古诗词

踏雪行

无名氏

晓古通今,明经解义。xiǎo gǔ tōng jīn,míng jīng jiě yì。
纷纷说得天花坠。fēn fēn shuō dé tiān huā zhuì。
逐朝看画饼怎充饥,竹影难扫堂前地。zhú cháo kàn huà bǐng zěn chōng jī,zhú yǐng nán sǎo táng qián dì。
寡欲少思,忘言得意。guǎ yù shǎo sī,wàng yán dé yì。
诸家放下难为贵。zhū jiā fàng xià nán wèi guì。
若离方寸这些儿,踏破铁鞋无觅处。ruò lí fāng cùn zhè xiē ér,tà pò tiě xié wú mì chù。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。