古诗词

哀南溟

杨圻

噫吁乎,郁郁葱葱何年王气来南方。yī xū hū,yù yù cōng cōng hé nián wáng qì lái nán fāng。
开疆拓上势莫当。kāi jiāng tuò shàng shì mò dāng。
偶然足迹出八荒,男儿当为外国王。ǒu rán zú jì chū bā huāng,nán ér dāng wèi wài guó wáng。
君不见群公逐鹿国为空,骨肉操戈同室中。jūn bù jiàn qún gōng zhú lù guó wèi kōng,gǔ ròu cāo gē tóng shì zhōng。
杀人最多称奇功,哀哉万古之英雄。shā rén zuì duō chēng qí gōng,āi zāi wàn gǔ zhī yīng xióng。
日出月落之西东,茫茫大块禹迹穷。rì chū yuè luò zhī xī dōng,máng máng dà kuài yǔ jì qióng。
交臂失之故步封,卑哉万古之英雄。jiāo bì shī zhī gù bù fēng,bēi zāi wàn gǔ zhī yīng xióng。
炎洲往事堪流涕,五百年间失载记。yán zhōu wǎng shì kān liú tì,wǔ bǎi nián jiān shī zài jì。
取而代之大有人,大国小国不可纪。qǔ ér dài zhī dà yǒu rén,dà guó xiǎo guó bù kě jì。
轩辕子孙真龙种,虬髯自王佗自帝。xuān yuán zi sūn zhēn lóng zhǒng,qiú rán zì wáng tuó zì dì。
磨刀割破沧溟水,快哉我取人所弃。mó dāo gē pò cāng míng shuǐ,kuài zāi wǒ qǔ rén suǒ qì。
目光熊熊烛宇宙,昂头天外攫土地。mù guāng xióng xióng zhú yǔ zhòu,áng tóu tiān wài jué tǔ dì。
岂不有意图中原,一笑置之今何世。qǐ bù yǒu yì tú zhōng yuán,yī xiào zhì zhī jīn hé shì。
其间称王十馀传,或数十年或百年。qí jiān chēng wáng shí yú chuán,huò shù shí nián huò bǎi nián。
一二故事但口述,考之文字殊茫然。yī èr gù shì dàn kǒu shù,kǎo zhī wén zì shū máng rán。
当时百蛮皆慑服,或以兵力或以贤。dāng shí bǎi mán jiē shè fú,huò yǐ bīng lì huò yǐ xián。
洪氏叶氏为最盛,洪武以后嘉道前。hóng shì yè shì wèi zuì shèng,hóng wǔ yǐ hòu jiā dào qián。
其人类皆雄俊悲不遇,掉头入海不回顾。qí rén lèi jiē xióng jùn bēi bù yù,diào tóu rù hǎi bù huí gù。
云梦八九多巨区,天下之事容可图。yún mèng bā jiǔ duō jù qū,tiān xià zhī shì róng kě tú。
国有真人走扶馀,为人不为真丈夫。guó yǒu zhēn rén zǒu fú yú,wèi rén bù wèi zhēn zhàng fū。
伏波铜鼓征南服,渡泸深入文身俗。fú bō tóng gǔ zhēng nán fú,dù lú shēn rù wén shēn sú。
但闻地角有干戈,不知天上何年月。dàn wén dì jiǎo yǒu gàn gē,bù zhī tiān shàng hé nián yuè。
南荒阡陌起人烟,斩棘披荆不计年。nán huāng qiān mò qǐ rén yān,zhǎn jí pī jīng bù jì nián。
大泽云深驱象阵,春山日暖种桑田。dà zé yún shēn qū xiàng zhèn,chūn shān rì nuǎn zhǒng sāng tián。
火齐木难夸宝藏,星罗棋布膏腴壤。huǒ qí mù nán kuā bǎo cáng,xīng luó qí bù gāo yú rǎng。
何曾黼黻献冰蚕,尽有珊瑚搜铁网。hé céng fǔ fú xiàn bīng cán,jǐn yǒu shān hú sōu tiě wǎng。
越王台殿浪花中,鼓角相闻大海东。yuè wáng tái diàn làng huā zhōng,gǔ jiǎo xiāng wén dà hǎi dōng。
天池一击歌大风,射杀鲸鲵屠蛟龙。tiān chí yī jī gē dà fēng,shè shā jīng ní tú jiāo lóng。
当年跃马亦天意,得志全凭苍莽气。dāng nián yuè mǎ yì tiān yì,dé zhì quán píng cāng mǎng qì。
鞭笞异族若牛羊,前仆后起一再厉。biān chī yì zú ruò niú yáng,qián pū hòu qǐ yī zài lì。
似闻北向望星辰,物外田园世外身。shì wén běi xiàng wàng xīng chén,wù wài tián yuán shì wài shēn。
绝岛云霞三佛曙,仙山鸡犬万家春。jué dǎo yún xiá sān fú shǔ,xiān shān jī quǎn wàn jiā chūn。
可怜北户谁相劳,天限南风不能到。kě lián běi hù shuí xiāng láo,tiān xiàn nán fēng bù néng dào。
真定虚闻报汉尝,西京犹下珠崖诏。zhēn dìng xū wén bào hàn cháng,xī jīng yóu xià zhū yá zhào。
朗{王序}水草动愁思,遗恨吞吴失此时。lǎng wáng xù shuǐ cǎo dòng chóu sī,yí hèn tūn wú shī cǐ shí。
花里但馀秦父老,草间犹见汉旌旗。huā lǐ dàn yú qín fù lǎo,cǎo jiān yóu jiàn hàn jīng qí。
空令叱咤惊四裔,成事艰难失之易。kōng lìng chì zhà jīng sì yì,chéng shì jiān nán shī zhī yì。
中使频传载宝归,疆臣未识怀柔计。zhōng shǐ pín chuán zài bǎo guī,jiāng chén wèi shí huái róu jì。
楼船白鸟自西来,金剑尘寒铁锁开。lóu chuán bái niǎo zì xī lái,jīn jiàn chén hán tiě suǒ kāi。
霸业寂寥何处问,渔樵踪迹水天哀。bà yè jì liáo hé chù wèn,yú qiáo zōng jì shuǐ tiān āi。
行吟山泽来荒野,形势凄凉绝壁下。xíng yín shān zé lái huāng yě,xíng shì qī liáng jué bì xià。
居人犹在话桑麻,夷歌数处惊戎马。jū rén yóu zài huà sāng má,yí gē shù chù jīng róng mǎ。
海上寒山秋照红,扁舟指点有无中。hǎi shàng hán shān qiū zhào hóng,biǎn zhōu zhǐ diǎn yǒu wú zhōng。
庸知徐福迷仙岛,不道隗嚣有故宫。yōng zhī xú fú mí xiān dǎo,bù dào kuí xiāo yǒu gù gōng。
古时瓯粤非吾类,一纸羁縻至今利。gǔ shí ōu yuè fēi wú lèi,yī zhǐ jī mí zhì jīn lì。
行色千金壮陆生,雄心百世惊刘季。xíng sè qiān jīn zhuàng lù shēng,xióng xīn bǎi shì jīng liú jì。
避世飘然作客星,披图初见九头经。bì shì piāo rán zuò kè xīng,pī tú chū jiàn jiǔ tóu jīng。
何人吹笛家山破,看尽蛮烟万点青。hé rén chuī dí jiā shān pò,kàn jǐn mán yān wàn diǎn qīng。
嗟我乘槎来何暮,物换星移时势去。jiē wǒ chéng chá lái hé mù,wù huàn xīng yí shí shì qù。
行人不识项王台,海鸥犹上田横墓。xíng rén bù shí xiàng wáng tái,hǎi ōu yóu shàng tián héng mù。
逞将姓氏考蚕丛,独抱狂愁倚红树。chěng jiāng xìng shì kǎo cán cóng,dú bào kuáng chóu yǐ hóng shù。
拔山意气今巳矣,铁戟沈沙不知处。bá shān yì qì jīn sì yǐ,tiě jǐ shěn shā bù zhī chù。
大好金汤拱海门,七洲风物总消魂。dà hǎo jīn tāng gǒng hǎi mén,qī zhōu fēng wù zǒng xiāo hún。
山间射鹿迷吴苑,江上驱羊识楚孙。shān jiān shè lù mí wú yuàn,jiāng shàng qū yáng shí chǔ sūn。
烟波浩荡渚宫寂,春草幽幽春潮湿。yān bō hào dàng zhǔ gōng jì,chūn cǎo yōu yōu chūn cháo shī。
绝峡云荒水客愁,沧洲雨暖鲛人泣。jué xiá yún huāng shuǐ kè chóu,cāng zhōu yǔ nuǎn jiāo rén qì。
虎啸龙吟接大荒,管弦哀乱怨沧桑。hǔ xiào lóng yín jiē dà huāng,guǎn xián āi luàn yuàn cāng sāng。
非关抱器思箕子,不为啼鹃吊蜀王。fēi guān bào qì sī jī zi,bù wèi tí juān diào shǔ wáng。
桄榔叶老秋阴重,欲把雄愁画云梦。guāng láng yè lǎo qiū yīn zhòng,yù bǎ xióng chóu huà yún mèng。
人事天时不可知,立马川原意飞动。rén shì tiān shí bù kě zhī,lì mǎ chuān yuán yì fēi dòng。
鲲鹏南徙黯伤神,一片兴亡问水滨。kūn péng nán xǐ àn shāng shén,yī piàn xīng wáng wèn shuǐ bīn。
数着残棋犹未了,风生日落更无人。shù zhe cán qí yóu wèi le,fēng shēng rì luò gèng wú rén。

杨圻

杨圻,初名朝庆,更名鉴瑩,又名圻,字云史,号野王,常熟人,年二十一,以秀才为詹事府主簿,二十七为户部郎中。光绪二十八年(1902)举人,官邮传部郎中,出任英属南洋领事。入民国,任吴佩孚秘书长,亦曾经商。抗日战争爆发,居香港,病卒。 杨圻的作品>>

猜您喜欢

春晴泛舟尚湖观竞渡

杨圻

林上江湖绿,村边桃李秾。lín shàng jiāng hú lǜ,cūn biān táo lǐ nóng。
画船多似岸,春水碧于峰。huà chuán duō shì àn,chūn shuǐ bì yú fēng。
莺调风中脆,衣香日里浓。yīng diào fēng zhōng cuì,yī xiāng rì lǐ nóng。
清游如昨日,肠断少年踪。qīng yóu rú zuó rì,cháng duàn shǎo nián zōng。

元宵偕妇登天韵楼

杨圻

细语惊云汉,笙歌天际催。xì yǔ jīng yún hàn,shēng gē tiān jì cuī。
共看元夜月,一上最高台。gòng kàn yuán yè yuè,yī shàng zuì gāo tái。
钿响千车疾,珰明万炬来。diàn xiǎng qiān chē jí,dāng míng wàn jù lái。
衣香纷莫辨,隔坐放江梅。yī xiāng fēn mò biàn,gé zuò fàng jiāng méi。

园林杂诗

杨圻

风日暖已甚,更衣看落花。fēng rì nuǎn yǐ shén,gèng yī kàn luò huā。
高枝时上蚁,幽木晚蟠蛇。gāo zhī shí shàng yǐ,yōu mù wǎn pán shé。
烧笋来僧寺,听莺入酒家。shāo sǔn lái sēng sì,tīng yīng rù jiǔ jiā。
一从归白社,终日葛巾斜。yī cóng guī bái shè,zhōng rì gé jīn xié。

晚凉词

杨圻

呜棹清川响,平林载客归。wū zhào qīng chuān xiǎng,píng lín zài kè guī。
晚荷新月出,疏雨暮蝉微。wǎn hé xīn yuè chū,shū yǔ mù chán wēi。
蛾子盘银烛,流萤点绣帏。é zi pán yín zhú,liú yíng diǎn xiù wéi。
最宜初罢浴,花里夜更衣。zuì yí chū bà yù,huā lǐ yè gèng yī。

九日登台城豁蒙楼香涛制军督江时建

杨圻

江湖收一楼,付与后人游。jiāng hú shōu yī lóu,fù yǔ hòu rén yóu。
兵马逢佳节,登临小九州。bīng mǎ féng jiā jié,dēng lín xiǎo jiǔ zhōu。
更无风雨至,一荡古今愁。gèng wú fēng yǔ zhì,yī dàng gǔ jīn chóu。
我亦傍观者,何心问弈秋。wǒ yì bàng guān zhě,hé xīn wèn yì qiū。

早朝诗和略园相国

杨圻

漠皇宫殿拂星河,天仗遥开入大罗。mò huáng gōng diàn fú xīng hé,tiān zhàng yáo kāi rù dà luó。
三海恩波仙浪静,九门春色晓云多。sān hǎi ēn bō xiān làng jìng,jiǔ mén chūn sè xiǎo yún duō。
翠微日出开金锁,紫陌人来响玉珂。cuì wēi rì chū kāi jīn suǒ,zǐ mò rén lái xiǎng yù kē。
诸将已教封万户,八方喜报息兵戈。zhū jiāng yǐ jiào fēng wàn hù,bā fāng xǐ bào xī bīng gē。

汉口

杨圻

百货云屯见鄂州,帆樯如栉蔽江流。bǎi huò yún tún jiàn è zhōu,fān qiáng rú zhì bì jiāng liú。
天边斜雨挂烟树,江上夕阳明酒楼。tiān biān xié yǔ guà yān shù,jiāng shàng xī yáng míng jiǔ lóu。
如此山川移客枕,为寻形势踏渔舟。rú cǐ shān chuān yí kè zhěn,wèi xún xíng shì tà yú zhōu。
十年后事非今日,此地旌旗万古愁。shí nián hòu shì fēi jīn rì,cǐ dì jīng qí wàn gǔ chóu。

寄李生汉中

杨圻

家在南山深处住,一琴一鹤送君回。jiā zài nán shān shēn chù zhù,yī qín yī hè sòng jūn huí。
褒城雨过风烟卷,斜谷云深人马来。bāo chéng yǔ guò fēng yān juǎn,xié gǔ yún shēn rén mǎ lái。
远路春归蓟北树,故宫花发柏梁台。yuǎn lù chūn guī jì běi shù,gù gōng huā fā bǎi liáng tái。
高楼独上王孙去,栏外江流去不回。gāo lóu dú shàng wáng sūn qù,lán wài jiāng liú qù bù huí。

登北固甘露寺瞻彭杨诸将遗像

杨圻

萧萧烟浪拍寒矶,独上空楼俯翠微。xiāo xiāo yān làng pāi hán jī,dú shàng kōng lóu fǔ cuì wēi。
乱后江山斜曰在,春深草木老莺飞。luàn hòu jiāng shān xié yuē zài,chūn shēn cǎo mù lǎo yīng fēi。
九州多难英雄出,百战成功户口稀。jiǔ zhōu duō nán yīng xióng chū,bǎi zhàn chéng gōng hù kǒu xī。
惆怅书生抱闲恨,眼中犹自有旌旗。chóu chàng shū shēng bào xián hèn,yǎn zhōng yóu zì yǒu jīng qí。

南溟感怀

杨圻

觚棱万里望宸辉,花乱莺流事事悲。gū léng wàn lǐ wàng chén huī,huā luàn yīng liú shì shì bēi。
自古英雄愁落日,半生歌哭惜芳时。zì gǔ yīng xióng chóu luò rì,bàn shēng gē kū xī fāng shí。
家山玉垒春无极,水草珠崖客有思。jiā shān yù lěi chūn wú jí,shuǐ cǎo zhū yá kè yǒu sī。
欲到高唐梦巫峡,行云出海去迟迟。yù dào gāo táng mèng wū xiá,xíng yún chū hǎi qù chí chí。

戊申之秋外舅李公伯行奉使英国奏调司书记新加坡留别王啸龙章一山诸同年

杨圻

幽州早雁拂边楼,畿辅云山动地秋。yōu zhōu zǎo yàn fú biān lóu,jī fǔ yún shān dòng dì qiū。
莫是乘舟非恋阙,断无投笔为封侯。mò shì chéng zhōu fēi liàn quē,duàn wú tóu bǐ wèi fēng hóu。
五溪衣服浮家乐,四塞风尘去国愁。wǔ xī yī fú fú jiā lè,sì sāi fēng chén qù guó chóu。
万点青峰青未了,中原尽处是崖州。wàn diǎn qīng fēng qīng wèi le,zhōng yuán jǐn chù shì yá zhōu。

戊申之秋外舅李公伯行奉使英国奏调司书记新加坡留别王啸龙章一山诸同年

杨圻

生不逢辰晏百年,鱼龙尺水事茫然。shēng bù féng chén yàn bǎi nián,yú lóng chǐ shuǐ shì máng rán。
九州落日人皆醉,万仞尖山马不前。jiǔ zhōu luò rì rén jiē zuì,wàn rèn jiān shān mǎ bù qián。
闻说参军多记室,我来入幕厕高贤。wén shuō cān jūn duō jì shì,wǒ lái rù mù cè gāo xián。
当时郭李同舟日,争及成连去刺船。dāng shí guō lǐ tóng zhōu rì,zhēng jí chéng lián qù cì chuán。

戊申之秋外舅李公伯行奉使英国奏调司书记新加坡留别王啸龙章一山诸同年

杨圻

扶馀真定事如何,奉使仙槎初渡河。fú yú zhēn dìng shì rú hé,fèng shǐ xiān chá chū dù hé。
大野星摇闻戍角,海门月落起夷歌。dà yě xīng yáo wén shù jiǎo,hǎi mén yuè luò qǐ yí gē。
独来岛国衣冠古,每看天文涕泪多。dú lái dǎo guó yī guān gǔ,měi kàn tiān wén tì lèi duō。
醉后醒来人不见,匣中长剑尽摩挲。zuì hòu xǐng lái rén bù jiàn,xiá zhōng zhǎng jiàn jǐn mó sā。

戊申之秋外舅李公伯行奉使英国奏调司书记新加坡留别王啸龙章一山诸同年

杨圻

挂席沧洲趁好风,抱琴弹向海山空。guà xí cāng zhōu chèn hǎo fēng,bào qín dàn xiàng hǎi shān kōng。
中原分野星河近,南国楼台瘴疠雄。zhōng yuán fēn yě xīng hé jìn,nán guó lóu tái zhàng lì xióng。
人笑书生逐什一,天教此子脱牢笼。rén xiào shū shēng zhú shén yī,tiān jiào cǐ zi tuō láo lóng。
文螺紫贝寻常物,异日臣佗口舌功。wén luó zǐ bèi xún cháng wù,yì rì chén tuó kǒu shé gōng。

戊申之秋外舅李公伯行奉使英国奏调司书记新加坡留别王啸龙章一山诸同年

杨圻

北雁南飞大泽秋,日斜风急正登楼。běi yàn nán fēi dà zé qiū,rì xié fēng jí zhèng dēng lóu。
古今事改天堪问,舟楫功深地要愁。gǔ jīn shì gǎi tiān kān wèn,zhōu jí gōng shēn dì yào chóu。
醉后闭门山冷落,起来支枕海横流。zuì hòu bì mén shān lěng luò,qǐ lái zhī zhěn hǎi héng liú。
年年八月浮查去,万一牵衣宿斗牛。nián nián bā yuè fú chá qù,wàn yī qiān yī sù dòu niú。