古诗词

满庭芳

无名氏

石火光阴,人身不久,算来生死难防。shí huǒ guāng yīn,rén shēn bù jiǔ,suàn lái shēng sǐ nán fáng。
忽生或灭,恰似电争光。hū shēng huò miè,qià shì diàn zhēng guāng。
识破形骸假合,寻得个、出世仙方。shí pò xíng hái jiǎ hé,xún dé gè chū shì xiān fāng。
思量后,回心向道,要认个法中王。sī liàng hòu,huí xīn xiàng dào,yào rèn gè fǎ zhōng wáng。
时时常见面,同行同坐,同饮霞浆。shí shí cháng jiàn miàn,tóng xíng tóng zuò,tóng yǐn xiá jiāng。
同伴清风明月,同一志、同见天光。tóng bàn qīng fēng míng yuè,tóng yī zhì tóng jiàn tiān guāng。
同相会,同师访道,同唱满庭芳。tóng xiāng huì,tóng shī fǎng dào,tóng chàng mǎn tíng fāng。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。