古诗词

望梅花

无名氏

是是非非休辩。shì shì fēi fēi xiū biàn。
好弱到头自见。hǎo ruò dào tóu zì jiàn。
莫说他人,休昧自己,暗里圣贤自见。mò shuō tā rén,xiū mèi zì jǐ,àn lǐ shèng xián zì jiàn。
听我劝。tīng wǒ quàn。
自古今,何曾放过一件。zì gǔ jīn,hé céng fàng guò yī jiàn。
好把尘缘拂散。hǎo bǎ chén yuán fú sàn。
清清净净,始终莫变。qīng qīng jìng jìng,shǐ zhōng mò biàn。
固蒂深根,长生久视,难免韶华易换。gù dì shēn gēn,zhǎng shēng jiǔ shì,nán miǎn sháo huá yì huàn。
气神炼。qì shén liàn。
遇个知音,希夷理、说与一遍。yù gè zhī yīn,xī yí lǐ shuō yǔ yī biàn。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。