古诗词

化胡歌七首

无名氏

我西化胡时。wǒ xī huà hú shí。
涉天靡不遥。shè tiān mí bù yáo。
牵天覆六合。qiān tiān fù liù hé。
艰难身尽婴。jiān nán shēn jǐn yīng。
胡人不识法。hú rén bù shí fǎ。
放火烧我身。fàng huǒ shāo wǒ shēn。
身亦不缺损。shēn yì bù quē sǔn。
乃复沉深浏。nǎi fù chén shēn liú。
龙王折水脉。lóng wáng zhé shuǐ mài。
复流不复行。fù liú bù fù xíng。
愚人皆哀叹。yú rén jiē āi tàn。
枉此贤人身。wǎng cǐ xián rén shēn。
吾作腾波气。wú zuò téng bō qì。
起立上著天。qǐ lì shàng zhù tiān。
日月头上皦。rì yuè tóu shàng jiǎo。
光照亿万千。guāng zhào yì wàn qiān。
胡王心方悟。hú wáng xīn fāng wù。
知是我圣人。zhī shì wǒ shèng rén。
叩头求悔过。kòu tóu qiú huǐ guò。
今欲奉侍君。jīn yù fèng shì jūn。
伏愿降灵气。fú yuàn jiàng líng qì。
怒活国土人。nù huó guó tǔ rén。
吾视怨家如赤子。wú shì yuàn jiā rú chì zi。
不顾仇以嫌。bù gù chóu yǐ xián。
化命一世士。huà mìng yī shì shì。
坐卧诵经文。zuò wò sòng jīng wén。
身无荣华饰。shēn wú róng huá shì。
后毕得升天。hòu bì dé shēng tiān。
吾告时世人。wú gào shí shì rén。
三界里中贤。sān jiè lǐ zhōng xián。
欲求长生道。yù qiú zhǎng shēng dào。
莫爱千金身。mò ài qiān jīn shēn。
出身著死地。chū shēn zhù sǐ dì。
返更得生缘。fǎn gèng dé shēng yuán。
火中生莲花。huǒ zhōng shēng lián huā。
尔乃是至真。ěr nǎi shì zhì zhēn。
莫有生煞想。mò yǒu shēng shā xiǎng。
得道升清天。dé dào shēng qīng tiān。
未负即真信。wèi fù jí zhēn xìn。
丧子千金身。sàng zi qiān jīn shēn。
猜您喜欢

相州百姓为樊叔略语

无名氏

智无穷清乡公。zhì wú qióng qīng xiāng gōng。
上下正。shàng xià zhèng。
樊安定。fán ān dìng。

时人为库狄士文语

无名氏

刺史罗刹政,司马蝮蛇瞋。cì shǐ luó shā zhèng,sī mǎ fù shé chēn。
长史含笑判,清河生吃人。zhǎng shǐ hán xiào pàn,qīng hé shēng chī rén。

王子思归歌

无名氏

洞庭兮木秋。dòng tíng xī mù qiū。
涔阳兮草衰。cén yáng xī cǎo shuāi。
去千乘之家国。qù qiān chéng zhī jiā guó。
作咸阳之布衣。zuò xián yáng zhī bù yī。

出塞

无名氏

候骑出甘泉,奔命入居延。hòu qí chū gān quán,bēn mìng rù jū yán。
旗作浮云影,阵如明月弦。qí zuò fú yún yǐng,zhèn rú míng yuè xián。

项王歌

无名氏

无复拔山力,谁论盖世才。wú fù bá shān lì,shuí lùn gài shì cái。
欲知汉骑满,但听楚歌哀。yù zhī hàn qí mǎn,dàn tīng chǔ gē āi。
悲看骓马去,泣望舣舟来。bēi kàn zhuī mǎ qù,qì wàng yǐ zhōu lái。

于阗采花

无名氏

山川虽异所,草木尚同春。shān chuān suī yì suǒ,cǎo mù shàng tóng chūn。
亦如溱洧地,自有采花人。yì rú qín wěi dì,zì yǒu cǎi huā rén。

沐浴子

无名氏

澡身经兰泛,濯发傃芳洲。zǎo shēn jīng lán fàn,zhuó fā sù fāng zhōu。
折荣聊踯躅,攀桂且淹留。zhé róng liáo zhí zhú,pān guì qiě yān liú。

泽雉

无名氏

擅场延绣颈,朝飞弄绮翼。shàn chǎng yán xiù jǐng,cháo fēi nòng qǐ yì。
饮啄常自在,惊雄恒不息。yǐn zhuó cháng zì zài,jīng xióng héng bù xī。

黄门倡歌

无名氏

佳人俱绝世,握手上春楼。jiā rén jù jué shì,wò shǒu shàng chūn lóu。
点黛方初月,缝裙学石榴。diǎn dài fāng chū yuè,fèng qún xué shí liú。
君王入朝罢,争竞理衣裘。jūn wáng rù cháo bà,zhēng jìng lǐ yī qiú。

送别诗

无名氏

杨柳青青著地垂,杨花漫漫搅天飞。yáng liǔ qīng qīng zhù dì chuí,yáng huā màn màn jiǎo tiān fēi。
柳条折尽花飞尽,借问行人归不归。liǔ tiáo zhé jǐn huā fēi jǐn,jiè wèn xíng rén guī bù guī。

咸阳宫人为咸阳王禧歌

无名氏

可怜咸阳王。kě lián xián yáng wáng。
奈何作事误。nài hé zuò shì wù。
金床玉几不能眠。jīn chuáng yù jǐ bù néng mián。
夜踏霜与露。yè tà shuāng yǔ lù。
洛水湛湛弥岸长。luò shuǐ zhàn zhàn mí àn zhǎng。
行人那得渡。xíng rén nà dé dù。

时人为上高里歌

无名氏

洛阳城北上高里。luò yáng chéng běi shàng gāo lǐ。
殷之顽民昔所止。yīn zhī wán mín xī suǒ zhǐ。
今日百姓造瓮子。jīn rì bǎi xìng zào wèng zi。
人皆弃去住者耻。rén jiē qì qù zhù zhě chǐ。

宣武孝明时谣

无名氏

狐非狐。hú fēi hú。
貉非貉。háo fēi háo。
焦梨狗子齿断索。jiāo lí gǒu zi chǐ duàn suǒ。

洛中童谣二首

无名氏

三月末。sān yuè mò。
四月初。sì yuè chū。
杨灰簸土觅真珠。yáng huī bǒ tǔ mì zhēn zhū。

洛中童谣二首

无名氏

头去项,脚根齐。tóu qù xiàng,jiǎo gēn qí。
驱上树,不须梯。qū shàng shù,bù xū tī。