古诗词

吊五妃墓

六十七

东风骀荡天气清,载驰骢马春巡行。dōng fēng dài dàng tiān qì qīng,zài chí cōng mǎ chūn xún xíng。
刺桐花底林投畔,森然古墓何峥嵘。cì tóng huā dǐ lín tóu pàn,sēn rán gǔ mù hé zhēng róng。
路旁老人为余泣,当年一线存前明。lù páng lǎo rén wèi yú qì,dāng nián yī xiàn cún qián míng。
天兵既克澎湖岛,维时台海五烈皆捐生。tiān bīng jì kè pēng hú dǎo,wéi shí tái hǎi wǔ liè jiē juān shēng。
至今坏土都无恙,谁为守护劳山精。zhì jīn huài tǔ dōu wú yàng,shuí wèi shǒu hù láo shān jīng。
云封马鬣连衰草,四围怪石争纵横。yún fēng mǎ liè lián shuāi cǎo,sì wéi guài shí zhēng zòng héng。
时闻鬼母悲啼苦,想见仙娥笑语声。shí wén guǐ mǔ bēi tí kǔ,xiǎng jiàn xiān é xiào yǔ shēng。
岁岁里民寒食节,椒浆频奠陈香羹。suì suì lǐ mín hán shí jié,jiāo jiāng pín diàn chén xiāng gēng。
满目荒凉已感叹,更听此语尤伤情。mǎn mù huāng liáng yǐ gǎn tàn,gèng tīng cǐ yǔ yóu shāng qíng。
有明岁晚多节义,樵夫渔父甘遭烹。yǒu míng suì wǎn duō jié yì,qiáo fū yú fù gān zāo pēng。
岛屿最后昭英烈,顽廉懦立蛮妇贞。dǎo yǔ zuì hòu zhāo yīng liè,wán lián nuò lì mán fù zhēn。
田横从死五百皆壮士,吁嗟乎,五妃巾帼真堪旌。tián héng cóng sǐ wǔ bǎi jiē zhuàng shì,xū jiē hū,wǔ fēi jīn guó zhēn kān jīng。

六十七

清满洲人,字居鲁。由中书历官给事中。曾出巡台湾。有《游外诗草》、《台阳杂咏》、《台海番社播风图考》。 六十七的作品>>

猜您喜欢

富阳道中

六十七

拍天触石怒涛鸣,悬瀑奔流万壑声。pāi tiān chù shí nù tāo míng,xuán pù bēn liú wàn hè shēng。
好借一帆风信急,画船飞过富阳城。hǎo jiè yī fān fēng xìn jí,huà chuán fēi guò fù yáng chéng。

晓发桐庐县望严先生祠堂

六十七

塘汛闻鸡促晓行,一江风雨片帆轻。táng xùn wén jī cù xiǎo xíng,yī jiāng fēng yǔ piàn fān qīng。
先生莫笑匆匆色,不是区区为显荣。xiān shēng mò xiào cōng cōng sè,bù shì qū qū wèi xiǎn róng。

桐江纪事

六十七

入春终日雨随风,一路江南抵浙东。rù chūn zhōng rì yǔ suí fēng,yī lù jiāng nán dǐ zhè dōng。
两岸乍添三丈水,田畴多半浪花中。liǎng àn zhà tiān sān zhàng shuǐ,tián chóu duō bàn làng huā zhōng。

画竹

六十七

数竿和月碎摇金,霜净烟梢碧玉森。shù gān hé yuè suì yáo jīn,shuāng jìng yān shāo bì yù sēn。
我爱此君缘底事,清风高节总虚心。wǒ ài cǐ jūn yuán dǐ shì,qīng fēng gāo jié zǒng xū xīn。

题画山水

六十七

森森古木拂云门,怪石嵯峨湿藓痕。sēn sēn gǔ mù fú yún mén,guài shí cuó é shī xiǎn hén。
正喜郊原沾霢霂,欣看流水到花村。zhèng xǐ jiāo yuán zhān mài mù,xīn kàn liú shuǐ dào huā cūn。

画菊

六十七

少年只爱繁华好,晚节方知冷淡香。shǎo nián zhǐ ài fán huá hǎo,wǎn jié fāng zhī lěng dàn xiāng。
数朵携归三径里,孤松相伴傲寒霜。shù duǒ xié guī sān jìng lǐ,gū sōng xiāng bàn ào hán shuāng。

即事

六十七

小春天气薄寒轻,屋角犹闻蝘蜓鸣。xiǎo chūn tiān qì báo hán qīng,wū jiǎo yóu wén yǎn tíng míng。
纪载空传冬入蛰,眼看壁上竟横行。jì zài kōng chuán dōng rù zhé,yǎn kàn bì shàng jìng héng xíng。

即事

六十七

信书毕竟不如无,目击身经事事殊。xìn shū bì jìng bù rú wú,mù jī shēn jīng shì shì shū。
寄语挥毫吟咏客,再休依样画葫芦。jì yǔ huī háo yín yǒng kè,zài xiū yī yàng huà hú lú。

戏题张司马三杯草圣图

六十七

胜迹已传工部句,轻绡复睹曲江图。shèng jì yǐ chuán gōng bù jù,qīng xiāo fù dǔ qū jiāng tú。
不知草圣生花笔,犹向娥眉一画无。bù zhī cǎo shèng shēng huā bǐ,yóu xiàng é méi yī huà wú。

北行杂咏

六十七

小阳春后北巡行,番女番童夹道迎。xiǎo yáng chūn hòu běi xún xíng,fān nǚ fān tóng jiā dào yíng。
非是细侯能致此,只缘声教讫寰瀛。fēi shì xì hóu néng zhì cǐ,zhǐ yuán shēng jiào qì huán yíng。

北行杂咏

六十七

浓云苍雾白茫茫,一路花梢滴露香。nóng yún cāng wù bái máng máng,yī lù huā shāo dī lù xiāng。
未信鸡笼真积雪,晓来先试北风凉。wèi xìn jī lóng zhēn jī xuě,xiǎo lái xiān shì běi fēng liáng。

北行杂咏

六十七

交加篱落豆苗肥,冉冉荞花浥露晞。jiāo jiā lí luò dòu miáo féi,rǎn rǎn qiáo huā yì lù xī。
更见芳园香有异,盛开月桂间蔷薇。gèng jiàn fāng yuán xiāng yǒu yì,shèng kāi yuè guì jiān qiáng wēi。

北行杂咏

六十七

路近蛮村落照红,纷纷番妇迓青骢。lù jìn mán cūn luò zhào hóng,fēn fēn fān fù yà qīng cōng。
绿衣黄里裙衫艳,头上鸡翎扬晚风。lǜ yī huáng lǐ qún shān yàn,tóu shàng jī líng yáng wǎn fēng。

北行杂咏

六十七

不是吴歈与越吟,歌喉清响叶鸣金。bù shì wú yú yǔ yuè yín,gē hóu qīng xiǎng yè míng jīn。
分明绝塞闻番曲,何必琵琶马上音。fēn míng jué sāi wén fān qū,hé bì pí pá mǎ shàng yīn。

北行杂咏

六十七

没踝银沙步履艰,崎岖冈岭路回环。méi huái yín shā bù lǚ jiān,qí qū gāng lǐng lù huí huán。
汗流仆从沾衣背,健足番儿意自闲。hàn liú pū cóng zhān yī bèi,jiàn zú fān ér yì zì xián。
481234