古诗词

太常引·题李隐君文集

耶律铸

扣声寂寞播阳春。kòu shēng jì mò bō yáng chūn。
看流水混行云。kàn liú shuǐ hùn xíng yún。
大雅扶轮。dà yǎ fú lún。
忍颜继、齐梁后尘。rěn yán jì qí liáng hòu chén。
清风明月,四时长在,光景自长新。qīng fēng míng yuè,sì shí zhǎng zài,guāng jǐng zì zhǎng xīn。
不见谪仙人。bù jiàn zhé xiān rén。
更何处、乘槎问津。gèng hé chù chéng chá wèn jīn。

耶律铸

元义州弘政人,字成仲,号双溪。耶律楚材子。幼聪敏,善属文,尤工骑射。父卒,嗣领中书省事,上言宜疏禁网,采历代德政合于时宜者八十一章以进。宪宗攻蜀,诏领侍卫骁果以从,屡出奇计,攻下城邑。世祖即位,拜中书左丞相,征兵扈从,败阿里不哥于上都。加光禄大夫,奏定法令三十七章,吏民便之。后坐事罢免,徙居山后。卒谥文忠。有《双溪醉隐集》。 耶律铸的作品>>

猜您喜欢

春日寄怀魏隐君邦彦

耶律铸

满眼春风卷暮阴,五噫歌罢更沉吟。mǎn yǎn chūn fēng juǎn mù yīn,wǔ yī gē bà gèng chén yín。
十年万事没孤鸟,百念一时生寸心。shí nián wàn shì méi gū niǎo,bǎi niàn yī shí shēng cùn xīn。
芳草不随莺燕老,好山依旧水云深。fāng cǎo bù suí yīng yàn lǎo,hǎo shān yī jiù shuǐ yún shēn。
遥怜野鹤高飞去,夜夜投栖何处林。yáo lián yě hè gāo fēi qù,yè yè tóu qī hé chù lín。

登叠巘楼寄本庵粹中

耶律铸

江山不尽古今情,空写相思遍凤城。jiāng shān bù jǐn gǔ jīn qíng,kōng xiě xiāng sī biàn fèng chéng。
满眼氛埃昏落日,一天寒色淡长庚。mǎn yǎn fēn āi hūn luò rì,yī tiān hán sè dàn zhǎng gēng。
吟魂岂为闲情断,别梦徒因往事惊。yín hún qǐ wèi xián qíng duàn,bié mèng tú yīn wǎng shì jīng。
早晚重来风雨夜,细倾肝胆话平生。zǎo wǎn zhòng lái fēng yǔ yè,xì qīng gān dǎn huà píng shēng。

寄岩翁

耶律铸

游子不来春草碧,忽闻啼鸟怨残红。yóu zi bù lái chūn cǎo bì,hū wén tí niǎo yuàn cán hóng。
河声忽与回青断,山色还随落日融。hé shēng hū yǔ huí qīng duàn,shān sè hái suí luò rì róng。
华屋烟霞箫管歇,凤楼城士酒杯空。huá wū yān xiá xiāo guǎn xiē,fèng lóu chéng shì jiǔ bēi kōng。
多应云鹤相将去,又在蓬邱弟几宫。duō yīng yún hè xiāng jiāng qù,yòu zài péng qiū dì jǐ gōng。

寄李徵君

耶律铸

岂当容易慕陶潜,莫枉明时振废淹。qǐ dāng róng yì mù táo qián,mò wǎng míng shí zhèn fèi yān。
薄宦怀情虽自减,竦人声价为谁添。báo huàn huái qíng suī zì jiǎn,sǒng rén shēng jià wèi shuí tiān。
雷霆威重休轻许,雨露恩饶可共沾。léi tíng wēi zhòng xiū qīng xǔ,yǔ lù ēn ráo kě gòng zhān。
纵是世无颜叔子,更宜学避鲁人嫌。zòng shì shì wú yán shū zi,gèng yí xué bì lǔ rén xián。

寄国范昌龄

耶律铸

总道绸缪思好在,断无人迹继芳踪。zǒng dào chóu móu sī hǎo zài,duàn wú rén jì jì fāng zōng。
情亲便合称三凤,友爱何妨号二龙。qíng qīn biàn hé chēng sān fèng,yǒu ài hé fáng hào èr lóng。
莫为鬓丝抽思绪,不将学海淬辞锋。mò wèi bìn sī chōu sī xù,bù jiāng xué hǎi cuì cí fēng。
绿波烟草滦阳渡,独倚危楼到下舂。lǜ bō yān cǎo luán yáng dù,dú yǐ wēi lóu dào xià chōng。

寄尹仲明兼简卢进之

耶律铸

别后相思拨未平,登高西望转关情。bié hòu xiāng sī bō wèi píng,dēng gāo xī wàng zhuǎn guān qíng。
林边残日没归鸟,天际断云飘晚晴。lín biān cán rì méi guī niǎo,tiān jì duàn yún piāo wǎn qíng。
久把功名为外物,拟将诗酒畅平生。jiǔ bǎ gōng míng wèi wài wù,nǐ jiāng shī jiǔ chàng píng shēng。
自从身世相忘后,万事人闲一唾轻。zì cóng shēn shì xiāng wàng hòu,wàn shì rén xián yī tuò qīng。

寄李道隐之和

耶律铸

竦诮驰声牧九州,覈玄心事傲王侯。sǒng qiào chí shēng mù jiǔ zhōu,hé xuán xīn shì ào wáng hóu。
风情张日排巢父,霜气横秋拉许由。fēng qíng zhāng rì pái cháo fù,shuāng qì héng qiū lā xǔ yóu。
腾笑务光何足比,献嘲涓子不能俦。téng xiào wù guāng hé zú bǐ,xiàn cháo juān zi bù néng chóu。
北山逋客幽栖地,可是英灵许再游。běi shān bū kè yōu qī dì,kě shì yīng líng xǔ zài yóu。

寄隐者

耶律铸

投老尝期谢草莱,有人怀抱待君开。tóu lǎo cháng qī xiè cǎo lái,yǒu rén huái bào dài jūn kāi。
叩玄要给谈人口,虚白原宜养圣胎。kòu xuán yào gěi tán rén kǒu,xū bái yuán yí yǎng shèng tāi。
凤尾诺虽徵不起,鹤头书合召将来。fèng wěi nuò suī zhēng bù qǐ,hè tóu shū hé zhào jiāng lái。
莫惊此会知何处,认取黄金是旧台。mò jīng cǐ huì zhī hé chù,rèn qǔ huáng jīn shì jiù tái。

壬子秋日客舍纪事因寄家兄

耶律铸

判花歌鼓殷晴雷,露叶霜枝漾酒杯。pàn huā gē gǔ yīn qíng léi,lù yè shuāng zhī yàng jiǔ bēi。
金水净穿深巷陌,玉泉浮动远楼台。jīn shuǐ jìng chuān shēn xiàng mò,yù quán fú dòng yuǎn lóu tái。
可堪白鹤将秋去,又著青云入梦来。kě kān bái hè jiāng qiū qù,yòu zhù qīng yún rù mèng lái。
原上脊令何处所,不听游子咏南陔。yuán shàng jí lìng hé chù suǒ,bù tīng yóu zi yǒng nán gāi。

责友人久不寄书

耶律铸

堆积离愁无奈何,年来俗态可堪嗟。duī jī lí chóu wú nài hé,nián lái sú tài kě kān jiē。
人情个个薄如纸,世事纷纷乱似麻。rén qíng gè gè báo rú zhǐ,shì shì fēn fēn luàn shì má。
燕子不来书谩草,雁行飞尽眼昏花。yàn zi bù lái shū mán cǎo,yàn xíng fēi jǐn yǎn hūn huā。
而今试问风篷迹,海角天涯到处家。ér jīn shì wèn fēng péng jì,hǎi jiǎo tiān yá dào chù jiā。

赠卢隐君

耶律铸

放情丘壑谢嚣氛,逸气翛然自不群。fàng qíng qiū hè xiè xiāo fēn,yì qì xiāo rán zì bù qún。
捷径岂容留隐士,驾鸿方可是徵君。jié jìng qǐ róng liú yǐn shì,jià hóng fāng kě shì zhēng jūn。
独轮车辗岩边月,十角牛耕陇上云。dú lún chē niǎn yán biān yuè,shí jiǎo niú gēng lǒng shàng yún。
曾约华山分一半,如何犹不许同分。céng yuē huá shān fēn yī bàn,rú hé yóu bù xǔ tóng fēn。

赠酒乡道隐李君之和

耶律铸

一自琳宫见锦囊,几回先爇玉蕤香。yī zì lín gōng jiàn jǐn náng,jǐ huí xiān ruò yù ruí xiāng。
醉乡更比乾坤大,仙境元饶日月长。zuì xiāng gèng bǐ qián kūn dà,xiān jìng yuán ráo rì yuè zhǎng。
五柳先生陶靖节,四明狂客贺知章。wǔ liǔ xiān shēng táo jìng jié,sì míng kuáng kè hè zhī zhāng。
无为未必无遗恨,不列三千弟子行。wú wèi wèi bì wú yí hèn,bù liè sān qiān dì zi xíng。

春晚怀吕龙山

耶律铸

洞箫吹断柳花风,恨别苍苔满径踪。dòng xiāo chuī duàn liǔ huā fēng,hèn bié cāng tái mǎn jìng zōng。
幽梦已凭春领略,凝愁唯藉酒弥缝。yōu mèng yǐ píng chūn lǐng lüè,níng chóu wéi jí jiǔ mí fèng。
千山落叶沈残角,万壑归云入暮钟。qiān shān luò yè shěn cán jiǎo,wàn hè guī yún rù mù zhōng。
近说鬓毛浑白尽,可堪空忆旧音容。jìn shuō bìn máo hún bái jǐn,kě kān kōng yì jiù yīn róng。

呈鹏南学士

耶律铸

妙龄特达冠群英,家世灯传白与清。miào líng tè dá guān qún yīng,jiā shì dēng chuán bái yǔ qīng。
气压西山正开爽,学尊东鲁独精诚。qì yā xī shān zhèng kāi shuǎng,xué zūn dōng lǔ dú jīng chéng。
棠阴政简琴心古,瓜孰归来句眼明。táng yīn zhèng jiǎn qín xīn gǔ,guā shú guī lái jù yǎn míng。
他日宴堂香一瓣,潜通玉烛两忘情。tā rì yàn táng xiāng yī bàn,qián tōng yù zhú liǎng wàng qíng。

和光祖诗韵一首

耶律铸

西风望断碧云深,万里关河入俯临。xī fēng wàng duàn bì yún shēn,wàn lǐ guān hé rù fǔ lín。
客思暗随愁共远,髯冰疑是老相侵。kè sī àn suí chóu gòng yuǎn,rán bīng yí shì lǎo xiāng qīn。
霜鸿傍月传佳信,寒雪漫天拥衲吟。shuāng hóng bàng yuè chuán jiā xìn,hán xuě màn tiān yōng nà yín。
十载因循归未得,飘零踪迹到如今。shí zài yīn xún guī wèi dé,piāo líng zōng jì dào rú jīn。