古诗词

烛影摇红

无名氏

金菊初开,玉蟾新满升天皎。jīn jú chū kāi,yù chán xīn mǎn shēng tiān jiǎo。
重阳佳致始恢弘,圆鉴亭亭照。zhòng yáng jiā zhì shǐ huī hóng,yuán jiàn tíng tíng zhào。
上界中央奋矫。shàng jiè zhōng yāng fèn jiǎo。
桂花鲜、云收八表。guì huā xiān yún shōu bā biǎo。
绿枝袅袅。lǜ zhī niǎo niǎo。
素魄团团,于中奇妙。sù pò tuán tuán,yú zhōng qí miào。
细蕊繁英,洞天幽圃知多少。xì ruǐ fán yīng,dòng tiān yōu pǔ zhī duō shǎo。
高台深夜最堪观,得遇圆明了。gāo tái shēn yè zuì kān guān,dé yù yuán míng le。
风动清香盘绕。fēng dòng qīng xiāng pán rào。
烂银霞、交光池沼。làn yín xiá jiāo guāng chí zhǎo。
一丛霜气,万古冰轮,冲和谁晓。yī cóng shuāng qì,wàn gǔ bīng lún,chōng hé shuí xiǎo。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。