古诗词

满庭芳

无名氏

道释儒门,三教归一,算来平等肩齐。dào shì rú mén,sān jiào guī yī,suàn lái píng děng jiān qí。
道分天地,万化总归基。dào fēn tiān dì,wàn huà zǒng guī jī。
佛在灵山证果,六年后、雪岭修持。fú zài líng shān zhèng guǒ,liù nián hòu xuě lǐng xiū chí。
儒家教,温良恭俭,万代帝王师。rú jiā jiào,wēn liáng gōng jiǎn,wàn dài dì wáng shī。
道传秘诀,佛流方便,忍辱慈悲。dào chuán mì jué,fú liú fāng biàn,rěn rǔ cí bēi。
大成至圣,岂辩高低。dà chéng zhì shèng,qǐ biàn gāo dī。
都是后学晚辈,分人我、说是谈非。dōu shì hòu xué wǎn bèi,fēn rén wǒ shuō shì tán fēi。
休争气,三尊一体,瞻仰共皈依。xiū zhēng qì,sān zūn yī tǐ,zhān yǎng gòng guī yī。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。