古诗词

竹枝词二首

丁鹤年

水上摘莲青的的,泥中采藕白纤纤。shuǐ shàng zhāi lián qīng de de,ní zhōng cǎi ǒu bái xiān xiān。
却笑同根不同味,莲心清苦藕芽甜。què xiào tóng gēn bù tóng wèi,lián xīn qīng kǔ ǒu yá tián。

丁鹤年

鹤年,以字行,一字永庚,西域人也。曾祖阿老丁为巨商,以其赀归元世祖,世为显官。父职马禄丁,官武昌县达鲁花赤,有惠政,留葬焉。鹤年年十八,值兵乱,仓卒奉母走镇江。母殁,盐酪不入口者五年。避地越江上,又徙四明,行台省交辟不就。时方氏深忌色目人,鹤年转徙逃匿,旅食海乡,为童子师,或寄居僧舍,卖药以自给。先是生母冯阻绝东村,病死,瘗废宅中。道既通,鹤年还武昌,痛哭行求,梦其母以告,踪迹得之。齧血沁骨,棺敛以葬。晚年屏绝酒肉,庐父墓以终其身,明永乐间卒。乌斯道为作《丁孝子传》,戴叔能作《高士传》,以申屠蟠儗之。序其诗谓「注意之深,用工之至,尤在于五七言近体」。澹居老人题《海巢集》亦云:「忠义慷慨,有《骚》《雅》之遗意。」鹤年家世仕元,诸兄之登进士第者三人,遭时兵乱,不忘故国。尝有句云:「行踪不逐枭东徙,心事惟随雁北飞。」亦可悲也。录其诗为元季诸人后劲,而两兄之作附焉。 丁鹤年的作品>>

猜您喜欢

雨中寄杨彦常先生

丁鹤年

山中长夏苦淫雨,暂尔出门还不能。shān zhōng zhǎng xià kǔ yín yǔ,zàn ěr chū mén hái bù néng。
九天驭日力已竭,两地看云愁倍增。jiǔ tiān yù rì lì yǐ jié,liǎng dì kàn yún chóu bèi zēng。
怜君畏途久作客,笑我净舍常依僧。lián jūn wèi tú jiǔ zuò kè,xiào wǒ jìng shě cháng yī sēng。
相思倚柱发清啸,旁人不解谷空应。xiāng sī yǐ zhù fā qīng xiào,páng rén bù jiě gǔ kōng yīng。

赠李全真

丁鹤年

玄元孙子玄都客,汗漫长游宇宙间。xuán yuán sūn zi xuán dōu kè,hàn màn zhǎng yóu yǔ zhòu jiān。
黄鹤白云迷鄂渚,青牛紫气满函关。huáng hè bái yún mí è zhǔ,qīng niú zǐ qì mǎn hán guān。
袖中宝剑雌雄合,鼎内金丹大小还。xiù zhōng bǎo jiàn cí xióng hé,dǐng nèi jīn dān dà xiǎo hái。
不见吹笙王子晋,秋来几度候缑山。bù jiàn chuī shēng wáng zi jìn,qiū lái jǐ dù hòu gōu shān。

逃禅室卧病有怀故乡柬诸友生

丁鹤年

谋生失计倍凄凉,扶病将归自激昂。móu shēng shī jì bèi qī liáng,fú bìng jiāng guī zì jī áng。
那得金丹生羽翼,只将铁石作肝肠。nà dé jīn dān shēng yǔ yì,zhǐ jiāng tiě shí zuò gān cháng。
日长独卧维摩室,岁晚全荒陆氏庄。rì zhǎng dú wò wéi mó shì,suì wǎn quán huāng lù shì zhuāng。
幸际诸公各当道,应思孤客久迷方。xìng jì zhū gōng gè dāng dào,yīng sī gū kè jiǔ mí fāng。

梦得先妣墓

丁鹤年

慈颜幽翳杳难知,风雪孤村遍访之。cí yán yōu yì yǎo nán zhī,fēng xuě gū cūn biàn fǎng zhī。
极浦空江泥滑滑,荒冈断垄冢累累。jí pǔ kōng jiāng ní huá huá,huāng gāng duàn lǒng zhǒng lèi lèi。
那知恍惚魂归夜,正是呼号泪尽时。nà zhī huǎng hū hún guī yè,zhèng shì hū hào lèi jǐn shí。
孝格皇天吾岂敢,聊同乌鸟报恩私。xiào gé huáng tiān wú qǐ gǎn,liáo tóng wū niǎo bào ēn sī。

题太守兄遗稿后

丁鹤年

海国期年政化成,肩舆随处看春耕。hǎi guó qī nián zhèng huà chéng,jiān yú suí chù kàn chūn gēng。
正欣鸡犬无惊扰,讵意鲸鲵有斗争。zhèng xīn jī quǎn wú jīng rǎo,jù yì jīng ní yǒu dòu zhēng。
遥岛月明虚燕寝,故山云冷失佳城。yáo dǎo yuè míng xū yàn qǐn,gù shān yún lěng shī jiā chéng。
梦回诗句难重得,肠断池塘草又生。mèng huí shī jù nán zhòng dé,cháng duàn chí táng cǎo yòu shēng。

题太守兄遗稿后

丁鹤年

黑风吹海浪如山,独跨长鲸去不还。hēi fēng chuī hǎi làng rú shān,dú kuà zhǎng jīng qù bù hái。
身世云烟游物外,文章奎璧照人间。shēn shì yún yān yóu wù wài,wén zhāng kuí bì zhào rén jiān。
彤庭朝朔双凫远,绿野行春五马闲。tóng tíng cháo shuò shuāng fú yuǎn,lǜ yě xíng chūn wǔ mǎ xián。
老我急难馀泪在,一回抚卷一潺湲。lǎo wǒ jí nán yú lèi zài,yī huí fǔ juǎn yī chán yuán。

过九江追悼李子威太守

丁鹤年

瓣香遥拜九江城,太守精神日月明。bàn xiāng yáo bài jiǔ jiāng chéng,tài shǒu jīng shén rì yuè míng。
叔侄并归忠义传,江山不尽古今情。shū zhí bìng guī zhōng yì chuán,jiāng shān bù jǐn gǔ jīn qíng。
潮回湓浦声犹怒,云起炉峰气未平。cháo huí pén pǔ shēng yóu nù,yún qǐ lú fēng qì wèi píng。
生死总魁天下士,丈夫端不负科名。shēng sǐ zǒng kuí tiān xià shì,zhàng fū duān bù fù kē míng。

兵后还武昌二首

丁鹤年

避乱移家大海隈,楚云湘月首频回。bì luàn yí jiā dà hǎi wēi,chǔ yún xiāng yuè shǒu pín huí。
归期实误王孙草,远信虚凭驿使梅。guī qī shí wù wáng sūn cǎo,yuǎn xìn xū píng yì shǐ méi。
天地无情时屡改,江山有待我重来。tiān dì wú qíng shí lǚ gǎi,jiāng shān yǒu dài wǒ zhòng lái。
白头哀怨知多少,欲赋惭无庾信才。bái tóu āi yuàn zhī duō shǎo,yù fù cán wú yǔ xìn cái。

兵后还武昌二首

丁鹤年

乱后还家两鬓苍,物情人事总堪伤。luàn hòu hái jiā liǎng bìn cāng,wù qíng rén shì zǒng kān shāng。
西风古冢游狐兔,落日荒郊卧虎狼。xī fēng gǔ zhǒng yóu hú tù,luò rì huāng jiāo wò hǔ láng。
五柳久非陶令宅,百花今岂杜陵庄。wǔ liǔ jiǔ fēi táo lìng zhái,bǎi huā jīn qǐ dù líng zhuāng。
旧游回首都成梦,独数残更坐夜长。jiù yóu huí shǒu dōu chéng mèng,dú shù cán gèng zuò yè zhǎng。

哭阵亡仲兄烈瞻万户

丁鹤年

独骑铁马突重围,斩将搴旗疾似飞。dú qí tiě mǎ tū zhòng wéi,zhǎn jiāng qiān qí jí shì fēi。
金虎分符开幕府,玉龙横剑卫邦畿。jīn hǔ fēn fú kāi mù fǔ,yù lóng héng jiàn wèi bāng jī。
委身殉国心方尽,裹骨还乡愿竟违。wěi shēn xùn guó xīn fāng jǐn,guǒ gǔ hái xiāng yuàn jìng wéi。
病卧沧江怜弱弟,看云徒有泪沾衣。bìng wò cāng jiāng lián ruò dì,kàn yún tú yǒu lèi zhān yī。

奉怀先师豫章周孝思先生

丁鹤年

先生有道负清时,经济何由见设施。xiān shēng yǒu dào fù qīng shí,jīng jì hé yóu jiàn shè shī。
白水青山聊自适,光风霁月复谁知。bái shuǐ qīng shān liáo zì shì,guāng fēng jì yuè fù shuí zhī。
出尘标格三株树,瑞世文章五色芝。chū chén biāo gé sān zhū shù,ruì shì wén zhāng wǔ sè zhī。
鸣凤不闻人亦去,生刍一束起遐思。míng fèng bù wén rén yì qù,shēng chú yī shù qǐ xiá sī。

秋夜宿定水寺天香阁有怀见心长老

丁鹤年

寂寂双峰映涧流,重来托宿敞云楼。jì jì shuāng fēng yìng jiàn liú,zhòng lái tuō sù chǎng yún lóu。
窗涵虚白三更月,帘卷空青一色秋。chuāng hán xū bái sān gèng yuè,lián juǎn kōng qīng yī sè qiū。
颇有高情酬胜赏,可无奇句入冥搜。pǒ yǒu gāo qíng chóu shèng shǎng,kě wú qí jù rù míng sōu。
天风开遍岩前桂,谁为烝香寄澹游。tiān fēng kāi biàn yán qián guì,shuí wèi zhēng xiāng jì dàn yóu。

题昌国普陀寺二首

丁鹤年

神鳌屹立戴崔嵬,俯瞰沧溟水一杯。shén áo yì lì dài cuī wéi,fǔ kàn cāng míng shuǐ yī bēi。
积翠自天开罨画,布金随地起楼台。jī cuì zì tiān kāi yǎn huà,bù jīn suí dì qǐ lóu tái。
祈灵汉使乘槎到,传法胡僧折苇来。qí líng hàn shǐ chéng chá dào,chuán fǎ hú sēng zhé wěi lái。
若使祖龙知胜概,岂应驱石访蓬莱。ruò shǐ zǔ lóng zhī shèng gài,qǐ yīng qū shí fǎng péng lái。

题昌国普陀寺二首

丁鹤年

昆明劫火忽重然,宇内名山悉变迁。kūn míng jié huǒ hū zhòng rán,yǔ nèi míng shān xī biàn qiān。
古刹独存龙伯国,丰碑犹记兔儿年。gǔ shā dú cún lóng bó guó,fēng bēi yóu jì tù ér nián。
三更日浴咸池水,八月潮吞渤海天。sān gèng rì yù xián chí shuǐ,bā yuè cháo tūn bó hǎi tiān。
云汉灵槎如可御,便应长往问群仙。yún hàn líng chá rú kě yù,biàn yīng zhǎng wǎng wèn qún xiān。

梅南道人读易图

丁鹤年

画省归来谢缙绅,傍梅观易最清真。huà shěng guī lái xiè jìn shēn,bàng méi guān yì zuì qīng zhēn。
孤根下应先天气,太极中含大地春。gū gēn xià yīng xiān tiān qì,tài jí zhōng hán dà dì chūn。
傲睨乾坤双老眼,婆娑香影一吟身。ào nì qián kūn shuāng lǎo yǎn,pó suō xiāng yǐng yī yín shēn。
岁寒莫问调羹事,且作耆英会里人。suì hán mò wèn diào gēng shì,qiě zuò qí yīng huì lǐ rén。
2731234567»