古诗词

南乡子·送人北行入燕作

耶律铸

匹马赴严宸。pǐ mǎ fù yán chén。
将谓青云上致身。jiāng wèi qīng yún shàng zhì shēn。
不是男儿容易事,风尘。bù shì nán ér róng yì shì,fēng chén。
水远山长愁杀人。shuǐ yuǎn shān zhǎng chóu shā rén。
离别若为情。lí bié ruò wèi qíng。
雪暗西山泪满巾。xuě àn xī shān lèi mǎn jīn。
还忆夜来分手处,天津。hái yì yè lái fēn shǒu chù,tiān jīn。
桃李无言各自春。táo lǐ wú yán gè zì chūn。

耶律铸

元义州弘政人,字成仲,号双溪。耶律楚材子。幼聪敏,善属文,尤工骑射。父卒,嗣领中书省事,上言宜疏禁网,采历代德政合于时宜者八十一章以进。宪宗攻蜀,诏领侍卫骁果以从,屡出奇计,攻下城邑。世祖即位,拜中书左丞相,征兵扈从,败阿里不哥于上都。加光禄大夫,奏定法令三十七章,吏民便之。后坐事罢免,徙居山后。卒谥文忠。有《双溪醉隐集》。 耶律铸的作品>>

猜您喜欢

送李稚川

耶律铸

云来云去元因雨,花落花开总是风。yún lái yún qù yuán yīn yǔ,huā luò huā kāi zǒng shì fēng。
白酒尽堪骄富贵,青山只合傲王公。bái jiǔ jǐn kān jiāo fù guì,qīng shān zhǐ hé ào wáng gōng。
从甘鸡肋功名后,已堕羊肠世路中。cóng gān jī lē gōng míng hòu,yǐ duò yáng cháng shì lù zhōng。
为语屏山痴子弟,虎狼丛里逞豪雄。wèi yǔ píng shān chī zi dì,hǔ láng cóng lǐ chěng háo xióng。

送李稚川

耶律铸

一尊浊酒与君同,握手相随出帝宫。yī zūn zhuó jiǔ yǔ jūn tóng,wò shǒu xiāng suí chū dì gōng。
牧笛唤回千里梦,秋风点破一飞鸿。mù dí huàn huí qiān lǐ mèng,qiū fēng diǎn pò yī fēi hóng。
参横斗转关河月,山寂猿啼草木风。cān héng dòu zhuǎn guān hé yuè,shān jì yuán tí cǎo mù fēng。
酌别淡烟衰草路,飘零踪迹又西东。zhuó bié dàn yān shuāi cǎo lù,piāo líng zōng jì yòu xī dōng。

送子文还家

耶律铸

道直如弦气吐虹,尽输心计静颓风。dào zhí rú xián qì tǔ hóng,jǐn shū xīn jì jìng tuí fēng。
倦蕲待诏留金马,遽乞还山命玉骢。juàn qí dài zhào liú jīn mǎ,jù qǐ hái shān mìng yù cōng。
天幕几曾巢客燕,云罗终不挂冥鸿。tiān mù jǐ céng cháo kè yàn,yún luó zhōng bù guà míng hóng。
多思高谢人闲了,不似痴仙醉梦中。duō sī gāo xiè rén xián le,bù shì chī xiān zuì mèng zhōng。

和子文留别诗韵以赆行

耶律铸

天涯牢落故人稀,与子论文真所依。tiān yá láo luò gù rén xī,yǔ zi lùn wén zhēn suǒ yī。
万里有行君有志,双亲无恙我无违。wàn lǐ yǒu xíng jūn yǒu zhì,shuāng qīn wú yàng wǒ wú wéi。
愁如流水何时尽,身似杨花到处飞。chóu rú liú shuǐ hé shí jǐn,shēn shì yáng huā dào chù fēi。
明日不堪离别处,高吟新句赠玄晖。míng rì bù kān lí bié chù,gāo yín xīn jù zèng xuán huī。

西行留别诸人

耶律铸

绿杨飞絮草铺茵,到处春光随意新。lǜ yáng fēi xù cǎo pù yīn,dào chù chūn guāng suí yì xīn。
几个道傍留别客,万重山外远行人。jǐ gè dào bàng liú bié kè,wàn zhòng shān wài yuǎn xíng rén。
凄凉幽鸟唤残月,狼藉野花伤莫春。qī liáng yōu niǎo huàn cán yuè,láng jí yě huā shāng mò chūn。
酒薄无由求一醉,更堪归鸟过来频。jiǔ báo wú yóu qiú yī zuì,gèng kān guī niǎo guò lái pín。

用西冈老人留别诗韵以赆其行二首

耶律铸

健羡男儿得志秋,锦衣归去跃骅骝。jiàn xiàn nán ér dé zhì qiū,jǐn yī guī qù yuè huá liú。
断肠南陌人何在,回首夕阳水自流。duàn cháng nán mò rén hé zài,huí shǒu xī yáng shuǐ zì liú。
故里得归真乐土,浮生无地不天游。gù lǐ dé guī zhēn lè tǔ,fú shēng wú dì bù tiān yóu。
疲民正赖君侯手,莫把功名让黑头。pí mín zhèng lài jūn hóu shǒu,mò bǎ gōng míng ràng hēi tóu。

用西冈老人留别诗韵以赆其行二首

耶律铸

昔年冷坐渭河滨,独钓寒波绝路尘。xī nián lěng zuò wèi hé bīn,dú diào hán bō jué lù chén。
流水高山千古事,淡云微月一闲身。liú shuǐ gāo shān qiān gǔ shì,dàn yún wēi yuè yī xián shēn。
只知门巷无他客,唯有琴书是故人。zhǐ zhī mén xiàng wú tā kè,wéi yǒu qín shū shì gù rén。
今日圣朝方大用,江山应助老精神。jīn rì shèng cháo fāng dà yòng,jiāng shān yīng zhù lǎo jīng shén。

留别诸友

耶律铸

还池亭上醉飞觞,春暖波闲怕夕阳。hái chí tíng shàng zuì fēi shāng,chūn nuǎn bō xián pà xī yáng。
高挂无弦云满地,一喷横笛水千塘。gāo guà wú xián yún mǎn dì,yī pēn héng dí shuǐ qiān táng。
槛依兰影香犹湿,帘隔泉声意自凉。kǎn yī lán yǐng xiāng yóu shī,lián gé quán shēng yì zì liáng。
后会不知何处是,对床休避细商量。hòu huì bù zhī hé chù shì,duì chuáng xiū bì xì shāng liàng。

读甲子改元诏因叙怀留别诸相

耶律铸

忆昔东征去国门,黯然为别更消魂。yì xī dōng zhēng qù guó mén,àn rán wèi bié gèng xiāo hún。
若图白首妻孥计,是负皇家父子恩。ruò tú bái shǒu qī nú jì,shì fù huáng jiā fù zi ēn。
中统始开新甲子,至元重整旧乾坤。zhōng tǒng shǐ kāi xīn jiǎ zi,zhì yuán zhòng zhěng jiù qián kūn。
九州四海升平望,要竭丹诚翊至尊。jiǔ zhōu sì hǎi shēng píng wàng,yào jié dān chéng yì zhì zūn。

早行

耶律铸

窗外寒鸡唱五更,翩翩征旆挂疏星。chuāng wài hán jī chàng wǔ gèng,piān piān zhēng pèi guà shū xīng。
百年身世情如梦,半纸功名醉不醒。bǎi nián shēn shì qíng rú mèng,bàn zhǐ gōng míng zuì bù xǐng。
欲吐半吞残月淡,似连还断远山青。yù tǔ bàn tūn cán yuè dàn,shì lián hái duàn yuǎn shān qīng。
莫教草草生华发,消得几回长短亭。mò jiào cǎo cǎo shēng huá fā,xiāo dé jǐ huí zhǎng duǎn tíng。

发凉陉偏岭南过横山回寄淑仁

耶律铸

浮游汗漫和南陔,直指凉陉是九垓。fú yóu hàn màn hé nán gāi,zhí zhǐ liáng xíng shì jiǔ gāi。
偏岭最饶秋色处,横山不出冷云来。piān lǐng zuì ráo qiū sè chù,héng shān bù chū lěng yún lái。
未须白雁传霜信,已早黄花带雪开。wèi xū bái yàn chuán shuāng xìn,yǐ zǎo huáng huā dài xuě kāi。
想得玉滦河北畔,有人独上李陵台。xiǎng dé yù luán hé běi pàn,yǒu rén dú shàng lǐ líng tái。

近因北事和林亲故离绝途次云中先寄燕南一二知己

耶律铸

栖迟徙倚赋登楼,休想情怀似去秋。qī chí xǐ yǐ fù dēng lóu,xiū xiǎng qíng huái shì qù qiū。
着意不来看鬓脚,岂知何事在心头。zhe yì bù lái kàn bìn jiǎo,qǐ zhī hé shì zài xīn tóu。
莫惊歌凤狂犹在,见说屠龙老更羞。mò jīng gē fèng kuáng yóu zài,jiàn shuō tú lóng lǎo gèng xiū。
谁料一双痴醉眼,战尘西北望神州。shuí liào yī shuāng chī zuì yǎn,zhàn chén xī běi wàng shén zhōu。

寄西平

耶律铸

鼠偷狗窃敢炰炰,争信貔貅已缔交。shǔ tōu gǒu qiè gǎn páo páo,zhēng xìn pí xiū yǐ dì jiāo。
将叠连珠调鹊角,拟追逐日试蒲梢。jiāng dié lián zhū diào què jiǎo,nǐ zhuī zhú rì shì pú shāo。
序移玉律阴风急,气应金商太白高。xù yí yù lǜ yīn fēng jí,qì yīng jīn shāng tài bái gāo。
惜别折冲尊俎地,莫容南牧越临洮。xī bié zhé chōng zūn zǔ dì,mò róng nán mù yuè lín táo。

春寒代人有寄

耶律铸

睡鸭香消宝篆残,萧萧松竹雨声寒。shuì yā xiāng xiāo bǎo zhuàn cán,xiāo xiāo sōng zhú yǔ shēng hán。
水当流去雁将尽,花未放来春已阑。shuǐ dāng liú qù yàn jiāng jǐn,huā wèi fàng lái chūn yǐ lán。
斜日多情送归鸟,碧云无迹问飞鸾。xié rì duō qíng sòng guī niǎo,bì yún wú jì wèn fēi luán。
不应凤女祠前月,只许吹箫独自看。bù yīng fèng nǚ cí qián yuè,zhǐ xǔ chuī xiāo dú zì kàn。

春日和林寄赵虎岩吕龙山

耶律铸

年年芳草怨王孙,日日幽人独倚门。nián nián fāng cǎo yuàn wáng sūn,rì rì yōu rén dú yǐ mén。
踪迹飘零又寒食,别离滋味奈黄昏。zōng jì piāo líng yòu hán shí,bié lí zī wèi nài huáng hūn。
一楼风雨欺归梦,万里云山动客魂。yī lóu fēng yǔ qī guī mèng,wàn lǐ yún shān dòng kè hún。
欲写相思寄双鲤,乱离春水雪消浑。yù xiě xiāng sī jì shuāng lǐ,luàn lí chūn shuǐ xuě xiāo hún。