古诗词

拟古

宋书升

昔有希夷子,结宇峨嵋颠。xī yǒu xī yí zi,jié yǔ é méi diān。
未能甘寂寞,谈笑落人间。wèi néng gān jì mò,tán xiào luò rén jiān。
携有琴在手,星辰罗轸端。xié yǒu qín zài shǒu,xīng chén luó zhěn duān。
此琴非凡乐,中有太平弦。cǐ qín fēi fán lè,zhōng yǒu tài píng xián。
一鼓神人洽,再奏四夷安。yī gǔ shén rén qià,zài zòu sì yí ān。
众人多嫉忌,掣肘不能弹。zhòng rén duō jí jì,chè zhǒu bù néng dàn。
抱琴归故庐,中夜坐长叹。bào qín guī gù lú,zhōng yè zuò zhǎng tàn。

宋书升

清山东潍县人,字晋之。光绪十八年进士,改庶吉士。里居十年,殚心经术。《易》、《书》、《诗》均有撰述,尤精历算之学。 宋书升的作品>>

猜您喜欢

过郑康成故里

宋书升

嬴秦烧群籍,发难在臣斯。yíng qín shāo qún jí,fā nán zài chén sī。
六经日芜秽,《正义》何由治。liù jīng rì wú huì,zhèng yì hé yóu zhì。
大哉康成公,独蕴高世姿。dà zāi kāng chéng gōng,dú yùn gāo shì zī。
穷经窃奥窔,学道抉藩篱。qióng jīng qiè ào yào,xué dào jué fān lí。
律吕研迁志,算术察《周髀》。lǜ lǚ yán qiān zhì,suàn shù chá zhōu bì。
杂考申韩法,旁罗纤纬辞。zá kǎo shēn hán fǎ,páng luó xiān wěi cí。
譬如大河流,百变属冯夷。pì rú dà hé liú,bǎi biàn shǔ féng yí。
清浊并相纳,不必分派支。qīng zhuó bìng xiāng nà,bù bì fēn pài zhī。
譬如洪炉铸,群材付工倕。pì rú hóng lú zhù,qún cái fù gōng chuí。
金铁齐入治,不必权毫厘。jīn tiě qí rù zhì,bù bì quán háo lí。
考稽既已久,蔚为大经师。kǎo jī jì yǐ jiǔ,wèi wèi dà jīng shī。
诗笺毛氏故,书证安国遗。shī jiān máo shì gù,shū zhèng ān guó yí。
易立爻辰例,传可废疾医。yì lì yáo chén lì,chuán kě fèi jí yī。
三礼尤卓卓,旧典精研稽。sān lǐ yóu zhuó zhuó,jiù diǎn jīng yán jī。
老妪数家珍,了了无所迷。lǎo yù shù jiā zhēn,le le wú suǒ mí。
汉儒称后劲,有功在宣尼。hàn rú chēng hòu jìn,yǒu gōng zài xuān ní。
后学谭性命,反兴菲薄思。hòu xué tán xìng mìng,fǎn xīng fēi báo sī。
大善且不录,吹毛以求疵。dà shàn qiě bù lù,chuī máo yǐ qiú cī。
遂使昧礼朝,黜祀逞其私。suì shǐ mèi lǐ cháo,chù sì chěng qí sī。
岂知泰岳高,不以划而卑。qǐ zhī tài yuè gāo,bù yǐ huà ér bēi。
宋人开理学,汉人为之基。sòng rén kāi lǐ xué,hàn rén wèi zhī jī。
离象安得意,求兔端赖蹄。lí xiàng ān dé yì,qiú tù duān lài tí。
饮水不思报,昧本当骇疑。yǐn shuǐ bù sī bào,mèi běn dāng hài yí。
更有龊龊者,学语方小儿。gèng yǒu chuò chuò zhě,xué yǔ fāng xiǎo ér。
掇拾前人说,百端相排诋。duō shí qián rén shuō,bǎi duān xiāng pái dǐ。
有曰男子御,何必五日期。yǒu yuē nán zi yù,hé bì wǔ rì qī。
有曰郊天鼓,安得麒麟皮。yǒu yuē jiāo tiān gǔ,ān dé qí lín pí。
更仆虽终数,哓哓无已时。gèng pū suī zhōng shù,xiāo xiāo wú yǐ shí。
骅骝驽骀笑,大鹏?鸠讥。huá liú nú dài xiào,dà péng jiū jī。
弃鼎宝康瓠,庸庸安足嗤。qì dǐng bǎo kāng hù,yōng yōng ān zú chī。
我朝群儒荟,起而修明之。wǒ cháo qún rú huì,qǐ ér xiū míng zhī。
煌煌东州学,炳若中天曦。huáng huáng dōng zhōu xué,bǐng ruò zhōng tiān xī。
余居里相近,先哲常心仪。yú jū lǐ xiāng jìn,xiān zhé cháng xīn yí。
驱车过东道,搔首访遗祠。qū chē guò dōng dào,sāo shǒu fǎng yí cí。
自恨生也晚,遗编手徒披。zì hèn shēng yě wǎn,yí biān shǒu tú pī。
训诂勤钻仰,未得见津涯。xùn gǔ qín zuān yǎng,wèi dé jiàn jīn yá。
生平有向往,瓣香心自知。shēng píng yǒu xiàng wǎng,bàn xiāng xīn zì zhī。

祷雨行

宋书升

天孙庙,击大鼓,满城鼕鼕撒白雨。tiān sūn miào,jī dà gǔ,mǎn chéng dōng dōng sā bái yǔ。
白雨下时赪日升,但见炎威赫赫天亭午。bái yǔ xià shí chēng rì shēng,dàn jiàn yán wēi hè hè tiān tíng wǔ。
官吏祷雨术俱穷,不获蜥蜴搜壁虎。guān lì dǎo yǔ shù jù qióng,bù huò xī yì sōu bì hǔ。
云能吐雾与兴云,浼汝沛泽施下土。yún néng tǔ wù yǔ xīng yún,měi rǔ pèi zé shī xià tǔ。
壁虎壁虎,汝未从深山大泽来,身无鳞甲,安能变化为龙弭旱灾?bì hǔ bì hǔ,rǔ wèi cóng shēn shān dà zé lái,shēn wú lín jiǎ,ān néng biàn huà wèi lóng mǐ hàn zāi?
雷公大怒电母笑,若辈竟号作霖材。léi gōng dà nù diàn mǔ xiào,ruò bèi jìng hào zuò lín cái。
1712