古诗词

柳枝词

吾丘衍

一径梨花过雨沾,日华浮动碧丝帘。yī jìng lí huā guò yǔ zhān,rì huá fú dòng bì sī lián。
前轩插遍垂杨柳,看舞春风又画檐。qián xuān chā biàn chuí yáng liǔ,kàn wǔ chūn fēng yòu huà yán。

吾丘衍

衍字子行,钱塘人。意气简傲,常自比郭忠恕。居生花坊一小楼,客至,僮辄止之,通姓名乃使登。一日,廉访使徐琰来见,衍从楼上呼曰:此楼何敢当贵人登耶!愿明日谒谢使节。琰笑而去。生徒从衍游者常数十百人,衍坐童子地上,使冠者分番下授之,时出小清凉伞,教之低昂作舞势。或对宾游谈大噱,解发濡酒中为戏,群童皆肃容莫敢动。衍左目眇,又跛右足,一俯一仰,妩媚可观。畜两铁如意,日持弄之。或倚楼吹洞箫数曲,超然如忘世者。性好讥侮文学士,独推服仇远及胡之纯、长孺兄弟。初,衍年四十未娶,买酒家女为妾,至大三年秋,或讼女为己妻,官逮女父母,会其伪券事觉,连及衍,衍固弗知也。因逻卒辱衍,衍大不胜惭。腊月甲子,衍持玄绦缁笠诣仇远别,值晨出,因留诗一章竟去,不知所之。明日,或有得遗履于断桥上者。后卫大隐以六壬筮之,得亥子丑顺流相。曰:是其骨朽渊泥九十日矣!多宝院僧可权故从衍学为诗,闻其死,哭甚哀,招魂葬之西湖上。子行工隶书,尤精于小篆。兼通声音律吕之学。诗善效李贺。有《竹素山房诗》,竹房、竹素、贞白,皆其号也。 吾丘衍的作品>>

猜您喜欢

书陈道士止酒诗后

吾丘衍

真乐不在酒,高吟岂为狂。zhēn lè bù zài jiǔ,gāo yín qǐ wèi kuáng。
谁能采菊似陶令,篱东若待江州王。shuí néng cǎi jú shì táo lìng,lí dōng ruò dài jiāng zhōu wáng。
陈仙紫霞客,脱洒吾所识。chén xiān zǐ xiá kè,tuō sǎ wú suǒ shí。
天瓢不染人世香,曾向瑶台醉春色。tiān piáo bù rǎn rén shì xiāng,céng xiàng yáo tái zuì chūn sè。
玉桃屡食王母笑,眉发千年若年少。yù táo lǚ shí wáng mǔ xiào,méi fā qiān nián ruò nián shǎo。
世人往往犹见之,对人但写空中辞。shì rén wǎng wǎng yóu jiàn zhī,duì rén dàn xiě kōng zhōng cí。
长江滔滔九江水,江流注海无穷已。zhǎng jiāng tāo tāo jiǔ jiāng shuǐ,jiāng liú zhù hǎi wú qióng yǐ。
锦肠光射虹影昏,未必尘浆可濡此。jǐn cháng guāng shè hóng yǐng hūn,wèi bì chén jiāng kě rú cǐ。
阳春从昔和者稀,大音既发馀音低。yáng chūn cóng xī hé zhě xī,dà yīn jì fā yú yīn dī。
隋侯明月照车乘,纷纷鱼目空尘泥。suí hóu míng yuè zhào chē chéng,fēn fēn yú mù kōng chén ní。
高阳小饮夸汉祖,伯伦荷锸终何补。gāo yáng xiǎo yǐn kuā hàn zǔ,bó lún hé chā zhōng hé bǔ。
君不见餐霞楼上飞凤凰,酿玉蚁穴苍苔荒。jūn bù jiàn cān xiá lóu shàng fēi fèng huáng,niàng yù yǐ xué cāng tái huāng。

洛城晓

吾丘衍

洛阳晓气浮春空,花风漾暖香蒙蒙。luò yáng xiǎo qì fú chūn kōng,huā fēng yàng nuǎn xiāng méng méng。
油车碧钿金騕袅,染露蹴烟移海红。yóu chē bì diàn jīn yǎo niǎo,rǎn lù cù yān yí hǎi hóng。
回廊复宫洞房隔,梦入瑶台买春色。huí láng fù gōng dòng fáng gé,mèng rù yáo tái mǎi chūn sè。
叠柳蛾眉蜀帐昏,误识铜驼锦香陌。dié liǔ é méi shǔ zhàng hūn,wù shí tóng tuó jǐn xiāng mò。
鸾悲镜舞秋茫茫,帘移日光春昼长。luán bēi jìng wǔ qiū máng máng,lián yí rì guāng chūn zhòu zhǎng。
春昼长,恨春草,胡蝶飞来鬓先老。chūn zhòu zhǎng,hèn chūn cǎo,hú dié fēi lái bìn xiān lǎo。

送商继显

吾丘衍

昔送春水别,悠悠岁华迁。xī sòng chūn shuǐ bié,yōu yōu suì huá qiān。
廉车忽东来,清风满长川。lián chē hū dōng lái,qīng fēng mǎn zhǎng chuān。
我家衡门古城曲,养素居真抱幽独。wǒ jiā héng mén gǔ chéng qū,yǎng sù jū zhēn bào yōu dú。
少年未免笑陈平,委巷何人重干木。shǎo nián wèi miǎn xiào chén píng,wěi xiàng hé rén zhòng gàn mù。
君能下士倾里闾,时恒过我谈诗书。jūn néng xià shì qīng lǐ lǘ,shí héng guò wǒ tán shī shū。
丈夫贵义乃如此,高怀可似东平徐。zhàng fū guì yì nǎi rú cǐ,gāo huái kě shì dōng píng xú。
凤凰衔书紫云阙,驿使连催向春发。fèng huáng xián shū zǐ yún quē,yì shǐ lián cuī xiàng chūn fā。
此行莫嗟老相随,尚父犹能赞纶綍。cǐ xíng mò jiē lǎo xiāng suí,shàng fù yóu néng zàn lún fú。
青云万里何茫茫,冥鸿不飞天路长。qīng yún wàn lǐ hé máng máng,míng hóng bù fēi tiān lù zhǎng。
瀛洲松桂各有意,未应笑□孤兰芳。yíng zhōu sōng guì gè yǒu yì,wèi yīng xiào gū lán fāng。
人间聚散岂得已,义士由来重知己。rén jiān jù sàn qǐ dé yǐ,yì shì yóu lái zhòng zhī jǐ。
璅陵旧隐固依然,东山须为苍生起。suǒ líng jiù yǐn gù yī rán,dōng shān xū wèi cāng shēng qǐ。

马虚中为庐山黄尊师画西湖烟雨

吾丘衍

湖山秀绝钱塘西,六鳌截岸开云霓。hú shān xiù jué qián táng xī,liù áo jié àn kāi yún ní。
瑶峰彩树绮罗色,孰将烟雨看冥迷。yáo fēng cǎi shù qǐ luó sè,shú jiāng yān yǔ kàn míng mí。
昔年繁华有如此,金碧楼台画图里。xī nián fán huá yǒu rú cǐ,jīn bì lóu tái huà tú lǐ。
今来观画想当年,一片生绡但烟水。jīn lái guān huà xiǎng dāng nián,yī piàn shēng xiāo dàn yān shuǐ。
紫霞道士璚楼仙,栖真养素玄又玄。zǐ xiá dào shì qióng lóu xiān,qī zhēn yǎng sù xuán yòu xuán。
含毫深雾入幽思,写开十里玻璃天。hán háo shēn wù rù yōu sī,xiě kāi shí lǐ bō lí tiān。
玻璃浮天漾天色,倒影斜分雨云墨。bō lí fú tiān yàng tiān sè,dào yǐng xié fēn yǔ yún mò。
元晖有意共苍茫,岂在西娘艳雕饰。yuán huī yǒu yì gòng cāng máng,qǐ zài xī niáng yàn diāo shì。
晴天散雨东风吹,雨收已觉非当时。qíng tiān sàn yǔ dōng fēng chuī,yǔ shōu yǐ jué fēi dāng shí。
它年携此故山去,松风洒瀑遥相思。tā nián xié cǐ gù shān qù,sōng fēng sǎ pù yáo xiāng sī。

因上人以所画陶隐居留别

吾丘衍

真僧寄人间,云影落大地。zhēn sēng jì rén jiān,yún yǐng luò dà dì。
倏来无本行,暂止宁有意。shū lái wú běn xíng,zàn zhǐ níng yǒu yì。
尝览物外史,觉士吾所钦。cháng lǎn wù wài shǐ,jué shì wú suǒ qīn。
扰扰万境中,丹葩耀阳林。rǎo rǎo wàn jìng zhōng,dān pā yào yáng lín。
往年识因公,古貌白毫相。wǎng nián shí yīn gōng,gǔ mào bái háo xiāng。
今年重相逢,远意益疏放。jīn nián zhòng xiāng féng,yuǎn yì yì shū fàng。
金策挂山壁,衲衣悬竹枝。jīn cè guà shān bì,nà yī xuán zhú zhī。
了然离言辞,明珠净摩尼。le rán lí yán cí,míng zhū jìng mó ní。
陶公古仙人,道备入海岳。táo gōng gǔ xiān rén,dào bèi rù hǎi yuè。
写容寄遐思,神交慰寥邈。xiě róng jì xiá sī,shén jiāo wèi liáo miǎo。
一镜摄众影,万有道所将。yī jìng shè zhòng yǐng,wàn yǒu dào suǒ jiāng。
相送湖水阴,空云起苍茫。xiāng sòng hú shuǐ yīn,kōng yún qǐ cāng máng。

演上人归雪峰

吾丘衍

昔诵梁苑赋,雪山峙西方。xī sòng liáng yuàn fù,xuě shān zhì xī fāng。
兹峰一何高,玉影发夜光。zī fēng yī hé gāo,yù yǐng fā yè guāng。
演公禅门秀,法海一苇航。yǎn gōng chán mén xiù,fǎ hǎi yī wěi háng。
远参天目僧,回憩中峰旁。yuǎn cān tiān mù sēng,huí qì zhōng fēng páng。
向我说方外,飞鸿点沧浪。xiàng wǒ shuō fāng wài,fēi hóng diǎn cāng làng。
雪飞本无花,雪尽复何有。xuě fēi běn wú huā,xuě jǐn fù hé yǒu。
岂如故山中,寒光射牛斗。qǐ rú gù shān zhōng,hán guāng shè niú dòu。
学道当解此,纯白含性宗。xué dào dāng jiě cǐ,chún bái hán xìng zōng。
想同觉禅师,空山对芙蓉。xiǎng tóng jué chán shī,kōng shān duì fú róng。

宣城陈公辅晓访赠镜

吾丘衍

古镜若宝剑,千年有光芒。gǔ jìng ruò bǎo jiàn,qiān nián yǒu guāng máng。
铜花紫苔纹,不染冰井凉。tóng huā zǐ tái wén,bù rǎn bīng jǐng liáng。
客有陈孟公,旅宦自远方。kè yǒu chén mèng gōng,lǚ huàn zì yuǎn fāng。
清晓访我舍,主宾共相忘。qīng xiǎo fǎng wǒ shě,zhǔ bīn gòng xiāng wàng。
隐隐怀袖中,出此片月光。yǐn yǐn huái xiù zhōng,chū cǐ piàn yuè guāng。
卧视复仰照,依微见陵阳。wò shì fù yǎng zhào,yī wēi jiàn líng yáng。
秋水倒不飞,七锦各异章。qiū shuǐ dào bù fēi,qī jǐn gè yì zhāng。
抚玩乐此惠,神交思悠长。fǔ wán lè cǐ huì,shén jiāo sī yōu zhǎng。
朗诵璚玖音,晨华翠云张。lǎng sòng qióng jiǔ yīn,chén huá cuì yún zhāng。

莫种树

吾丘衍

莫种树,种树阴我屋。mò zhǒng shù,zhǒng shù yīn wǒ wū。
长大如盖青茫茫,何用春风暂时绿。zhǎng dà rú gài qīng máng máng,hé yòng chūn fēng zàn shí lǜ。

休洗红

吾丘衍

休洗红,洗红红在水。xiū xǐ hóng,xǐ hóng hóng zài shuǐ。
旧红因水来,今复水中弃。jiù hóng yīn shuǐ lái,jīn fù shuǐ zhōng qì。
长安少年多负恩,漂毋犹自哀王孙。zhǎng ān shǎo nián duō fù ēn,piāo wú yóu zì āi wáng sūn。

方寿父赠桂珠篇

吾丘衍

嫦娥采香广寒陌,兔杵摇空响秋碧。cháng é cǎi xiāng guǎng hán mò,tù chǔ yáo kōng xiǎng qiū bì。
染香拂天移素烟,捣碎黄金失金色。rǎn xiāng fú tiān yí sù yān,dǎo suì huáng jīn shī jīn sè。
五丝绕环云纚纚,玄珠联翩出秋水。wǔ sī rào huán yún lí lí,xuán zhū lián piān chū qiū shuǐ。
天风羽衣生晚香,兰叶枯寒九华佩。tiān fēng yǔ yī shēng wǎn xiāng,lán yè kū hán jiǔ huá pèi。
仙人骑羊白山下,招手蓬莱促烟驾。xiān rén qí yáng bái shān xià,zhāo shǒu péng lái cù yān jià。
树边吴质未全醒,粉霞绶冷花飘零。shù biān wú zhì wèi quán xǐng,fěn xiá shòu lěng huā piāo líng。

送陆静复游张公石室

吾丘衍

骑驴入石璧,我闻古仙人。qí lǘ rù shí bì,wǒ wén gǔ xiān rén。
洞天秘云烟,道隐孰与亲。dòng tiān mì yún yān,dào yǐn shú yǔ qīn。
羽士玉清侣,浪迹寄隐沦。yǔ shì yù qīng lǚ,làng jì jì yǐn lún。
鍊真□阳山,采秀葛水滨。liàn zhēn yáng shān,cǎi xiù gé shuǐ bīn。
乘兴忆遐趣,飘然问飙轮。chéng xīng yì xiá qù,piāo rán wèn biāo lún。
西风满空山,桂子玉露新。xī fēng mǎn kōng shān,guì zi yù lù xīn。
□□□有地,天香散衣巾。yǒu dì,tiān xiāng sàn yī jīn。
折桂勿久品,桃花易千春。zhé guì wù jiǔ pǐn,táo huā yì qiān chūn。

桃花雨乐府一章寄翼之

吾丘衍

秦源春梦阳台晚,风散惊红作秋苑。qín yuán chūn mèng yáng tái wǎn,fēng sàn jīng hóng zuò qiū yuàn。
闲阴碧树摇暖云,茸苔罗水香氛氲。xián yīn bì shù yáo nuǎn yún,rōng tái luó shuǐ xiāng fēn yūn。
蝶飞不湿烟绵路,吴娥怨涩鸾阶步。dié fēi bù shī yān mián lù,wú é yuàn sè luán jiē bù。
参差海羽双燕来,依微石舞潇湘回。cān chà hǎi yǔ shuāng yàn lái,yī wēi shí wǔ xiāo xiāng huí。

古诗一首送翼之回吴

吾丘衍

游子动归思,南风起秋声。yóu zi dòng guī sī,nán fēng qǐ qiū shēng。
我亦当此时,相送难为情。wǒ yì dāng cǐ shí,xiāng sòng nán wèi qíng。
交朋尚如斯,况尔怀父兄。jiāo péng shàng rú sī,kuàng ěr huái fù xiōng。
三吴亦邻邦,一水非远程。sān wú yì lín bāng,yī shuǐ fēi yuǎn chéng。
君还姑苏台,我留凤凰城。jūn hái gū sū tái,wǒ liú fèng huáng chéng。
两地各相望,驰心互奔倾。liǎng dì gè xiāng wàng,chí xīn hù bēn qīng。
流光若颓波,彼此即寓萍。liú guāng ruò tuí bō,bǐ cǐ jí yù píng。
浮世苦离散,辗转百虑萦。fú shì kǔ lí sàn,niǎn zhuǎn bǎi lǜ yíng。
何能慰余怀,握手徒营营。hé néng wèi yú huái,wò shǒu tú yíng yíng。

菌耳遍沃野

吾丘衍

菌耳遍沃野,琼芝亦芬芳。jūn ěr biàn wò yě,qióng zhī yì fēn fāng。
群阴掩其茨,谁复知尔良。qún yīn yǎn qí cí,shuí fù zhī ěr liáng。
我愿得此草,移根植崇冈。wǒ yuàn dé cǐ cǎo,yí gēn zhí chóng gāng。
闲攀紫金蕤,挹露晞朝阳。xián pān zǐ jīn ruí,yì lù xī cháo yáng。
服食换绿髓,轻举过紫皇。fú shí huàn lǜ suǐ,qīng jǔ guò zǐ huáng。
招携三辰游,与之同辉光。zhāo xié sān chén yóu,yǔ zhī tóng huī guāng。

晚凉曲

吾丘衍

南风吹云散天碧,高槐无声暮蝉寂。nán fēng chuī yún sàn tiān bì,gāo huái wú shēng mù chán jì。
弹冠罢沐冰纻香,轻握停挥素鸾翼。dàn guān bà mù bīng zhù xiāng,qīng wò tíng huī sù luán yì。
冲风鸟羽南去迟,弦月欲上光参差。chōng fēng niǎo yǔ nán qù chí,xián yuè yù shàng guāng cān chà。
飞□卷帘钩网丝,碧簟欲冷秋依依。fēi juǎn lián gōu wǎng sī,bì diàn yù lěng qiū yī yī。
961234567