古诗词

菩萨蛮·纪别

杨圻

凤凰弦上闻愁语,酴醾风里酴醾雨。fèng huáng xián shàng wén chóu yǔ,tú mí fēng lǐ tú mí yǔ。
含泪出离筵,蓬松云两肩。hán lèi chū lí yán,péng sōng yún liǎng jiān。
夜寒深闭合,沁透鸳衾薄。yè hán shēn bì hé,qìn tòu yuān qīn báo。
南浦五更潮,锦帆风正高。nán pǔ wǔ gèng cháo,jǐn fān fēng zhèng gāo。

杨圻

杨圻,初名朝庆,更名鉴瑩,又名圻,字云史,号野王,常熟人,年二十一,以秀才为詹事府主簿,二十七为户部郎中。光绪二十八年(1902)举人,官邮传部郎中,出任英属南洋领事。入民国,任吴佩孚秘书长,亦曾经商。抗日战争爆发,居香港,病卒。 杨圻的作品>>

猜您喜欢

八归·辛酉冬至夕汉皋客楼感怀

杨圻

加餐健饭,自家调护,荆楚岁晚乍警。jiā cān jiàn fàn,zì jiā diào hù,jīng chǔ suì wǎn zhà jǐng。
短篱照眼南枝放,却忆红窗雪夜,妆残花靓。duǎn lí zhào yǎn nán zhī fàng,què yì hóng chuāng xuě yè,zhuāng cán huā jìng。
老去兰成犹万里,算两字功名昼饼。lǎo qù lán chéng yóu wàn lǐ,suàn liǎng zì gōng míng zhòu bǐng。
千万看枕上关山,灯下早霜鬓。qiān wàn kàn zhěn shàng guān shān,dēng xià zǎo shuāng bìn。
塞雁一声过也,云昏水乱,惊起独眠清影。sāi yàn yī shēng guò yě,yún hūn shuǐ luàn,jīng qǐ dú mián qīng yǐng。
玉人应念,今宵何处,那惯翠樽孤引。yù rén yīng niàn,jīn xiāo hé chù,nà guàn cuì zūn gū yǐn。
最消魂时候,岸上黄昏水楼静。zuì xiāo hún shí hòu,àn shàng huáng hūn shuǐ lóu jìng。
繁华歇,曲终人散,月小山高,江风吹酒醒。fán huá xiē,qū zhōng rén sàn,yuè xiǎo shān gāo,jiāng fēng chuī jiǔ xǐng。

蝶恋花·武昌感怀

杨圻

自有雄愁营九塞,满地江湖,几个渔樵在。zì yǒu xióng chóu yíng jiǔ sāi,mǎn dì jiāng hú,jǐ gè yú qiáo zài。
鸿雁一声沈暮霭,襄樊水乱山横翠。hóng yàn yī shēng shěn mù ǎi,xiāng fán shuǐ luàn shān héng cuì。
残照当楼拚一醉,酒力消时,怎敌西风脆。cán zhào dāng lóu pàn yī zuì,jiǔ lì xiāo shí,zěn dí xī fēng cuì。
摇落万方都一概,卷帘人在江山外。yáo luò wàn fāng dōu yī gài,juǎn lián rén zài jiāng shān wài。

蝶恋花·武昌感怀

杨圻

楼上天风吹满袖,头上青天,欲问频搔首。lóu shàng tiān fēng chuī mǎn xiù,tóu shàng qīng tiān,yù wèn pín sāo shǒu。
赢得江湖来载酒,山寒水冷诗魂瘦。yíng dé jiāng hú lái zài jiǔ,shān hán shuǐ lěng shī hún shòu。
一片烟波都似旧,醉也扶归,风雪黄昏后。yī piàn yān bō dōu shì jiù,zuì yě fú guī,fēng xuě huáng hūn hòu。
月上江潭人醒否,秋声都在张公柳。yuè shàng jiāng tán rén xǐng fǒu,qiū shēng dōu zài zhāng gōng liǔ。

蝶恋花·武昌感怀

杨圻

水碧沙明飞白鹭,最爱登楼,最怕登楼去。shuǐ bì shā míng fēi bái lù,zuì ài dēng lóu,zuì pà dēng lóu qù。
极目中原红尽处,斜阳直上长安路。jí mù zhōng yuán hóng jǐn chù,xié yáng zhí shàng zhǎng ān lù。
看尽斜阳新月吐,西塞山前,前度扁舟住。kàn jǐn xié yáng xīn yuè tǔ,xī sāi shān qián,qián dù biǎn zhōu zhù。
独树临江秋自语,西风黄叶如相诉。dú shù lín jiāng qiū zì yǔ,xī fēng huáng yè rú xiāng sù。

疏影·题友人词

杨圻

小廊幽寂,认谢家庭院,旧时月色。xiǎo láng yōu jì,rèn xiè jiā tíng yuàn,jiù shí yuè sè。
立尽黄昏,上了酴醵,深深照人寻觅。lì jǐn huáng hūn,shàng le tú jù,shēn shēn zhào rén xún mì。
曲栏风定调鹦鹉,看约住彩云三尺。qū lán fēng dìng diào yīng wǔ,kàn yuē zhù cǎi yún sān chǐ。
到而今一一销魂,花影都无声息。dào ér jīn yī yī xiāo hún,huā yǐng dōu wú shēng xī。
起把桂枝斫尽,画楼天样远,清影犹隔。qǐ bǎ guì zhī zhuó jǐn,huà lóu tiān yàng yuǎn,qīng yǐng yóu gé。
料是嫦娥,夜夜窥人,不管嵩阳仙客。liào shì cháng é,yè yè kuī rén,bù guǎn sōng yáng xiān kè。
早知灵药无凭据,却悔捣元霜狼藉。zǎo zhī líng yào wú píng jù,què huǐ dǎo yuán shuāng láng jí。
问广寒直怎清虚,可也风明月白。wèn guǎng hán zhí zěn qīng xū,kě yě fēng míng yuè bái。

风流子·春怨

杨圻

曲院小池花涌,楼外垂杨舞动。qū yuàn xiǎo chí huā yǒng,lóu wài chuí yáng wǔ dòng。
人独立,小桥西,较量春愁轻重。rén dú lì,xiǎo qiáo xī,jiào liàng chūn chóu qīng zhòng。
莺燕,低弄,流水斜阳如梦。yīng yàn,dī nòng,liú shuǐ xié yáng rú mèng。

点绛唇

杨圻

屈指无端,岁华暗换宜春帖。qū zhǐ wú duān,suì huá àn huàn yí chūn tiē。
鸭炉烟结,梦暖春寒烈。yā lú yān jié,mèng nuǎn chūn hán liè。
风竹凄清,敲向黄昏澈。fēng zhú qī qīng,qiāo xiàng huáng hūn chè。
半庭残雪,更半庭残月。bàn tíng cán xuě,gèng bàn tíng cán yuè。

蝶恋花·纪别

杨圻

临别殷勤千万语,语语无情,语语多情处。lín bié yīn qín qiān wàn yǔ,yǔ yǔ wú qíng,yǔ yǔ duō qíng chù。
烟柳斜阳休吊古,登山临水防风雨。yān liǔ xié yáng xiū diào gǔ,dēng shān lín shuǐ fáng fēng yǔ。
月照秋江歌与舞,灯火楼台,可似长安路。yuè zhào qiū jiāng gē yǔ wǔ,dēng huǒ lóu tái,kě shì zhǎng ān lù。
一缕幽情随梦去,西风秋月读捂主。yī lǚ yōu qíng suí mèng qù,xī fēng qiū yuè dú wǔ zhǔ。

虞美人·西湖苏小小墓石隐约有「佳人例让才人吊」之句不知何人所题盖亦伤心人语耳

杨圻

斜阳淡淡波纹皱,短短苏堤柳。xié yáng dàn dàn bō wén zhòu,duǎn duǎn sū dī liǔ。
柳边谁说是苏家,一点秋坟满地落秋花。liǔ biān shuí shuō shì sū jiā,yī diǎn qiū fén mǎn dì luò qiū huā。
西湖岁岁芙蓉老,多少才人吊。xī hú suì suì fú róng lǎo,duō shǎo cái rén diào。
不知谁更吊才人,惟有寒虫细细咒黄昏。bù zhī shuí gèng diào cái rén,wéi yǒu hán chóng xì xì zhòu huáng hūn。

西江月·春夜和内

杨圻

数片梨花着雨,半帘斜月微明。shù piàn lí huā zhe yǔ,bàn lián xié yuè wēi míng。
凄清楼上正吹笙,酒醒更阑人定。qī qīng lóu shàng zhèng chuī shēng,jiǔ xǐng gèng lán rén dìng。
香爇红帏淡淡,灯明碧径星星。xiāng ruò hóng wéi dàn dàn,dēng míng bì jìng xīng xīng。
秋千深院闭无声,满地瓓珊花影。qiū qiān shēn yuàn bì wú shēng,mǎn dì làn shān huā yǐng。

更漏子·晓雨

杨圻

露零星,香断续,惆怅河阳金谷。lù líng xīng,xiāng duàn xù,chóu chàng hé yáng jīn gǔ。
春又去,近归期,问花花不知。chūn yòu qù,jìn guī qī,wèn huā huā bù zhī。
小阁畔,花雨乱,湿遍晓阴池馆。xiǎo gé pàn,huā yǔ luàn,shī biàn xiǎo yīn chí guǎn。
窗暗暗,乌声声,落红春恨平。chuāng àn àn,wū shēng shēng,luò hóng chūn hèn píng。

临江仙·为人书

杨圻

红楼春尽相逢处,紫藤花下风低。hóng lóu chūn jǐn xiāng féng chù,zǐ téng huā xià fēng dī。
那时筵上小徘徊,背人肠断,默默种相思。nà shí yán shàng xiǎo pái huái,bèi rén cháng duàn,mò mò zhǒng xiāng sī。
欲问蓬山多少路,匆匆醉了还辞。yù wèn péng shān duō shǎo lù,cōng cōng zuì le hái cí。
闲愁痴恨几多时,没人理会,只有影儿知。xián chóu chī hèn jǐ duō shí,méi rén lǐ huì,zhǐ yǒu yǐng ér zhī。

虞美人

杨圻

前生种下相思种,转眼都如梦。qián shēng zhǒng xià xiāng sī zhǒng,zhuǎn yǎn dōu rú mèng。
此心如水只长流,如许潇湘能放几多愁。cǐ xīn rú shuǐ zhǐ zhǎng liú,rú xǔ xiāo xiāng néng fàng jǐ duō chóu。
楼台惆怅还犹昨,往事思量著。lóu tái chóu chàng hái yóu zuó,wǎng shì sī liàng zhù。
应知青鸟有时通,同去桃源深洞路重重。yīng zhī qīng niǎo yǒu shí tōng,tóng qù táo yuán shēn dòng lù zhòng zhòng。

临江仙·寄梁三

杨圻

蔷薇开遍莺声尽,斜阳花脚徘徊。qiáng wēi kāi biàn yīng shēng jǐn,xié yáng huā jiǎo pái huái。
香车过处碧尘飞,旧时风景,回首总依稀。xiāng chē guò chù bì chén fēi,jiù shí fēng jǐng,huí shǒu zǒng yī xī。
莫问海山多少路,相思相望谁知。mò wèn hǎi shān duō shǎo lù,xiāng sī xiāng wàng shuí zhī。
梦中犹记画堂西,满帘花絮,明月醉归时。mèng zhōng yóu jì huà táng xī,mǎn lián huā xù,míng yuè zuì guī shí。

蝶恋花·春感

杨圻

楼外青山啼杜宇,我已无家,更劝归何处。lóu wài qīng shān tí dù yǔ,wǒ yǐ wú jiā,gèng quàn guī hé chù。
千里中原风色暮,天涯近泪无乾土。qiān lǐ zhōng yuán fēng sè mù,tiān yá jìn lèi wú qián tǔ。
几日不来红满路,暗里春归,没个人来去。jǐ rì bù lái hóng mǎn lù,àn lǐ chūn guī,méi gè rén lái qù。
一点灯明花院雨,人间只有黄昏苦。yī diǎn dēng míng huā yuàn yǔ,rén jiān zhǐ yǒu huáng hūn kǔ。