古诗词

声声慢

袁易

宿云不卷,轻雪初销,乾坤正冱冰霜。sù yún bù juǎn,qīng xuě chū xiāo,qián kūn zhèng hù bīng shuāng。
清入萱丛,谁知春在华堂。qīng rù xuān cóng,shuí zhī chūn zài huá táng。
潘与笑观戏彩,动星文、两两辉煌。pān yǔ xiào guān xì cǎi,dòng xīng wén liǎng liǎng huī huáng。
堪羡处,看春枝棣花,兰秀芝芳。kān xiàn chù,kàn chūn zhī dì huā,lán xiù zhī fāng。
剩占人间家庆,甚兴高泉石,耳倦丝簧。shèng zhàn rén jiān jiā qìng,shén xīng gāo quán shí,ěr juàn sī huáng。
见说瑶池,玉娥为剪霞裳。jiàn shuō yáo chí,yù é wèi jiǎn xiá shang。
神仙有缘自得,且徒教、笙鹤翱翔。shén xiān yǒu yuán zì dé,qiě tú jiào shēng hè áo xiáng。
聊待我,更花前、沉醉几场。liáo dài wǒ,gèng huā qián chén zuì jǐ chǎng。

袁易

元平江长洲人,字通甫。力学不求仕进。辟署石洞书院山长,不就。居吴淞具区间,筑堂名静春。聚书万卷,手自校雠。有《静春堂诗集》。 袁易的作品>>

猜您喜欢

寄吴中诸友六首钱德钧

袁易

枉策招寻密,高谈谑浪俱。wǎng cè zhāo xún mì,gāo tán xuè làng jù。
他乡怀楚奏,何日揽桓须。tā xiāng huái chǔ zòu,hé rì lǎn huán xū。
白月垂文练,青天落酒壶。bái yuè chuí wén liàn,qīng tiān luò jiǔ hú。
看君话心事,馀子尽崎岖。kàn jūn huà xīn shì,yú zi jǐn qí qū。

寄吴中诸友六首钱德钧

袁易

共话巴山雨,曾题华步秋。gòng huà bā shān yǔ,céng tí huá bù qiū。
儒官虽寂寞,公子是风流。rú guān suī jì mò,gōng zi shì fēng liú。
即拟同吴咏,焉知效楚囚。jí nǐ tóng wú yǒng,yān zhī xiào chǔ qiú。
江南新作赋,寄尔恐添愁。jiāng nán xīn zuò fù,jì ěr kǒng tiān chóu。

寄吴中诸友六首钱德钧

袁易

之子华簪裔,箪瓢祇晏如。zhī zi huá zān yì,dān piáo qí yàn rú。
为郎应驻辇,延客愧无车。wèi láng yīng zhù niǎn,yán kè kuì wú chē。
早托襟期合,能容礼法疏。zǎo tuō jīn qī hé,néng róng lǐ fǎ shū。
一灯何日共?yī dēng hé rì gòng?
料理读残书。liào lǐ dú cán shū。

正月十六日与德钧子敬翼之洎儿子震游东季博山园赋诗

袁易

我爱山园好,芳堂隐薜萝。wǒ ài shān yuán hǎo,fāng táng yǐn bì luó。
野云栖不去,风叶扫还多。yě yún qī bù qù,fēng yè sǎo hái duō。
暂憩忘城郭,长谣咏涧阿。zàn qì wàng chéng guō,zhǎng yáo yǒng jiàn ā。
不嫌频启钥,重过意如何?bù xián pín qǐ yào,zhòng guò yì rú hé?

过长安堰

袁易

霜落天清木叶零,我非王事亦宵征。shuāng luò tiān qīng mù yè líng,wǒ fēi wáng shì yì xiāo zhēng。
三更灯火鱼龙动,千里星河雁鹜鸣。sān gèng dēng huǒ yú lóng dòng,qiān lǐ xīng hé yàn wù míng。
大舶低昂衔尾进,扁舟来往一身轻。dà bó dī áng xián wěi jìn,biǎn zhōu lái wǎng yī shēn qīng。
抱关恐有高人隐,野客低头愧送迎。bào guān kǒng yǒu gāo rén yǐn,yě kè dī tóu kuì sòng yíng。

送汤师言番江书院山长

袁易

风土迢迢吴芮邑,送君还忆旧羁栖。fēng tǔ tiáo tiáo wú ruì yì,sòng jūn hái yì jiù jī qī。
芝山拥郭苍龙卧,番水粘云白雁低。zhī shān yōng guō cāng lóng wò,fān shuǐ zhān yún bái yàn dī。
远道故应劳梦想,一官那得限东西。yuǎn dào gù yīng láo mèng xiǎng,yī guān nà dé xiàn dōng xī。
野花芳草江南路,千里秋风入马蹄。yě huā fāng cǎo jiāng nán lù,qiān lǐ qiū fēng rù mǎ tí。

白海青

袁易

渺渺东溟刷羽翰,乍随天马万人观。miǎo miǎo dōng míng shuā yǔ hàn,zhà suí tiān mǎ wàn rén guān。
孤飞雪点青云破,一击秋生玉宇宽。gū fēi xuě diǎn qīng yún pò,yī jī qiū shēng yù yǔ kuān。
赐予岂将追雁鹜,驱除直欲辨枭鸾。cì yǔ qǐ jiāng zhuī yàn wù,qū chú zhí yù biàn xiāo luán。
江南明月难同色,梦想瑶阶白露漙。jiāng nán míng yuè nán tóng sè,mèng xiǎng yáo jiē bái lù tuán。

与师言客钱唐凡三月馀师言归后作诗奉寄

袁易

灯花犹记别时红,为报君归我亦东。dēng huā yóu jì bié shí hóng,wèi bào jūn guī wǒ yì dōng。
岂意黄尘迷瘦马,尚淹青眼送飞鸿。qǐ yì huáng chén mí shòu mǎ,shàng yān qīng yǎn sòng fēi hóng。
群山积雪清相射,千树寒梅望欲空。qún shān jī xuě qīng xiāng shè,qiān shù hán méi wàng yù kōng。
何逊扬州才思减,试烦妙语唤春风。hé xùn yáng zhōu cái sī jiǎn,shì fán miào yǔ huàn chūn fēng。

春雨漫兴三首

袁易

日日春阴只欲眠,强寻南陌复东阡。rì rì chūn yīn zhǐ yù mián,qiáng xún nán mò fù dōng qiān。
犹残碧树花多少,莫惜金尊酒十千。yóu cán bì shù huā duō shǎo,mò xī jīn zūn jiǔ shí qiān。
象管乌丝题往事,玉箫锦瑟负华年。xiàng guǎn wū sī tí wǎng shì,yù xiāo jǐn sè fù huá nián。
愁来祇对西山坐,卷起疏帘翠接天。chóu lái qí duì xī shān zuò,juǎn qǐ shū lián cuì jiē tiān。

春雨漫兴三首

袁易

江上平芜望欲迷,江边密雨细如丝。jiāng shàng píng wú wàng yù mí,jiāng biān mì yǔ xì rú sī。
冥冥白昼飞花急,漠漠青林度鸟迟。míng míng bái zhòu fēi huā jí,mò mò qīng lín dù niǎo chí。
春事又当三月暮,人生那得百年期。chūn shì yòu dāng sān yuè mù,rén shēng nà dé bǎi nián qī。
谁能苦惜缠头锦?shuí néng kǔ xī chán tóu jǐn?
唤取娇娆舞《柘枝》。huàn qǔ jiāo ráo wǔ zhè zhī。

春雨漫兴三首

袁易

积雨厌厌愁断肠,暂晴犹得见春阳。jī yǔ yàn yàn chóu duàn cháng,zàn qíng yóu dé jiàn chūn yáng。
频来幽鸟当窗语,半落闲花度水香。pín lái yōu niǎo dāng chuāng yǔ,bàn luò xián huā dù shuǐ xiāng。
彩笔雕零诗漫兴,金杯摇荡酒生光。cǎi bǐ diāo líng shī màn xīng,jīn bēi yáo dàng jiǔ shēng guāng。
悠悠心绪浑抛却,付与游丝共短长。yōu yōu xīn xù hún pāo què,fù yǔ yóu sī gòng duǎn zhǎng。

和师言穷居即事韵二首

袁易

城郭烟花裹屋庐,萧然谁识范莱芜。chéng guō yān huā guǒ wū lú,xiāo rán shuí shí fàn lái wú。
借居种竹怜君达,筑室移山笑我愚。jiè jū zhǒng zhú lián jūn dá,zhù shì yí shān xiào wǒ yú。
坐久眼看乌几绽,醉来头向墨池濡。zuò jiǔ yǎn kàn wū jǐ zhàn,zuì lái tóu xiàng mò chí rú。
壮心纵复都销尽,未害狂歌击唾壶。zhuàng xīn zòng fù dōu xiāo jǐn,wèi hài kuáng gē jī tuò hú。

和师言穷居即事韵二首

袁易

雨声连夕乱鸣檐,野色今朝稍入帘。yǔ shēng lián xī luàn míng yán,yě sè jīn cháo shāo rù lián。
绿树成围黄鸟度,青天欲尽白波粘。lǜ shù chéng wéi huáng niǎo dù,qīng tiān yù jǐn bái bō zhān。
熊经懒戏愁危坐,鹊语无凭喜漫占。xióng jīng lǎn xì chóu wēi zuò,què yǔ wú píng xǐ màn zhàn。
若话浮名身外事,画蛇无足不须添。ruò huà fú míng shēn wài shì,huà shé wú zú bù xū tiān。

秋夜怀友二首

袁易

平生故旧谁知我,潦倒襟期子略同。píng shēng gù jiù shuí zhī wǒ,lǎo dào jīn qī zi lüè tóng。
纵酒祇判千日醉,读书少忍十年穷。zòng jiǔ qí pàn qiān rì zuì,dú shū shǎo rěn shí nián qióng。
岁华晼晚欺霜鬓,物色凄凉入共桐。suì huá wǎn wǎn qī shuāng bìn,wù sè qī liáng rù gòng tóng。
未用相看叹摇落,古来江汉有秋风。wèi yòng xiāng kàn tàn yáo luò,gǔ lái jiāng hàn yǒu qiū fēng。

秋夜怀友二首

袁易

屋角阑干北斗垂,谁家长笛夜深吹?wū jiǎo lán gàn běi dòu chuí,shuí jiā zhǎng dí yè shēn chuī?
月流河汉天机急,秋到山川木叶知。yuè liú hé hàn tiān jī jí,qiū dào shān chuān mù yè zhī。
老去潘生聊漫赋,向来宋玉不胜悲。lǎo qù pān shēng liáo màn fù,xiàng lái sòng yù bù shèng bēi。
四时代谢浑闲事,有底穷愁入两眉?sì shí dài xiè hún xián shì,yǒu dǐ qióng chóu rù liǎng méi?
6512345