古诗词

化胡歌七首

无名氏

我西化胡时。wǒ xī huà hú shí。
涉天靡不遥。shè tiān mí bù yáo。
牵天覆六合。qiān tiān fù liù hé。
艰难身尽婴。jiān nán shēn jǐn yīng。
胡人不识法。hú rén bù shí fǎ。
放火烧我身。fàng huǒ shāo wǒ shēn。
身亦不缺损。shēn yì bù quē sǔn。
乃复沉深浏。nǎi fù chén shēn liú。
龙王折水脉。lóng wáng zhé shuǐ mài。
复流不复行。fù liú bù fù xíng。
愚人皆哀叹。yú rén jiē āi tàn。
枉此贤人身。wǎng cǐ xián rén shēn。
吾作腾波气。wú zuò téng bō qì。
起立上著天。qǐ lì shàng zhù tiān。
日月头上皦。rì yuè tóu shàng jiǎo。
光照亿万千。guāng zhào yì wàn qiān。
胡王心方悟。hú wáng xīn fāng wù。
知是我圣人。zhī shì wǒ shèng rén。
叩头求悔过。kòu tóu qiú huǐ guò。
今欲奉侍君。jīn yù fèng shì jūn。
伏愿降灵气。fú yuàn jiàng líng qì。
怒活国土人。nù huó guó tǔ rén。
吾视怨家如赤子。wú shì yuàn jiā rú chì zi。
不顾仇以嫌。bù gù chóu yǐ xián。
化命一世士。huà mìng yī shì shì。
坐卧诵经文。zuò wò sòng jīng wén。
身无荣华饰。shēn wú róng huá shì。
后毕得升天。hòu bì dé shēng tiān。
吾告时世人。wú gào shí shì rén。
三界里中贤。sān jiè lǐ zhōng xián。
欲求长生道。yù qiú zhǎng shēng dào。
莫爱千金身。mò ài qiān jīn shēn。
出身著死地。chū shēn zhù sǐ dì。
返更得生缘。fǎn gèng dé shēng yuán。
火中生莲花。huǒ zhōng shēng lián huā。
尔乃是至真。ěr nǎi shì zhì zhēn。
莫有生煞想。mò yǒu shēng shā xiǎng。
得道升清天。dé dào shēng qīng tiān。
未负即真信。wèi fù jí zhēn xìn。
丧子千金身。sàng zi qiān jīn shēn。
猜您喜欢

黄督

无名氏

乔客他乡人,三春不得归。qiáo kè tā xiāng rén,sān chūn bù dé guī。
愿看杨柳树,已复藏班鵻。yuàn kàn yáng liǔ shù,yǐ fù cáng bān zhuī。

黄督

无名氏

笼车度蹋衍,故人求寄载。lóng chē dù tà yǎn,gù rén qiú jì zài。
催牛闭后户,无预故人事。cuī niú bì hòu hù,wú yù gù rén shì。

西平乐

无名氏

我情与欢情,二情感苍天。wǒ qíng yǔ huān qíng,èr qíng gǎn cāng tiān。
形虽胡越隔,神交中夜间。xíng suī hú yuè gé,shén jiāo zhōng yè jiān。

寻阳乐

无名氏

鸡亭故侬去,九里新侬还。jī tíng gù nóng qù,jiǔ lǐ xīn nóng hái。
送一却迎两,无有暂时闲。sòng yī què yíng liǎng,wú yǒu zàn shí xián。

白附鸠

无名氏

石头龙尾弯,新亭送客渚。shí tóu lóng wěi wān,xīn tíng sòng kè zhǔ。
酤酒不取钱,郎能饮几许。gū jiǔ bù qǔ qián,láng néng yǐn jǐ xǔ。

拔蒲二首

无名氏

青蒲衔紫茸,长叶复从风。qīng pú xián zǐ rōng,zhǎng yè fù cóng fēng。
与君同舟去,拔蒲五湖中。yǔ jūn tóng zhōu qù,bá pú wǔ hú zhōng。
朝发桂兰渚,昼息桑榆下。cháo fā guì lán zhǔ,zhòu xī sāng yú xià。
与君同拔蒲,竟日不成把。yǔ jūn tóng bá pú,jìng rì bù chéng bǎ。

拔蒲

无名氏

朝发桂兰渚,昼息桑榆下。cháo fā guì lán zhǔ,zhòu xī sāng yú xià。
与君同拔蒲,竟日不成把。yǔ jūn tóng bá pú,jìng rì bù chéng bǎ。

作蚕丝

无名氏

柔桑感阳风,阿娜婴兰妇。róu sāng gǎn yáng fēng,ā nà yīng lán fù。
垂条付绿叶,委体看女手。chuí tiáo fù lǜ yè,wěi tǐ kàn nǚ shǒu。

作蚕丝

无名氏

春蚕不应老,昼夜常怀丝。chūn cán bù yīng lǎo,zhòu yè cháng huái sī。
何惜微躯尽,缠绵自有时。hé xī wēi qū jǐn,chán mián zì yǒu shí。

作蚕丝

无名氏

绩蚕初成茧,相思条女密。jì cán chū chéng jiǎn,xiāng sī tiáo nǚ mì。
投身汤水中,贵得共成匹。tóu shēn tāng shuǐ zhōng,guì dé gòng chéng pǐ。

作蚕丝

无名氏

素丝非常质,屈折成绮罗。sù sī fēi cháng zhì,qū zhé chéng qǐ luó。
敢辞机杼劳,但恐花色多。gǎn cí jī zhù láo,dàn kǒng huā sè duō。

鸟妖诗

无名氏

独足上高台,茂草变为灰。dú zú shàng gāo tái,mào cǎo biàn wèi huī。
欲知我家处,朱门当水开。yù zhī wǒ jiā chù,zhū mén dāng shuǐ kāi。

玄卿镜铭

无名氏

日初升,月初盈。rì chū shēng,yuè chū yíng。
纤翳不生,肖兹万形。xiān yì bù shēng,xiào zī wàn xíng。
是曰撄宁,莹虚太清。shì yuē yīng níng,yíng xū tài qīng。

释慧通引谚

无名氏

指南为北,自谓不惑。zhǐ nán wèi běi,zì wèi bù huò。
指西为东,自谓不蒙。zhǐ xī wèi dōng,zì wèi bù méng。

宋宗庙登歌八首北平府君歌

无名氏

绵绵遐绪,明昭载融。mián mián xiá xù,míng zhāo zài róng。
汉德未远,尧有遗风。hàn dé wèi yuǎn,yáo yǒu yí fēng。
于穆皇祖,永世克隆。yú mù huáng zǔ,yǒng shì kè lóng。
本支惟庆,贻厥靡穷。běn zhī wéi qìng,yí jué mí qióng。