古诗词

瑞鹤仙

无名氏

百年如梦蝶。bǎi nián rú mèng dié。
叹古往今来,多少豪杰。tàn gǔ wǎng jīn lái,duō shǎo háo jié。
图王霸业。tú wáng bà yè。
谩得渔樵,一场闲说。mán dé yú qiáo,yī chǎng xián shuō。
秦宫汉阙。qín gōng hàn quē。
今只有狐踪兔穴。jīn zhǐ yǒu hú zōng tù xué。
想荣华秉烛当风,富贵似汤浇雪。xiǎng róng huá bǐng zhú dāng fēng,fù guì shì tāng jiāo xuě。
省也,损身薄利害己,虚名却如吴越。shěng yě,sǔn shēn báo lì hài jǐ,xū míng què rú wú yuè。
随缘养拙。suí yuán yǎng zhuō。
柴门掩,是非绝。chái mén yǎn,shì fēi jué。
向午窗容膝,小溪垂钓,坐对云山万叠。xiàng wǔ chuāng róng xī,xiǎo xī chuí diào,zuò duì yún shān wàn dié。
夜横琴,伴我知音,碧天皓月。yè héng qín,bàn wǒ zhī yīn,bì tiān hào yuè。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。