古诗词

蝉声

席佩兰

凉飔送孤响,不定是何枝。liáng sī sòng gū xiǎng,bù dìng shì hé zhī。
断续成三弄,缠绵引一丝。duàn xù chéng sān nòng,chán mián yǐn yī sī。
小楼清梦觉,老树夕阳迟。xiǎo lóu qīng mèng jué,lǎo shù xī yáng chí。
莫更看明镜,先防鬓影衰。mò gèng kàn míng jìng,xiān fáng bìn yǐng shuāi。

席佩兰

清江苏吴县人,字道华,一字韵芬,号浣云,诗人常熟孙原湘妻。亦工诗,为袁枚随园女弟子之冠。有《长真阁稿》。 席佩兰的作品>>

猜您喜欢

采桑子·雨窗怀餐花

席佩兰

经旬小别难相见,细雨如烟。jīng xún xiǎo bié nán xiāng jiàn,xì yǔ rú yān。
昏昼如年。hūn zhòu rú nián。
不是怀人也只眠。bù shì huái rén yě zhǐ mián。
料应一样抛书倦,眉重鬟偏。liào yīng yī yàng pāo shū juàn,méi zhòng huán piān。
致冷情妍。zhì lěng qíng yán。
瘦比秋花更可怜。shòu bǐ qiū huā gèng kě lián。

菩萨蛮·题谢雪卿绣馀遗草

席佩兰

绿窗解道因风句。lǜ chuāng jiě dào yīn fēng jù。
果然命薄如风絮。guǒ rán mìng báo rú fēng xù。
诗谶忒匆匆。shī chèn tè cōng cōng。
还思得再逢。hái sī dé zài féng。
它生须带福。tā shēng xū dài fú。
修到梅花足。xiū dào méi huā zú。
只似雪聪明。zhǐ shì xuě cōng míng。
休如雪易倾。xiū rú xuě yì qīng。

闻砧

席佩兰

今夕是何夕,凉风动远砧。jīn xī shì hé xī,liáng fēng dòng yuǎn zhēn。
敲残天外梦,捣碎客边心。qiāo cán tiān wài mèng,dǎo suì kè biān xīn。
韵杂秋霜冷,声催晓月沈。yùn zá qiū shuāng lěng,shēng cuī xiǎo yuè shěn。
深闺高卧稳,犹自怨孤衾。shēn guī gāo wò wěn,yóu zì yuàn gū qīn。

古镜

席佩兰

一片秦时月,清光万古新。yī piàn qín shí yuè,qīng guāng wàn gǔ xīn。
对君原是我,知尔阅多人。duì jūn yuán shì wǒ,zhī ěr yuè duō rén。
难使年华驻,翻嫌面目真。nán shǐ nián huá zhù,fān xián miàn mù zhēn。
深藏如不露,何处著纤尘。shēn cáng rú bù lù,hé chù zhù xiān chén。

沧海云帆图为云伯大令赋

席佩兰

挂席拾明月,飘然若木乡。guà xí shí míng yuè,piāo rán ruò mù xiāng。
楼船下杨仆,桥柱问秦皇。lóu chuán xià yáng pū,qiáo zhù wèn qín huáng。
蜒雨连秋暗,鲸波浴日凉。yán yǔ lián qiū àn,jīng bō yù rì liáng。
天风海涛里,一曲《水仙王》。tiān fēng hǎi tāo lǐ,yī qū shuǐ xiān wáng。

沧海云帆图为云伯大令赋

席佩兰

海外奇文字,苍茫一笔书。hǎi wài qí wén zì,cāng máng yī bǐ shū。
仙才苏玉局,赋手木元虚。xiān cái sū yù jú,fù shǒu mù yuán xū。
龙女遗珠佩,鲛人织翠裾。lóng nǚ yí zhū pèi,jiāo rén zhī cuì jū。
鸥波双笑日,荑玉供钞胥。ōu bō shuāng xiào rì,tí yù gōng chāo xū。

尚湖舟中

席佩兰

众叶绘秋色,乱峰波上明。zhòng yè huì qiū sè,luàn fēng bō shàng míng。
云多疑树重,风正觉帆轻。yún duō yí shù zhòng,fēng zhèng jué fān qīng。
远水群鸥小,长空一雁平。yuǎn shuǐ qún ōu xiǎo,zhǎng kōng yī yàn píng。
篷窗饶暮景,收拾到诗情。péng chuāng ráo mù jǐng,shōu shí dào shī qíng。

喜外归

席佩兰

晓窗幽梦忽然惊,破例今朝雀噪晴。xiǎo chuāng yōu mèng hū rán jīng,pò lì jīn cháo què zào qíng。
指上正轮归路日,耳边已听入门声。zhǐ shàng zhèng lún guī lù rì,ěr biān yǐ tīng rù mén shēng。
纵怜面目风尘瘦,犹睹襟怀水月清。zòng lián miàn mù fēng chén shòu,yóu dǔ jīn huái shuǐ yuè qīng。
好向堂前勤慰问,敢先儿女说离情。hǎo xiàng táng qián qín wèi wèn,gǎn xiān ér nǚ shuō lí qíng。

十四夜月

席佩兰

最高楼阁最珑玲,齐出玻璃面面屏。zuì gāo lóu gé zuì lóng líng,qí chū bō lí miàn miàn píng。
十里青山波浸透,一城秋梦鹤呼醒。shí lǐ qīng shān bō jìn tòu,yī chéng qiū mèng hè hū xǐng。
天无表里皆澄彻,月在中间是性灵。tiān wú biǎo lǐ jiē chéng chè,yuè zài zhōng jiān shì xìng líng。
万事将圆未圆好,此情说与素娥听。wàn shì jiāng yuán wèi yuán hǎo,cǐ qíng shuō yǔ sù é tīng。

十五夜月

席佩兰

吹彻碧云何处箫,一轮捧出九层霄。chuī chè bì yún hé chù xiāo,yī lún pěng chū jiǔ céng xiāo。
影如秋水无渣滓,光闪明星欲动摇。yǐng rú qiū shuǐ wú zhā zǐ,guāng shǎn míng xīng yù dòng yáo。
万古不磨惟此镜,百年几度是今宵。wàn gǔ bù mó wéi cǐ jìng,bǎi nián jǐ dù shì jīn xiāo。
愿天月与人俱好,暗把心香岁岁烧。yuàn tiān yuè yǔ rén jù hǎo,àn bǎ xīn xiāng suì suì shāo。

寄衣曲

席佩兰

欲制寒衣下剪难,几回冰泪洒霜纨。yù zhì hán yī xià jiǎn nán,jǐ huí bīng lèi sǎ shuāng wán。
去时宽窄难凭准,梦里寻君作样看。qù shí kuān zhǎi nán píng zhǔn,mèng lǐ xún jūn zuò yàng kàn。

柳絮

席佩兰

白似轻霜软似绵,东风飘泊最堪怜。bái shì qīng shuāng ruǎn shì mián,dōng fēng piāo pō zuì kān lián。
不如点入桃花水,化作浮萍转得圆。bù rú diǎn rù táo huā shuǐ,huà zuò fú píng zhuǎn dé yuán。

刺绣

席佩兰

手擘香绒一缕轻,殷勤拣取众芳名。shǒu bāi xiāng róng yī lǚ qīng,yīn qín jiǎn qǔ zhòng fāng míng。
红颜大半霜前落,不绣芙蓉绣女贞。hóng yán dà bàn shuāng qián luò,bù xiù fú róng xiù nǚ zhēn。

书台积雪

席佩兰

瑶台珠树列仙家,只在城西路不赊。yáo tái zhū shù liè xiān jiā,zhǐ zài chéng xī lù bù shē。
一片空明诗世界,哪知是雪是梅花。yī piàn kōng míng shī shì jiè,nǎ zhī shì xuě shì méi huā。

夫子报罢归诗以慰之

席佩兰

君不见,杜陵野老诗中豪,谪仙才子声价高。jūn bù jiàn,dù líng yě lǎo shī zhōng háo,zhé xiān cái zi shēng jià gāo。
能为骚坛千古推巨手,不得制科一代名为标。néng wèi sāo tán qiān gǔ tuī jù shǒu,bù dé zhì kē yī dài míng wèi biāo。
夫子学诗杜与李,不雄即超无绮靡。fū zi xué shī dù yǔ lǐ,bù xióng jí chāo wú qǐ mí。
高唱时时破碧云,深情渺渺如春水。gāo chàng shí shí pò bì yún,shēn qíng miǎo miǎo rú chūn shuǐ。
有时放笔悲愤生,腕下疑有工部鬼。yǒu shí fàng bǐ bēi fèn shēng,wàn xià yí yǒu gōng bù guǐ。
或逞挥毫逸兴飞,太白至今犹未死。huò chěng huī háo yì xīng fēi,tài bái zhì jīn yóu wèi sǐ。
丰兹啬彼理或然,不合天才有如此。fēng zī sè bǐ lǐ huò rán,bù hé tiān cái yǒu rú cǐ。
今春束装上长安,自言如芥拾青紫。jīn chūn shù zhuāng shàng zhǎng ān,zì yán rú jiè shí qīng zǐ。
飘然几阵鲤鱼风,归来依旧青衫耳。piāo rán jǐ zhèn lǐ yú fēng,guī lái yī jiù qīng shān ěr。
囊中行卷锦绣堆,呼镫展读纱窗底。náng zhōng xíng juǎn jǐn xiù duī,hū dèng zhǎn dú shā chuāng dǐ。
燕晋山河赴眼前,春秋风月藏诗里。yàn jìn shān hé fù yǎn qián,chūn qiū fēng yuè cáng shī lǐ。
人间试官不敢收,让与李杜为弟子,有唐重诗遗二公,况今不以诗取士。rén jiān shì guān bù gǎn shōu,ràng yǔ lǐ dù wèi dì zi,yǒu táng zhòng shī yí èr gōng,kuàng jīn bù yǐ shī qǔ shì。
作君之诗守君学,有才如此足传矣。zuò jūn zhī shī shǒu jūn xué,yǒu cái rú cǐ zú chuán yǐ。
闺中虽无卓识存,颇知乞怜为可耻。guī zhōng suī wú zhuó shí cún,pǒ zhī qǐ lián wèi kě chǐ。
功名最足累学业,当时则荣殁则已。gōng míng zuì zú lèi xué yè,dāng shí zé róng mò zé yǐ。
君不见,古来圣贤贫贱起。jūn bù jiàn,gǔ lái shèng xián pín jiàn qǐ。
33123