古诗词

帐檐梅花

孙原湘

罗帷春风偷揭开,寿阳妆额尚慵抬。luó wéi chūn fēng tōu jiē kāi,shòu yáng zhuāng é shàng yōng tái。
玉钩挂起分明看,也当巡檐索笑来。yù gōu guà qǐ fēn míng kàn,yě dāng xún yán suǒ xiào lái。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

秋楼

孙原湘

一楼秋气太苏醒,病起新妆出画屏。yī lóu qiū qì tài sū xǐng,bìng qǐ xīn zhuāng chū huà píng。
花入瘦来偏旖旎,柳经眠后更娉婷。huā rù shòu lái piān yǐ nǐ,liǔ jīng mián hòu gèng pīng tíng。
食单尚饬中厨禁,绣剪应知小阁停。shí dān shàng chì zhōng chú jìn,xiù jiǎn yīng zhī xiǎo gé tíng。
愁绝绿窗风影里,远山早睹一痕青。chóu jué lǜ chuāng fēng yǐng lǐ,yuǎn shān zǎo dǔ yī hén qīng。

玉阶

孙原湘

望影猜声巳断魂,况容平视近中门。wàng yǐng cāi shēng sì duàn hún,kuàng róng píng shì jìn zhōng mén。
楚天含雨常疑碧,湘水和云不着痕。chǔ tiān hán yǔ cháng yí bì,xiāng shuǐ hé yún bù zhe hén。
仙要几生修得到,佛因无尔敢称尊。xiān yào jǐ shēng xiū dé dào,fú yīn wú ěr gǎn chēng zūn。
玉阶秋草临纤步,翻许亲承足下恩。yù jiē qiū cǎo lín xiān bù,fān xǔ qīn chéng zú xià ēn。

叠韵三答

孙原湘

压鬓花钿翠似苔,文窗窈窕竹间开。yā bìn huā diàn cuì shì tái,wén chuāng yǎo tiǎo zhú jiān kāi。
风情别有三生契,月旦能空一世才。fēng qíng bié yǒu sān shēng qì,yuè dàn néng kōng yī shì cái。
身为聪明常病扰,光因亲合觉神来。shēn wèi cōng míng cháng bìng rǎo,guāng yīn qīn hé jué shén lái。
幽兰带得骚人性,合是灵均作赋材。yōu lán dài dé sāo rén xìng,hé shì líng jūn zuò fù cái。

叠韵四答

孙原湘

楼中凤屧不沾苔,楼上珠帘扬日开。lóu zhōng fèng xiè bù zhān tái,lóu shàng zhū lián yáng rì kāi。
无目亦应知绝色,有情方许得兼才。wú mù yì yīng zhī jué sè,yǒu qíng fāng xǔ dé jiān cái。
衣翔轻影愁仙去,镜迸圆光讶佛来。yī xiáng qīng yǐng chóu xiān qù,jìng bèng yuán guāng yà fú lái。
朔雪梅花春月柳,是卿身分是身材。shuò xuě méi huā chūn yuè liǔ,shì qīng shēn fēn shì shēn cái。

展画

孙原湘

西风渺渺洞庭寒,环佩声虚罢采兰。xī fēng miǎo miǎo dòng tíng hán,huán pèi shēng xū bà cǎi lán。
巫峡峰峦偏侧好,楚天云雨欲晴难。wū xiá fēng luán piān cè hǎo,chǔ tiān yún yǔ yù qíng nán。
翩翩翠凤旗空下,缥缈苍龙瑟自弹。piān piān cuì fèng qí kōng xià,piāo miǎo cāng lóng sè zì dàn。
一片澄泓湘水在,不如归展画图看。yī piàn chéng hóng xiāng shuǐ zài,bù rú guī zhǎn huà tú kàn。

誓约

孙原湘

宝鸭添香彻底温,思量一遍尽消魂。bǎo yā tiān xiāng chè dǐ wēn,sī liàng yī biàn jǐn xiāo hún。
金针刺绣连诗赠,瑶札焚灰和酒吞。jīn zhēn cì xiù lián shī zèng,yáo zhá fén huī hé jiǔ tūn。
年与水波看渐长,事如花影过无痕。nián yǔ shuǐ bō kàn jiàn zhǎng,shì rú huā yǐng guò wú hén。
鸳鸯只誓来生约,拚负深情不负恩。yuān yāng zhǐ shì lái shēng yuē,pàn fù shēn qíng bù fù ēn。

叠韵五答

孙原湘

绿窗间闭锦纹苔,落尽春灯销未开。lǜ chuāng jiān bì jǐn wén tái,luò jǐn chūn dēng xiāo wèi kāi。
怕听子规添旧恨,偶翻花样见新才。pà tīng zi guī tiān jiù hèn,ǒu fān huā yàng jiàn xīn cái。
玉屏罢算围棋劫,瑶札偏期斗草来。yù píng bà suàn wéi qí jié,yáo zhá piān qī dòu cǎo lái。
偶抱雪猧犹胆怯,当熊终竟是粗材。ǒu bào xuě wō yóu dǎn qiè,dāng xióng zhōng jìng shì cū cái。

回廊

孙原湘

回廊曲折遇芳踪,髻影低围钏影松。huí láng qū zhé yù fāng zōng,jì yǐng dī wéi chuàn yǐng sōng。
西子纱衾间自浣,小怜玉杵偶亲舂。xī zi shā qīn jiān zì huàn,xiǎo lián yù chǔ ǒu qīn chōng。
憨来略比司花女,痴绝求为买菜佣。hān lái lüè bǐ sī huā nǚ,chī jué qiú wèi mǎi cài yōng。
深院日斜帘幕下,泥人刚道是娇慵。shēn yuàn rì xié lián mù xià,ní rén gāng dào shì jiāo yōng。

新病

孙原湘

近如蟾亦远如蟾,心自通融迹自严。jìn rú chán yì yuǎn rú chán,xīn zì tōng róng jì zì yán。
极检点时惟手札,最分明语在眉尖。jí jiǎn diǎn shí wéi shǒu zhá,zuì fēn míng yǔ zài méi jiān。
乍中年纪花三月,不定情悰絮一帘。zhà zhōng nián jì huā sān yuè,bù dìng qíng cóng xù yī lián。
才是几朝贪染翰,绿窗又报病愁添。cái shì jǐ cháo tān rǎn hàn,lǜ chuāng yòu bào bìng chóu tiān。

寒悰

孙原湘

一寸工夫一寸金,不多时别更情深。yī cùn gōng fū yī cùn jīn,bù duō shí bié gèng qíng shēn。
相看消瘦还如旧,孤负清秋直到今。xiāng kàn xiāo shòu hái rú jiù,gū fù qīng qiū zhí dào jīn。
悲喜此时难露面,寒暄常语亦关心。bēi xǐ cǐ shí nán lù miàn,hán xuān cháng yǔ yì guān xīn。
茶瓯暂作留君计,不是临行不教斟。chá ōu zàn zuò liú jūn jì,bù shì lín xíng bù jiào zhēn。

寒悰

孙原湘

炉烟摇漾奈风何,似妾心头委曲多。lú yān yáo yàng nài fēng hé,shì qiè xīn tóu wěi qū duō。
担得虚名招嫉妒,悔因坚约致蹉跎。dān dé xū míng zhāo jí dù,huǐ yīn jiān yuē zhì cuō tuó。
双关语秘瞒青鸟,一尺身悬抵绛河。shuāng guān yǔ mì mán qīng niǎo,yī chǐ shēn xuán dǐ jiàng hé。
剩有悲愁相对分,不忙时节定来过。shèng yǒu bēi chóu xiāng duì fēn,bù máng shí jié dìng lái guò。

解嘲

孙原湘

蚕眠小字彩笺投,绛帐遥开白玉楼。cán mián xiǎo zì cǎi jiān tóu,jiàng zhàng yáo kāi bái yù lóu。
自是上官真慧眼,非关内史肯低头。zì shì shàng guān zhēn huì yǎn,fēi guān nèi shǐ kěn dī tóu。
裁将桃李成香阁,薰到芝兰借翠篝。cái jiāng táo lǐ chéng xiāng gé,xūn dào zhī lán jiè cuì gōu。
值得旁人姗笑起,胜他长跪见公侯。zhí dé páng rén shān xiào qǐ,shèng tā zhǎng guì jiàn gōng hóu。

病述

孙原湘

十二文窗扇扇关,清眠消受病中间。shí èr wén chuāng shàn shàn guān,qīng mián xiāo shòu bìng zhōng jiān。
强将笑语酬夫婿,拚得摩挲累小鬟。qiáng jiāng xiào yǔ chóu fū xù,pàn dé mó sā lèi xiǎo huán。
蓬鬓簪花翻更好,丛笺堆草倦加删。péng bìn zān huā fān gèng hǎo,cóng jiān duī cǎo juàn jiā shān。
别饶心事常温处,银叶甜香炷博山。bié ráo xīn shì cháng wēn chù,yín yè tián xiāng zhù bó shān。

病述

孙原湘

不知嗔燕是嗔莺,病颊红潮一缕生。bù zhī chēn yàn shì chēn yīng,bìng jiá hóng cháo yī lǚ shēng。
有甚薄言偏往愬,无端失手又翻羹。yǒu shén báo yán piān wǎng sù,wú duān shī shǒu yòu fān gēng。
几曾喜怒轻颦笑,转为温柔郁性情。jǐ céng xǐ nù qīng pín xiào,zhuǎn wèi wēn róu yù xìng qíng。
究竟深愁难料着,檀郎枉自负聪明。jiū jìng shēn chóu nán liào zhe,tán láng wǎng zì fù cōng míng。

寒闺

孙原湘

小窗寒意晚来严,瘦玉腰支半臂添。xiǎo chuāng hán yì wǎn lái yán,shòu yù yāo zhī bàn bì tiān。
睡思不堪将茗破,病怀偏觉与香嫌。shuì sī bù kān jiāng míng pò,bìng huái piān jué yǔ xiāng xián。
间和镜影论心曲,只许炉熏着指尖。jiān hé jìng yǐng lùn xīn qū,zhǐ xǔ lú xūn zhe zhǐ jiān。
正是扑帘风信紧,为谁轻立到琼檐。zhèng shì pū lián fēng xìn jǐn,wèi shuí qīng lì dào qióng yán。