古诗词

喜迁莺

无名氏

欲调真息。yù diào zhēn xī。
论根源参到,生前实际。lùn gēn yuán cān dào,shēng qián shí jì。
气是心兮,神为气主,心动神气分离。qì shì xīn xī,shén wèi qì zhǔ,xīn dòng shén qì fēn lí。
心宁子母相抱,意定自成真液。xīn níng zi mǔ xiāng bào,yì dìng zì chéng zhēn yè。
莫错识。mò cuò shí。
这内调息,非干扭捏,不晓胎元理。zhè nèi diào xī,fēi gàn niǔ niē,bù xiǎo tāi yuán lǐ。
开目和鼻指。kāi mù hé bí zhǐ。
灵龟蛇戏。líng guī shé xì。
祖道家风,回光返照,呼吸自归根蒂。zǔ dào jiā fēng,huí guāng fǎn zhào,hū xī zì guī gēn dì。
清风瞥然透户,水火刹那既济。qīng fēng piē rán tòu hù,shuǐ huǒ shā nà jì jì。
至此理。zhì cǐ lǐ。
要真常咫尺,三生佛出世。yào zhēn cháng zhǐ chǐ,sān shēng fú chū shì。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。