古诗词

书愤寄所思

孙原湘

怕检罗衣旧日香,怕登楼阁睹斜阳。pà jiǎn luó yī jiù rì xiāng,pà dēng lóu gé dǔ xié yáng。
眼前事事皆堪哭,特借飞花恸一场。yǎn qián shì shì jiē kān kū,tè jiè fēi huā tòng yī chǎng。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

曲意

孙原湘

无意莺啼恰恰啼,曲阑东畔画廊西。wú yì yīng tí qià qià tí,qū lán dōng pàn huà láng xī。
未知人影香先至,得近花光目转迷。wèi zhī rén yǐng xiāng xiān zhì,dé jìn huā guāng mù zhuǎn mí。
略罥帘旌钗欲溜,似拈裙带首旋低。lüè juàn lián jīng chāi yù liū,shì niān qún dài shǒu xuán dī。
相逢已是空惆怅,况更相逢未必齐。xiāng féng yǐ shì kōng chóu chàng,kuàng gèng xiāng féng wèi bì qí。

花下

孙原湘

碧桃花下定相寻,道我铂魂恐不禁。bì táo huā xià dìng xiāng xún,dào wǒ bó hún kǒng bù jìn。
岂有容如明月好,只缘情比绿波深。qǐ yǒu róng rú míng yuè hǎo,zhǐ yuán qíng bǐ lǜ bō shēn。
痴云未散终成雨,顽铁能磨尚作针。chī yún wèi sàn zhōng chéng yǔ,wán tiě néng mó shàng zuò zhēn。
就使春残秋更艳,莫添无益祇伤心。jiù shǐ chūn cán qiū gèng yàn,mò tiān wú yì qí shāng xīn。

情悰

孙原湘

恻恻东风透骨寒,罗衣映雪五铢单。cè cè dōng fēng tòu gǔ hán,luó yī yìng xuě wǔ zhū dān。
焦心守定香边誓,忍泪偷从烛后弹。jiāo xīn shǒu dìng xiāng biān shì,rěn lèi tōu cóng zhú hòu dàn。
凄婉笛声三五夜,玲珑花影一重阑。qī wǎn dí shēng sān wǔ yè,líng lóng huā yǐng yī zhòng lán。
蜘蛛送喜鹃啼恨,此刻情悰恰两难。zhī zhū sòng xǐ juān tí hèn,cǐ kè qíng cóng qià liǎng nán。

邂逅

孙原湘

绝不相思思转深,隔年看见到如今。jué bù xiāng sī sī zhuǎn shēn,gé nián kàn jiàn dào rú jīn。
飞花着雨犹粘树,残线临风强度针。fēi huā zhe yǔ yóu zhān shù,cán xiàn lín fēng qiáng dù zhēn。
事秘怕人偏料得,梦醒还自费追寻。shì mì pà rén piān liào dé,mèng xǐng hái zì fèi zhuī xún。
如何邂逅翻羞涩,心在郎边眼在心。rú hé xiè hòu fān xiū sè,xīn zài láng biān yǎn zài xīn。

病讯

孙原湘

茜子红杉水样柔,轻寒恻恻下帘钩。qiàn zi hóng shān shuǐ yàng róu,qīng hán cè cè xià lián gōu。
肌肤越显娇如雪,丰韵偏宜瘦似秋。jī fū yuè xiǎn jiāo rú xuě,fēng yùn piān yí shòu shì qiū。
为我关心犹强笑,妮他回首却微羞。wèi wǒ guān xīn yóu qiáng xiào,nī tā huí shǒu què wēi xiū。
但令蜜味中边满,幽恨原非药可瘳。dàn lìng mì wèi zhōng biān mǎn,yōu hèn yuán fēi yào kě chōu。

青粉墙头

孙原湘

青粉墙头碧玉檐,柳条金嫩罩纤纤。qīng fěn qiáng tóu bì yù yán,liǔ tiáo jīn nèn zhào xiān xiān。
似无人在空飞絮,疑有风来忽卷帘。shì wú rén zài kōng fēi xù,yí yǒu fēng lái hū juǎn lián。
清脆铃声兼语细,模糊花气杂香甜。qīng cuì líng shēng jiān yǔ xì,mó hú huā qì zá xiāng tián。
情深那用多相见,犹恐金堂未免嫌。qíng shēn nà yòng duō xiāng jiàn,yóu kǒng jīn táng wèi miǎn xián。

双艳词

孙原湘

一树垂杨一画船,绮罗丛里斗婵娟。yī shù chuí yáng yī huà chuán,qǐ luó cóng lǐ dòu chán juān。
香虽异种闻皆醉,莺有回声啭各圆。xiāng suī yì zhǒng wén jiē zuì,yīng yǒu huí shēng zhuàn gè yuán。
比作花枝应姊妹,脱离烟火便神仙。bǐ zuò huā zhī yīng zǐ mèi,tuō lí yān huǒ biàn shén xiān。
心头不是天人影,如此倾城亦可怜。xīn tóu bù shì tiān rén yǐng,rú cǐ qīng chéng yì kě lián。

初夏

孙原湘

郁郁红楼过却春,传来消息昨方真。yù yù hóng lóu guò què chūn,chuán lái xiāo xī zuó fāng zhēn。
月宫尚懒仙梯下,天女还须病榻亲。yuè gōng shàng lǎn xiān tī xià,tiān nǚ hái xū bìng tà qīn。
拒药自含深意思,画兰偏露瘦精神。jù yào zì hán shēn yì sī,huà lán piān lù shòu jīng shén。
卷帘早见樱桃熟,莫为飞花又损身。juǎn lián zǎo jiàn yīng táo shú,mò wèi fēi huā yòu sǔn shēn。

无题

孙原湘

双铜环响噪栖鸦,特揭金堂浅碧纱。shuāng tóng huán xiǎng zào qī yā,tè jiē jīn táng qiǎn bì shā。
潇洒自如胸有竹,聪明相照眼无花。xiāo sǎ zì rú xiōng yǒu zhú,cōng míng xiāng zhào yǎn wú huā。
香含幽极方为祖,艳透颦中是若耶。xiāng hán yōu jí fāng wèi zǔ,yàn tòu pín zhōng shì ruò yé。
璧月在天光在地,认来虽远不曾差。bì yuè zài tiān guāng zài dì,rèn lái suī yuǎn bù céng chà。

秋夕

孙原湘

碧天隐隐紫云歌,金粟香霏染袖罗。bì tiān yǐn yǐn zǐ yún gē,jīn sù xiāng fēi rǎn xiù luó。
此地更无尘世想,满身只觉露华多。cǐ dì gèng wú chén shì xiǎng,mǎn shēn zhǐ jué lù huá duō。
呼来小字同明月,卷起轻帘即绛河。hū lái xiǎo zì tóng míng yuè,juǎn qǐ qīng lián jí jiàng hé。
应笑丽华璚树底,教人强唤作嫦娥。yīng xiào lì huá qióng shù dǐ,jiào rén qiáng huàn zuò cháng é。

病中苦忆

孙原湘

金堂侵晓寂无人,帘底偷窥沈约身。jīn táng qīn xiǎo jì wú rén,lián dǐ tōu kuī shěn yuē shēn。
消渴已闻中酒日,冲寒犹犯落花晨。xiāo kě yǐ wén zhōng jiǔ rì,chōng hán yóu fàn luò huā chén。
就嫌浓睡宜过午,便事清游亦耐辛。jiù xián nóng shuì yí guò wǔ,biàn shì qīng yóu yì nài xīn。
别有愿郎珍重处,却无一语自沾巾。bié yǒu yuàn láng zhēn zhòng chù,què wú yī yǔ zì zhān jīn。

病中苦忆

孙原湘

屏东阁后遇临邛,细叩文园病里悰。píng dōng gé hòu yù lín qióng,xì kòu wén yuán bìng lǐ cóng。
悬弩急须寻乐广,生刍且莫诣林宗。xuán nǔ jí xū xún lè guǎng,shēng chú qiě mò yì lín zōng。
窗疏着眼人私听,竹密惊心婢蹑踪。chuāng shū zhe yǎn rén sī tīng,zhú mì jīng xīn bì niè zōng。
翻折花枝欢笑去,已防愁思上眉峰。fān zhé huā zhī huān xiào qù,yǐ fáng chóu sī shàng méi fēng。

病中苦忆

孙原湘

花笺封题小印严,玫瑰香酷蔗霜甜。huā jiān fēng tí xiǎo yìn yán,méi guī xiāng kù zhè shuāng tián。
禁方虽载中心补,饱食终愁内热添。jìn fāng suī zài zhōng xīn bǔ,bǎo shí zhōng chóu nèi rè tiān。
小别光阴红雨尽,相思滋味绿饧粘。xiǎo bié guāng yīn hóng yǔ jǐn,xiāng sī zī wèi lǜ táng zhān。
为郎手解烦襟渴,别制新茶碧玉尖。wèi láng shǒu jiě fán jīn kě,bié zhì xīn chá bì yù jiān。

病中苦忆

孙原湘

曾觅幽屏晤一巡,烛花如豆雨如尘。céng mì yōu píng wù yī xún,zhú huā rú dòu yǔ rú chén。
镂金香枕虚长夜,屑玉清谭是慧人。lòu jīn xiāng zhěn xū zhǎng yè,xiè yù qīng tán shì huì rén。
误触宝縆犹窸窣,任铺湘簟太因循。wù chù bǎo gēng yóu xī sū,rèn pù xiāng diàn tài yīn xún。
思量好景都成梦,只恐当时已不真。sī liàng hǎo jǐng dōu chéng mèng,zhǐ kǒng dāng shí yǐ bù zhēn。

感旧

孙原湘

青梅一树暗疏棂,桂户铜铺画亦扃。qīng méi yī shù àn shū líng,guì hù tóng pù huà yì jiōng。
映日帘波摇细细,隔花香雾起冥冥。yìng rì lián bō yáo xì xì,gé huā xiāng wù qǐ míng míng。
前尘恍惚曾游月,昔梦依稀是谪星。qián chén huǎng hū céng yóu yuè,xī mèng yī xī shì zhé xīng。
竹密枝繁迷路久,不关容易动金铃。zhú mì zhī fán mí lù jiǔ,bù guān róng yì dòng jīn líng。