古诗词

阳羡寒辞和张椒卿六首

孙原湘

杜牧寻芳几晏时,柔情消得鬓如丝。dù mù xún fāng jǐ yàn shí,róu qíng xiāo dé bìn rú sī。
秋坟欲唤陈髯起,重唱迦陵绝妙词。qiū fén yù huàn chén rán qǐ,zhòng chàng jiā líng jué miào cí。

孙原湘

清江苏昭文人,字子潇,晚号心青。嘉庆十年进士,改庶吉士。不仕。善骈文、书画,尤工诗。与舒位、王昙齐名。其诗风神秀逸。有《天真阁集》等。 孙原湘的作品>>

猜您喜欢

赠初蓉

孙原湘

玉梅花下写朝云,更比梅花瘦几分。yù méi huā xià xiě cháo yún,gèng bǐ méi huā shòu jǐ fēn。
尽许眉间传月彩,难从骨里绘兰芬。jǐn xǔ méi jiān chuán yuè cǎi,nán cóng gǔ lǐ huì lán fēn。
高情未称金泥屋,真色惟应雪浣裙。gāo qíng wèi chēng jīn ní wū,zhēn sè wéi yīng xuě huàn qún。
俗眼但知浓艳好,相如羞对卓文君。sú yǎn dàn zhī nóng yàn hǎo,xiāng rú xiū duì zhuó wén jūn。

重来

孙原湘

重来碧玉旧情人,认取灯前窈窕身。zhòng lái bì yù jiù qíng rén,rèn qǔ dēng qián yǎo tiǎo shēn。
百媚生成无若秀,七情流露莫如真。bǎi mèi shēng chéng wú ruò xiù,qī qíng liú lù mò rú zhēn。
眼波能剪魂摇水,肌雪全消酒入春。yǎn bō néng jiǎn hún yáo shuǐ,jī xuě quán xiāo jiǔ rù chūn。
应笑桃花未开日,何曾洞口见刘晨。yīng xiào táo huā wèi kāi rì,hé céng dòng kǒu jiàn liú chén。

重来

孙原湘

湘帘高揭字如丁,认得秦楼小凤翎。xiāng lián gāo jiē zì rú dīng,rèn dé qín lóu xiǎo fèng líng。
十索歌成嫌夜促,四弦弹彻当秋听。shí suǒ gē chéng xián yè cù,sì xián dàn chè dāng qiū tīng。
偶提往事颜微赤,偏遇才人眼最青。ǒu tí wǎng shì yán wēi chì,piān yù cái rén yǎn zuì qīng。
珍重海棠休易落,杨花犹得化浮萍。zhēn zhòng hǎi táng xiū yì luò,yáng huā yóu dé huà fú píng。

懊侬

孙原湘

懊恼传呼老画师,生绡苦要写芳姿。ào nǎo chuán hū lǎo huà shī,shēng xiāo kǔ yào xiě fāng zī。
低头巳怕窗光逼,对面偏逢笔性迟。dī tóu sì pà chuāng guāng bī,duì miàn piān féng bǐ xìng chí。
何惜天人留本相,恐劳尘世惹相思。hé xī tiān rén liú běn xiāng,kǒng láo chén shì rě xiāng sī。
切休刻画西家貌,暗属当筵顾凯之。qiè xiū kè huà xī jiā mào,àn shǔ dāng yán gù kǎi zhī。

罗浮

孙原湘

罗浮山顶有飞仙,不就梅花不肯眠。luó fú shān dǐng yǒu fēi xiān,bù jiù méi huā bù kěn mián。
双眼防教禅欲破,一生喜与俗无缘。shuāng yǎn fáng jiào chán yù pò,yī shēng xǐ yǔ sú wú yuán。
沈机翻觉情怀澹,薄怒偏增意态妍。shěn jī fān jué qíng huái dàn,báo nù piān zēng yì tài yán。
闲对春风成一笑,尽人评泊恣人怜。xián duì chūn fēng chéng yī xiào,jǐn rén píng pō zì rén lián。

赠徐雪园女史

孙原湘

虹桥西去谢娘家,旧有才名出绛纱。hóng qiáo xī qù xiè niáng jiā,jiù yǒu cái míng chū jiàng shā。
频典荆钗酬药物,自关茅屋种梅花。pín diǎn jīng chāi chóu yào wù,zì guān máo wū zhǒng méi huā。
彩毫得意能消福,玉佩当心最辟邪。cǎi háo dé yì néng xiāo fú,yù pèi dāng xīn zuì pì xié。
寄语江东徐小淑,清琴好好伴秦嘉。jì yǔ jiāng dōng xú xiǎo shū,qīng qín hǎo hǎo bàn qín jiā。

赠别罗仙

孙原湘

安榴花映泪斑红,别绪都含不语中。ān liú huā yìng lèi bān hóng,bié xù dōu hán bù yǔ zhōng。
佛愿纵悭成并蒂,仙踪何苦类顠蓬。fú yuàn zòng qiān chéng bìng dì,xiān zōng hé kǔ lèi piǎo péng。
搯眉凄切盟沉水,捉臂矜持护守宫。tāo méi qī qiè méng chén shuǐ,zhuō bì jīn chí hù shǒu gōng。
金锁暂笼么凤去,此生心已挂梧桐。jīn suǒ zàn lóng me fèng qù,cǐ shēng xīn yǐ guà wú tóng。

赠别罗仙

孙原湘

嘱郎珍重要郎安,收拾啼颜强作欢。zhǔ láng zhēn zhòng yào láng ān,shōu shí tí yán qiáng zuò huān。
新月尽留圆后想,好花尤耐别时看。xīn yuè jǐn liú yuán hòu xiǎng,hǎo huā yóu nài bié shí kàn。
伤心且说相逢易,行迹终愁自定难。shāng xīn qiě shuō xiāng féng yì,xíng jì zhōng chóu zì dìng nán。
玉手亲除金缠臂,愿天重与铸团圞。yù shǒu qīn chú jīn chán bì,yuàn tiān zhòng yǔ zhù tuán luán。

赠别罗仙

孙原湘

暂时小别尚萦牵,况是分飞各一天。zàn shí xiǎo bié shàng yíng qiān,kuàng shì fēn fēi gè yī tiān。
流水倘然终不返,浮云何似竟无缘。liú shuǐ tǎng rán zhōng bù fǎn,fú yún hé shì jìng wú yuán。
香浓自古留难久,梦好从来续未全。xiāng nóng zì gǔ liú nán jiǔ,mèng hǎo cóng lái xù wèi quán。
赠我青丝才一绺,如何穿尽泪珠圆。zèng wǒ qīng sī cái yī liǔ,rú hé chuān jǐn lèi zhū yuán。

赠别罗仙

孙原湘

同心稳抱此情芽,缘到春深会发葩。tóng xīn wěn bào cǐ qíng yá,yuán dào chūn shēn huì fā pā。
大海有时逢断梗,小星甘自守匏瓜。dà hǎi yǒu shí féng duàn gěng,xiǎo xīng gān zì shǒu páo guā。
果营金屋先量地,若到银河定有楂。guǒ yíng jīn wū xiān liàng dì,ruò dào yín hé dìng yǒu zhā。
手写红笺教记取,碧桃花坞第三家。shǒu xiě hóng jiān jiào jì qǔ,bì táo huā wù dì sān jiā。

雨中同菘畴小霞泛舟至罗仙家送春

孙原湘

湖山如梦雨如尘,道是寻春却送春。hú shān rú mèng yǔ rú chén,dào shì xún chūn què sòng chūn。
画桨双枝天上水,红楼一角意中人。huà jiǎng shuāng zhī tiān shàng shuǐ,hóng lóu yī jiǎo yì zhōng rén。
难遮去路唯青草,不定来踪是绿蘋。nán zhē qù lù wéi qīng cǎo,bù dìng lái zōng shì lǜ píng。
究竟为谁惆怅煞,闲愁才洗又重新。jiū jìng wèi shuí chóu chàng shā,xián chóu cái xǐ yòu zhòng xīn。

立秋日得罗仙问

孙原湘

青鸟殷勤下碧城,蓝桥重许见云英。qīng niǎo yīn qín xià bì chéng,lán qiáo zhòng xǔ jiàn yún yīng。
书随梧叶先秋至,人比荷花隔水迎。shū suí wú yè xiān qiū zhì,rén bǐ hé huā gé shuǐ yíng。
百恨尽抛云外释,双眸豫喜月边明。bǎi hèn jǐn pāo yún wài shì,shuāng móu yù xǐ yuè biān míng。
却愁好事临期阻,抱柱依然作尾生。què chóu hǎo shì lín qī zǔ,bào zhù yī rán zuò wěi shēng。

喜罗仙至

孙原湘

桃根持楫渡江来,奁具亲携玉镜台。táo gēn chí jí dù jiāng lái,lián jù qīn xié yù jìng tái。
小别丰容看较瘦,浪传情事见先猜。xiǎo bié fēng róng kàn jiào shòu,làng chuán qíng shì jiàn xiān cāi。
微闻密坐芝兰息,细验重襟豆蔻胎。wēi wén mì zuò zhī lán xī,xì yàn zhòng jīn dòu kòu tāi。
整掠云鬟照秋水,莲花羞对妙鬘开。zhěng lüè yún huán zhào qiū shuǐ,lián huā xiū duì miào mán kāi。

悔恨词

孙原湘

无端打鸭误惊鸳,竟作孤飞彩凤骞。wú duān dǎ yā wù jīng yuān,jìng zuò gū fēi cǎi fèng qiān。
西子难追乘月艇,东君空竖护花幡。xī zi nán zhuī chéng yuè tǐng,dōng jūn kōng shù hù huā fān。
情缘过爱翻成悔,事为沉几易受冤。qíng yuán guò ài fān chéng huǐ,shì wèi chén jǐ yì shòu yuān。
此夕秋灯风露里,谁怜憔悴病文园。cǐ xī qiū dēng fēng lù lǐ,shuí lián qiáo cuì bìng wén yuán。

悔恨词

孙原湘

一纸相思两鬓丝,渡江桃叶竟无期。yī zhǐ xiāng sī liǎng bìn sī,dù jiāng táo yè jìng wú qī。
薄言纵使逢卿怒,消息终应寄我知。báo yán zòng shǐ féng qīng nù,xiāo xī zhōng yīng jì wǒ zhī。
犹恐再圆仍易缺,果然重到不嫌迟。yóu kǒng zài yuán réng yì quē,guǒ rán zhòng dào bù xián chí。
崔微图画分明在,痴把银釭照几时。cuī wēi tú huà fēn míng zài,chī bǎ yín gāng zhào jǐ shí。