古诗词

解红

无名氏

杖藜徐步。zhàng lí xú bù。
过小桥,逍遥游南浦。guò xiǎo qiáo,xiāo yáo yóu nán pǔ。
韶华暗改,俄然又翠红疏。sháo huá àn gǎi,é rán yòu cuì hóng shū。
东郊雨霁,何处绵蛮黄鹂语。dōng jiāo yǔ jì,hé chù mián mán huáng lí yǔ。
见云山掩映,烟溪外,斜阳暮。jiàn yún shān yǎn yìng,yān xī wài,xié yáng mù。
晚凉趁,竹风清香度。wǎn liáng chèn,zhú fēng qīng xiāng dù。
这闲里光阴向谁诉。zhè xián lǐ guāng yīn xiàng shuí sù。
尘寰百岁能几许。chén huán bǎi suì néng jǐ xǔ。
似浮沤出没,迷者难悟。shì fú ōu chū méi,mí zhě nán wù。
归去来,田园恐荒芜。guī qù lái,tián yuán kǒng huāng wú。
东篱畔,坦荡笑傲琴书。dōng lí pàn,tǎn dàng xiào ào qín shū。
青松影里,茅檐下,保养残躯。qīng sōng yǐng lǐ,máo yán xià,bǎo yǎng cán qū。
一任世间物态,翻腾催今古。yī rèn shì jiān wù tài,fān téng cuī jīn gǔ。
争如我,懒散生涯贫与素。zhēng rú wǒ,lǎn sàn shēng yá pín yǔ sù。
兴时歌,因时眠,狂时舞。xīng shí gē,yīn shí mián,kuáng shí wǔ。
把万事纷纷总不顾。bǎ wàn shì fēn fēn zǒng bù gù。
从他人笑真愚鲁。cóng tā rén xiào zhēn yú lǔ。
伴清风皓月,幽隐蓬壶。bàn qīng fēng hào yuè,yōu yǐn péng hú。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。