā zòng kě pān róng yì bié,yuè suī pín wàng shǒu nán zhāo。
不如身化王馀片,分属江东大小乔。bù rú shēn huà wáng yú piàn,fēn shǔ jiāng dōng dà xiǎo qiáo。

双红豆辞

孙原湘

心中眼底与眉头,积得离愁又病愁。xīn zhōng yǎn dǐ yǔ méi tóu,jī dé lí chóu yòu bìng chóu。
小玉瘦来眠反侧,飞琼归去信沉浮。xiǎo yù shòu lái mián fǎn cè,fēi qióng guī qù xìn chén fú。
缘悭莫要真成玦,痴绝难甘枉下钩。yuán qiān mò yào zhēn chéng jué,chī jué nán gān wǎng xià gōu。
每到幽窗闲把玩,团圞一对炼金彄。měi dào yōu chuāng xián bǎ wán,tuán luán yī duì liàn jīn kōu。

双红豆辞

孙原湘

叠笺书恨祇焚灰,剪纸酬神枉费财。dié jiān shū hèn qí fén huī,jiǎn zhǐ chóu shén wǎng fèi cái。
一半聪明知误用,两无消息肯传来。yī bàn cōng míng zhī wù yòng,liǎng wú xiāo xī kěn chuán lái。
慢凭问卜蓍归妹,悔不能医药作媒。màn píng wèn bo shī guī mèi,huǐ bù néng yī yào zuò méi。
愿学维摩行脚状,替人担病觅人回。yuàn xué wéi mó xíng jiǎo zhuàng,tì rén dān bìng mì rén huí。

双红豆辞

孙原湘

双珠托出水晶盘,欲定高低两字难。shuāng zhū tuō chū shuǐ jīng pán,yù dìng gāo dī liǎng zì nán。
论岁参差原姊妹,比花先后似梅兰。lùn suì cān chà yuán zǐ mèi,bǐ huā xiān hòu shì méi lán。
泥中尔我应三分,林下神情只一般。ní zhōng ěr wǒ yīng sān fēn,lín xià shén qíng zhǐ yī bān。
对面看来形与影,切休分作尹邢看。duì miàn kàn lái xíng yǔ yǐng,qiè xiū fēn zuò yǐn xíng kàn。

双红豆辞

孙原湘

喜蛛灵鹊满檐前,道是佳音却浪传。xǐ zhū líng què mǎn yán qián,dào shì jiā yīn què làng chuán。
炙罢艾香心愈捧,占残花信眼徒穿。zhì bà ài xiāng xīn yù pěng,zhàn cán huā xìn yǎn tú chuān。
他乡未必全无恙,久卧何如各一天。tā xiāng wèi bì quán wú yàng,jiǔ wò hé rú gè yī tiān。
如此思量人易瘦,又愁相见定凄然。rú cǐ sī liàng rén yì shòu,yòu chóu xiāng jiàn dìng qī rán。