古诗词

苏武慢

虞集

十载燕山,十年江上,惯见半生风雪。shí zài yàn shān,shí nián jiāng shàng,guàn jiàn bàn shēng fēng xuě。
对雪无舟,泛舟无雪,不遇并时高洁。duì xuě wú zhōu,fàn zhōu wú xuě,bù yù bìng shí gāo jié。
断港残沙,今兹何夕,一似剡溪归越。duàn gǎng cán shā,jīn zī hé xī,yī shì shàn xī guī yuè。
但掀篷、数尺梅花,人迹鸟飞俱绝。dàn xiān péng shù chǐ méi huā,rén jì niǎo fēi jù jué。
君不见、五老危巅,浮丘绝顶,笑我早生华发。jūn bù jiàn wǔ lǎo wēi diān,fú qiū jué dǐng,xiào wǒ zǎo shēng huá fā。
返老还童,易粗为妙,定有九还丹诀。fǎn lǎo hái tóng,yì cū wèi miào,dìng yǒu jiǔ hái dān jué。
霁景浮空,天光眩海,一体本无分别。jì jǐng fú kōng,tiān guāng xuàn hǎi,yī tǐ běn wú fēn bié。
便堪称、六一仙公,千古太虚明月。biàn kān chēng liù yī xiān gōng,qiān gǔ tài xū míng yuè。
虞集

虞集

虞集(1272~1348)元代著名学者、诗人。字伯生,号道园,人称邵庵先生。少受家学,尝从吴澄游。成宗大德初,以荐授大都路儒学教授,李国子助教、博士。仁宗时,迁集贤修撰,除翰林待制。文宗即位,累除奎章阁侍书学士。领修《经世大典》,著有《道园学古录》、《道园遗稿》。虞集素负文名,与揭傒斯、柳贯、黄溍并称“元儒四家”;诗与揭傒斯、范梈、杨载齐名,人称“元诗四家”。 虞集的作品>>

猜您喜欢

题柯敬仲杂画十首

虞集

平陆苍龙起,近山生远烟。píng lù cāng lóng qǐ,jìn shān shēng yuǎn yān。
前村三万顷,明日水平田。qián cūn sān wàn qǐng,míng rì shuǐ píng tián。

题柯敬仲杂画十首

虞集

莓苔生石路,翠竹自交加。méi tái shēng shí lù,cuì zhú zì jiāo jiā。
不惜青鞋湿,临流踏白沙。bù xī qīng xié shī,lín liú tà bái shā。

题柯敬仲杂画十首

虞集

昨夜采樵去,偶逢三尺枯。zuó yè cǎi qiáo qù,ǒu féng sān chǐ kū。
山人不到海,不识是珊瑚。shān rén bù dào hǎi,bù shí shì shān hú。

题李溉之学士湖上诸亭

虞集

玉女乘烟雾,松间采薜萝。yù nǚ chéng yān wù,sōng jiān cǎi bì luó。
飞行了无迹,明月送空歌。fēi xíng le wú jì,míng yuè sòng kōng gē。

题李溉之学士湖上诸亭

虞集

金沙滩上日,潭底见行云。jīn shā tān shàng rì,tán dǐ jiàn xíng yún。
只有琴高鲤,时时或作群。zhǐ yǒu qín gāo lǐ,shí shí huò zuò qún。

题李溉之学士湖上诸亭

虞集

春水如天上,秋潭见月中。chūn shuǐ rú tiān shàng,qiū tán jiàn yuè zhōng。
如何列御寇,犹欲待泠风。rú hé liè yù kòu,yóu yù dài líng fēng。

题李溉之学士湖上诸亭

虞集

湖深山影碧,天净月光空。hú shēn shān yǐng bì,tiān jìng yuè guāng kōng。
幸自无波浪,蘋花谩晚风。xìng zì wú bō làng,píng huā mán wǎn fēng。

题李溉之学士湖上诸亭

虞集

三周华不注,水影浸青天。sān zhōu huá bù zhù,shuǐ yǐng jìn qīng tiān。
不上银河去,空明击棹还。bù shàng yín hé qù,kōng míng jī zhào hái。

春妍带雪图

虞集

玉茗深宫里,春妍带雪残。yù míng shēn gōng lǐ,chūn yán dài xuě cán。
可怜五色羽,相并不知寒。kě lián wǔ sè yǔ,xiāng bìng bù zhī hán。

题饶世英所藏钱舜举四季花木海棠

虞集

睡起多情思,依稀见太真。shuì qǐ duō qíng sī,yī xī jiàn tài zhēn。
一枝红泪湿,似忆故宫春。yī zhī hóng lèi shī,shì yì gù gōng chūn。

题汪华玉子昂兰石二首

虞集

海内出珊瑚,枝撑碧月孤。hǎi nèi chū shān hú,zhī chēng bì yuè gū。
鲛人拾翠羽,泣露得明珠。jiāo rén shí cuì yǔ,qì lù dé míng zhū。

题汪华玉子昂兰石二首

虞集

参差不可吹,纫佩寄远道。cān chà bù kě chuī,rèn pèi jì yuǎn dào。
遂令如石心,岁晚永相好。suì lìng rú shí xīn,suì wǎn yǒng xiāng hǎo。

黄蜀葵

虞集

花萼立清晨,鹅黄向日新。huā è lì qīng chén,é huáng xiàng rì xīn。
金杯承玉露,偏醉蜀乡人。jīn bēi chéng yù lù,piān zuì shǔ xiāng rén。

芙蓉

虞集

丹霞覆苑洲,公子夜来游。dān xiá fù yuàn zhōu,gōng zi yè lái yóu。
终宴清露冷,折花登彩舟。zhōng yàn qīng lù lěng,zhé huā dēng cǎi zhōu。

家茶

虞集

万木老空山,花开绿萼间。wàn mù lǎo kōng shān,huā kāi lǜ è jiān。
素妆风雪里,不作少年颜。sù zhuāng fēng xuě lǐ,bù zuò shǎo nián yán。