古诗词

竹枝词二首

丁鹤年

竹鸡啼处一声声,山雨来时郎欲行。zhú jī tí chù yī shēng shēng,shān yǔ lái shí láng yù xíng。
蜀天恰似离人眼,十日都无一日晴。shǔ tiān qià shì lí rén yǎn,shí rì dōu wú yī rì qíng。

丁鹤年

鹤年,以字行,一字永庚,西域人也。曾祖阿老丁为巨商,以其赀归元世祖,世为显官。父职马禄丁,官武昌县达鲁花赤,有惠政,留葬焉。鹤年年十八,值兵乱,仓卒奉母走镇江。母殁,盐酪不入口者五年。避地越江上,又徙四明,行台省交辟不就。时方氏深忌色目人,鹤年转徙逃匿,旅食海乡,为童子师,或寄居僧舍,卖药以自给。先是生母冯阻绝东村,病死,瘗废宅中。道既通,鹤年还武昌,痛哭行求,梦其母以告,踪迹得之。齧血沁骨,棺敛以葬。晚年屏绝酒肉,庐父墓以终其身,明永乐间卒。乌斯道为作《丁孝子传》,戴叔能作《高士传》,以申屠蟠儗之。序其诗谓「注意之深,用工之至,尤在于五七言近体」。澹居老人题《海巢集》亦云:「忠义慷慨,有《骚》《雅》之遗意。」鹤年家世仕元,诸兄之登进士第者三人,遭时兵乱,不忘故国。尝有句云:「行踪不逐枭东徙,心事惟随雁北飞。」亦可悲也。录其诗为元季诸人后劲,而两兄之作附焉。 丁鹤年的作品>>

猜您喜欢

海巢

丁鹤年

海上巢居海若降,三山眼底小如矼。hǎi shàng cháo jū hǎi ruò jiàng,sān shān yǎn dǐ xiǎo rú gāng。
已攀若木为华表,更立榑桑作翠幢。yǐ pān ruò mù wèi huá biǎo,gèng lì fú sāng zuò cuì chuáng。
蛟室夜光晴烛户,蜃楼秋影冷涵窗。jiāo shì yè guāng qíng zhú hù,shèn lóu qiū yǐng lěng hán chuāng。
鹪鹩梦断无因到,唯有同栖鹤一双。jiāo liáo mèng duàn wú yīn dào,wéi yǒu tóng qī hè yī shuāng。

太守兄遗纸帐仍赠以诗次韵奉谢

丁鹤年

湘娥剪水霜刀匀,虚室生白无纤氛。xiāng é jiǎn shuǐ shuāng dāo yún,xū shì shēng bái wú xiān fēn。
壶中但觉风雨隔,壳里岂知天地分。hú zhōng dàn jué fēng yǔ gé,ké lǐ qǐ zhī tiān dì fēn。
蟾光夜明楮叶露,蝶梦春远梨花云。chán guāng yè míng chǔ yè lù,dié mèng chūn yuǎn lí huā yún。
恍然置我银世界,纵有琼瑶难报君。huǎng rán zhì wǒ yín shì jiè,zòng yǒu qióng yáo nán bào jūn。

渡鄞江后寄陆时敏陈可立

丁鹤年

小艇横江捷似飞,故人凝睇送将归。xiǎo tǐng héng jiāng jié shì fēi,gù rén níng dì sòng jiāng guī。
过山残照明纱帽,渡水浮云乱苎衣。guò shān cán zhào míng shā mào,dù shuǐ fú yún luàn zhù yī。
沙鸟水鸥同泛泛,岸花汀草各依依。shā niǎo shuǐ ōu tóng fàn fàn,àn huā tīng cǎo gè yī yī。
风尘来往惭经济,拟著渔蓑坐钓矶。fēng chén lái wǎng cán jīng jì,nǐ zhù yú suō zuò diào jī。

寄张左瞽

丁鹤年

张生脱略今有年,食无粱肉眠无毡。zhāng shēng tuō lüè jīn yǒu nián,shí wú liáng ròu mián wú zhān。
丈夫既与世不偶,贫贱肯为人所怜。zhàng fū jì yǔ shì bù ǒu,pín jiàn kěn wèi rén suǒ lián。
齐眉已喜孟光敬,剪发况闻陶母贤。qí méi yǐ xǐ mèng guāng jìng,jiǎn fā kuàng wén táo mǔ xián。
拂衣归来好共隐,与尔共耕沮溺田。fú yī guī lái hǎo gòng yǐn,yǔ ěr gòng gēng jǔ nì tián。

别四明亲友

丁鹤年

春雨晴时春水生,春风摇荡别离情。chūn yǔ qíng shí chūn shuǐ shēng,chūn fēng yáo dàng bié lí qíng。
柳条弄色已堪把,莺语怯寒犹未明。liǔ tiáo nòng sè yǐ kān bǎ,yīng yǔ qiè hán yóu wèi míng。
白雪翻声归锦轴,紫霞流影入瑶觥。bái xuě fān shēng guī jǐn zhóu,zǐ xiá liú yǐng rù yáo gōng。
当江打鼓放船去,长揖同袍好弟兄。dāng jiāng dǎ gǔ fàng chuán qù,zhǎng yī tóng páo hǎo dì xiōng。

迁葬后还四明途中寄武昌亲友

丁鹤年

浪游吴越任荆湘,来往那辞道路长。làng yóu wú yuè rèn jīng xiāng,lái wǎng nà cí dào lù zhǎng。
箧内有书惭历国,邸中无绶敢夸乡。qiè nèi yǒu shū cán lì guó,dǐ zhōng wú shòu gǎn kuā xiāng。
潮生别浦江云白,尘起征途野日黄。cháo shēng bié pǔ jiāng yún bái,chén qǐ zhēng tú yě rì huáng。
若问离人行役苦,十宵九梦在泷冈。ruò wèn lí rén xíng yì kǔ,shí xiāo jiǔ mèng zài lóng gāng。

九日登定海虎蹲山

丁鹤年

东海十年多契阔,西风九日独登临。dōng hǎi shí nián duō qì kuò,xī fēng jiǔ rì dú dēng lín。
天高云静雁初度,水碧沙明龙自吟。tiān gāo yún jìng yàn chū dù,shuǐ bì shā míng lóng zì yín。
篱下菊花怜我瘦,杯中竹叶为谁深。lí xià jú huā lián wǒ shòu,bēi zhōng zhú yè wèi shuí shēn。
凭高眺远无穷恨,去国怀乡一寸心。píng gāo tiào yuǎn wú qióng hèn,qù guó huái xiāng yī cùn xīn。

腐儒

丁鹤年

落魄乾坤一腐儒,生逢四海日艰虞。luò pò qián kūn yī fǔ rú,shēng féng sì hǎi rì jiān yú。
异邦作客歌黄鸟,空谷怀人咏白驹。yì bāng zuò kè gē huáng niǎo,kōng gǔ huái rén yǒng bái jū。
岂有纵横千七国,亦无词赋拟三都。qǐ yǒu zòng héng qiān qī guó,yì wú cí fù nǐ sān dōu。
时危那敢辞贫贱,第恨长年走畏途。shí wēi nà gǎn cí pín jiàn,dì hèn zhǎng nián zǒu wèi tú。

避地

丁鹤年

避地长年大海东,萧条生计野人同。bì dì zhǎng nián dà hǎi dōng,xiāo tiáo shēng jì yě rén tóng。
深春耒耜孤村雨,落日帆樯远浦风。shēn chūn lěi sì gū cūn yǔ,luò rì fān qiáng yuǎn pǔ fēng。
那得文章偕隐豹,聊将音问托归鸿。nà dé wén zhāng xié yǐn bào,liáo jiāng yīn wèn tuō guī hóng。
平生自恨无仙骨,五色蓬莱咫尺中。píng shēng zì hèn wú xiān gǔ,wǔ sè péng lái zhǐ chǐ zhōng。

异乡清明

丁鹤年

十年澒洞家何在,万里清明客未归。shí nián hòng dòng jiā hé zài,wàn lǐ qīng míng kè wèi guī。
雨僽风僝花乱落,泥融水暖燕交飞。yǔ zhòu fēng chán huā luàn luò,ní róng shuǐ nuǎn yàn jiāo fēi。
烟生榆柳推迁速,云锁松楸拜扫违。yān shēng yú liǔ tuī qiān sù,yún suǒ sōng qiū bài sǎo wéi。
旅雁尽回音问断,侧身长望泪频挥。lǚ yàn jǐn huí yīn wèn duàn,cè shēn zhǎng wàng lèi pín huī。

寄昌国济汝舟长老

丁鹤年

西江禅伯住东溟,境接蓬莱地最灵。xī jiāng chán bó zhù dōng míng,jìng jiē péng lái dì zuì líng。
析木秋涛浮座白,扶桑朝影拂檐青。xī mù qiū tāo fú zuò bái,fú sāng cháo yǐng fú yán qīng。
已无鹤近云间锡,只有龙听月下经。yǐ wú hè jìn yún jiān xī,zhǐ yǒu lóng tīng yuè xià jīng。
李白骑鲸天上去,题诗谁复扣岩扃。lǐ bái qí jīng tiān shàng qù,tí shī shuí fù kòu yán jiōng。

寓奉化寺寄菩提寺主

丁鹤年

菩提岭外空王寺,丹磴行穿虎豹群。pú tí lǐng wài kōng wáng sì,dān dèng xíng chuān hǔ bào qún。
万壑涛声岩下瀑,千峰雨气屋头云。wàn hè tāo shēng yán xià pù,qiān fēng yǔ qì wū tóu yún。
海龙送水金瓶贮,天女怀香宝鼎焚。hǎi lóng sòng shuǐ jīn píng zhù,tiān nǚ huái xiāng bǎo dǐng fén。
惭愧无缘尘土客,朝朝钟鼓下方闻。cán kuì wú yuán chén tǔ kè,cháo cháo zhōng gǔ xià fāng wén。

卜居二首

丁鹤年

木石为交不背盟,卜居应得惬幽情。mù shí wèi jiāo bù bèi méng,bo jū yīng dé qiè yōu qíng。
雨苔蘸水溪鱼上,风叶堕阶山犬鸣。yǔ tái zhàn shuǐ xī yú shàng,fēng yè duò jiē shān quǎn míng。
习懒已成忘盥栉,避喧渐远绝逢迎。xí lǎn yǐ chéng wàng guàn zhì,bì xuān jiàn yuǎn jué féng yíng。
义肥百战收全胜,特为耽诗太瘦生。yì féi bǎi zhàn shōu quán shèng,tè wèi dān shī tài shòu shēng。

卜居二首

丁鹤年

小村虽僻俗敦庞,背负崇山面俯江。xiǎo cūn suī pì sú dūn páng,bèi fù chóng shān miàn fǔ jiāng。
月冷灵虬潜绝壑,雨晴仙犬吠流淙。yuè lěng líng qiú qián jué hè,yǔ qíng xiān quǎn fèi liú cóng。
缊袍御腊辞纨裤,瓦瓮浮春谢玉缸。yūn páo yù là cí wán kù,wǎ wèng fú chūn xiè yù gāng。
偶为清羸聊采药,亦非窃比鹿门庞。ǒu wèi qīng léi liáo cǎi yào,yì fēi qiè bǐ lù mén páng。

奉寄恕中韫禅师

丁鹤年

曾向名山识异人,心如木石气如春。céng xiàng míng shān shí yì rén,xīn rú mù shí qì rú chūn。
坐禅霜叶秋埋膝,行道天花日绕身。zuò chán shuāng yè qiū mái xī,xíng dào tiān huā rì rào shēn。
有钵相传元是幻,无锥可著本非贫。yǒu bō xiāng chuán yuán shì huàn,wú zhuī kě zhù běn fēi pín。
惟馀潭底中秋月,对写龙峰面目真。wéi yú tán dǐ zhōng qiū yuè,duì xiě lóng fēng miàn mù zhēn。