古诗词

送学使郑筠谷夫子还朝三十韵

吴敬梓

帝德敷文教,醇儒受主知。dì dé fū wén jiào,chún rú shòu zhǔ zhī。
南屏夸毓秀,西浙信钟奇。nán píng kuā yù xiù,xī zhè xìn zhōng qí。
邹鲁心源接,皋夔事业宜。zōu lǔ xīn yuán jiē,gāo kuí shì yè yí。
摛辞先紫闼,簪笔上丹墀。chī cí xiān zǐ tà,zān bǐ shàng dān chí。
鳌禁回翔日,龙楼申命时。áo jìn huí xiáng rì,lóng lóu shēn mìng shí。
风期储作相,简畀命为师。fēng qī chǔ zuò xiāng,jiǎn bì mìng wèi shī。
圣代恩光美,诸生教育垂。shèng dài ēn guāng měi,zhū shēng jiào yù chuí。
中川飞彩舸,长路扬云旗。zhōng chuān fēi cǎi gě,zhǎng lù yáng yún qí。
被化千馀里,劳臣三载期。bèi huà qiān yú lǐ,láo chén sān zài qī。
弦歌声络绎,羽籥舞参差。xián gē shēng luò yì,yǔ yuè wǔ cān chà。
继志人皆仰,因材笃靡遗。jì zhì rén jiē yǎng,yīn cái dǔ mí yí。
冰壶常自耀,水鉴果无私。bīng hú cháng zì yào,shuǐ jiàn guǒ wú sī。
舒啸闻鸾凤,挥豪篆虎螭。shū xiào wén luán fèng,huī háo zhuàn hǔ chī。
春风开绛帐,夜雪坐皋比。chūn fēng kāi jiàng zhàng,yè xuě zuò gāo bǐ。
语默无非教,周旋必中规。yǔ mò wú fēi jiào,zhōu xuán bì zhōng guī。
叩帘仍待问,撤幕不差池。kòu lián réng dài wèn,chè mù bù chà chí。
三变容皆见,一隅举所疑。sān biàn róng jiē jiàn,yī yú jǔ suǒ yí。
持衡馀奖进,取士掩瑕疵。chí héng yú jiǎng jìn,qǔ shì yǎn xiá cī。
披览官斋晚,微吟夜漏迟。pī lǎn guān zhāi wǎn,wēi yín yè lòu chí。
孤寒群爱戴,蹶弛荷扶持。gū hán qún ài dài,jué chí hé fú chí。
昔岁彤廷诏,曾令蓬户窥。xī suì tóng tíng zhào,céng lìng péng hù kuī。
不才尘荐牍,授简写新诗。bù cái chén jiàn dú,shòu jiǎn xiě xīn shī。
坐待官厨饫,吟看日晷移。zuò dài guān chú yù,yín kàn rì guǐ yí。
几回瞻謦欬,再拜奉师资。jǐ huí zhān qǐng kài,zài bài fèng shī zī。
知遇真难报,蹉跎尚若斯。zhī yù zhēn nán bào,cuō tuó shàng ruò sī。
惊心易寒暑,临别重讴思。jīng xīn yì hán shǔ,lín bié zhòng ōu sī。
哲匠饶经济,名贤好翼为。zhé jiàng ráo jīng jì,míng xián hǎo yì wèi。
鸾台九重待,凤阁百僚随。luán tái jiǔ zhòng dài,fèng gé bǎi liáo suí。
教泽咸沾被,酬恩难絷维。jiào zé xián zhān bèi,chóu ēn nán zhí wéi。
抠衣姑孰路,惆怅送旌麾。kōu yī gū shú lù,chóu chàng sòng jīng huī。
吴敬梓

吴敬梓

吴敬梓(1701—1754年),字敏轩,一字文木,号粒民,清朝最伟大的小说家之一。汉族,安徽省全椒人。因家有“文木山房”,所以晚年自称“文木老人”,又因自家乡安徽全椒移至江苏南京秦淮河畔,故又称“秦淮寓客”(现存吴敬梓手写《兰亭序》中盖有印章:“全椒吴敬梓号粒民印”)。后卒于客中。著有《文木山房诗文集》十二卷(今存四卷)、《文木山房诗说》七卷(今存四十三则)、小说《儒林外史》。 吴敬梓的作品>>

猜您喜欢

遗园四首

吴敬梓

辛苦青箱业,传家只赐书。xīn kǔ qīng xiāng yè,chuán jiā zhǐ cì shū。
荒畦无客到,春日闭门居。huāng qí wú kè dào,chūn rì bì mén jū。
柳线和烟结,梅根带雨锄。liǔ xiàn hé yān jié,méi gēn dài yǔ chú。
旧时梁上燕,渺渺独愁予。jiù shí liáng shàng yàn,miǎo miǎo dú chóu yǔ。

遗园四首

吴敬梓

新绿渐成阴,催耕闻暮禽。xīn lǜ jiàn chéng yīn,cuī gēng wén mù qín。
治生儒者事,谋道古人心。zhì shēng rú zhě shì,móu dào gǔ rén xīn。
薄俗高门贱,穷途岁序深。báo sú gāo mén jiàn,qióng tú suì xù shēn。
无聊爱坟籍,讵敢说书淫。wú liáo ài fén jí,jù gǎn shuō shū yín。

遗园四首

吴敬梓

秋声何日到,残暑去天涯。qiū shēng hé rì dào,cán shǔ qù tiān yá。
鸦影梭烟树,松阴绘月阶。yā yǐng suō yān shù,sōng yīn huì yuè jiē。
病魔皆故物,诗境落孤怀。bìng mó jiē gù wù,shī jìng luò gū huái。
独倚危楼望,清光聚此斋。dú yǐ wēi lóu wàng,qīng guāng jù cǐ zhāi。

遗园四首

吴敬梓

风雨漂摇久,柴门挂薜萝。fēng yǔ piāo yáo jiǔ,chái mén guà bì luó。
青云悲往事,白雪按新歌。qīng yún bēi wǎng shì,bái xuě àn xīn gē。
每念授书志,其如罔极何。měi niàn shòu shū zhì,qí rú wǎng jí hé。
可怜贫贱日,只是畏人多。kě lián pín jiàn rì,zhǐ shì wèi rén duō。

初夏村居罗锦宣携樽过访赋谢

吴敬梓

风雨弥旬久,晴天一启扉。fēng yǔ mí xún jiǔ,qíng tiān yī qǐ fēi。
客携樽酒至,惊乱林乌飞。kè xié zūn jiǔ zhì,jīng luàn lín wū fēi。
刺水秧针瘦,沾人柳汁肥。cì shuǐ yāng zhēn shòu,zhān rén liǔ zhī féi。
江东老罗隐,明月送将归。jiāng dōng lǎo luó yǐn,míng yuè sòng jiāng guī。

小桥旅夜

吴敬梓

客路今宵始,茅檐梦不成。kè lù jīn xiāo shǐ,máo yán mèng bù chéng。
蟾光云外落,萤火水边明。chán guāng yún wài luò,yíng huǒ shuǐ biān míng。
早岁艰危集,穷途涕泪横。zǎo suì jiān wēi jí,qióng tú tì lèi héng。
苍茫去乡国,无事不伤情。cāng máng qù xiāng guó,wú shì bù shāng qíng。

风雨渡杨子江

吴敬梓

几日秣陵住,扁舟东复东。jǐ rì mò líng zhù,biǎn zhōu dōng fù dōng。
浓云千树合,骤雨一江空。nóng yún qiān shù hé,zhòu yǔ yī jiāng kōng。
往事随流水,吾生类转蓬。wǎng shì suí liú shuǐ,wú shēng lèi zhuǎn péng。
相逢湖海客,乡语尽难通。xiāng féng hú hǎi kè,xiāng yǔ jǐn nán tōng。

残春僧舍

吴敬梓

花落回廊静,钟声丈室过。huā luò huí láng jìng,zhōng shēng zhàng shì guò。
三春青鬓改,一院绿阴多。sān chūn qīng bìn gǎi,yī yuàn lǜ yīn duō。
客久无乡梦,愁深有病魔。kè jiǔ wú xiāng mèng,chóu shēn yǒu bìng mó。
独怜良夜永,明月在藤萝。dú lián liáng yè yǒng,míng yuè zài téng luó。

春兴八首

吴敬梓

秦淮三月水,芳草绿回汀。qín huái sān yuè shuǐ,fāng cǎo lǜ huí tīng。
楼外莺梭啭,窗前渔榜停。lóu wài yīng suō zhuàn,chuāng qián yú bǎng tíng。
午烟随处满,卯酒未曾醒。wǔ yān suí chù mǎn,mǎo jiǔ wèi céng xǐng。
花事知何许,柴门竟日扃。huā shì zhī hé xǔ,chái mén jìng rì jiōng。

春兴八首

吴敬梓

移居星岁易,为爱白门山。yí jū xīng suì yì,wèi ài bái mén shān。
遽步连花港,兰舟系柳湾。jù bù lián huā gǎng,lán zhōu xì liǔ wān。
窥檐宾雀去,绕树暮鸦还。kuī yán bīn què qù,rào shù mù yā hái。
长昼茶铛沸,耽吟亦解颜。zhǎng zhòu chá dāng fèi,dān yín yì jiě yán。

春兴八首

吴敬梓

失计辞乡土,论文乐友朋。shī jì cí xiāng tǔ,lùn wén lè yǒu péng。
为应蓬自直,聊比木从绳。wèi yīng péng zì zhí,liáo bǐ mù cóng shéng。
挥麈清风聚,开樽皎月澄。huī zhǔ qīng fēng jù,kāi zūn jiǎo yuè chéng。
回思年少日,流浪太无凭。huí sī nián shǎo rì,liú làng tài wú píng。

春兴八首

吴敬梓

但觉黄金贱,其如白璧玼。dàn jué huáng jīn jiàn,qí rú bái bì cǐ。
缠头当日价,乞食近年诗。chán tóu dāng rì jià,qǐ shí jìn nián shī。
顾曲周公瑾,呼卢刘穆之。gù qū zhōu gōng jǐn,hū lú liú mù zhī。
欢场无限事,犹自系相思。huān chǎng wú xiàn shì,yóu zì xì xiāng sī。

春兴八首

吴敬梓

兴来凭水槛,岂是好楼居。xīng lái píng shuǐ kǎn,qǐ shì hǎo lóu jū。
耆酒稽中散,窥园董仲舒。qí jiǔ jī zhōng sàn,kuī yuán dǒng zhòng shū。
间情时有作,消渴病难除。jiān qíng shí yǒu zuò,xiāo kě bìng nán chú。
一事差堪喜,侯门未曳裾。yī shì chà kān xǐ,hóu mén wèi yè jū。

春兴八首

吴敬梓

小闸通潮信,春风羕碧流。xiǎo zhá tōng cháo xìn,chūn fēng yàng bì liú。
玉箫声断续,银蒜影夷犹。yù xiāo shēng duàn xù,yín suàn yǐng yí yóu。
北里寻商女,南朝问故侯。běi lǐ xún shāng nǚ,nán cháo wèn gù hóu。
衔泥双燕过,落日水明楼。xián ní shuāng yàn guò,luò rì shuǐ míng lóu。

春兴八首

吴敬梓

近市居原误,无由学灌园。jìn shì jū yuán wù,wú yóu xué guàn yuán。
诛茅江令宅,蜡屐谢公墩。zhū máo jiāng lìng zhái,là jī xiè gōng dūn。
漫画终何益,寒号亦自存。màn huà zhōng hé yì,hán hào yì zì cún。
每将偕隐意,三复昔人言。měi jiāng xié yǐn yì,sān fù xī rén yán。
1351234567»